Vô Thượng Thần Đế

Chương 1533: Gặp lại Liễu Nhược Tâm (2)

- Bên trong Thủy Tinh cung điện, nếu không phải Mục huynh, tất cả mọi người các ngươi cũng phải chết ở bên trong.
- Thế nhưng các ngươi thì sao? Từng người đứng ở một bên xem náo nhiệt nhìn Bá Thiên Bá Địa hai huynh đệ truy sát Mục huynh.
Lâm Chi Tu càng nói càng phẫn nộ, ánh mắt nhìn Thanh Ngọc Nhi đầy khinh bỉ, càng thêm nồng đậm.
- Thôi!
Mục Vân giờ lại mở miệng.
- Nói chuyện này với các nàng để làm gì.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Liễu Nhược Tâm, Phượng Minh đảng ngươi muốn như thế nào, không phải chuyện của Mục Vân ta, chuyện Luân Hồi đảng ta, cũng hi vọng Phượng Minh đảng ngươi không nên nhúng tay, đến mức hứa hẹn trước đó, coi như hết hiệu lực đi, ta nhìn Phượng Minh đảng các ngươi cũng sẽ không tuân thủ hứa hẹn.
Mục Vân vừa dứt lời, quay người rời đi.
Lâm Chi Tu bốn người cũng ngạo nghễ rời đi.
Đối mặt đám nữ nhân này, bọn hắn đã sớm không có cảm tình gì.
- Tỷ tỷ, ngươi xem bọn hắn một chút, từng người vênh vang đắc ý.
Thanh Ngọc Nhi nói:
- Không phải thực lực đạt được đề thăng sao? Cũng không phải hạch tâm đệ tử, từng người vểnh cái đuôi lên trời.
- Ngươi không cảm giác kỳ quái sao?
Liễu Nhược Tâm lại nghi ngờ nói:
- Lúc này mới trôi qua thời gian nửa năm, bọn hắn năm người, thực lực từng người tăng lên trên diện rộng, mà khí tức Mục Vân kia không kém gì ta, bốn người khác, cũng là cảnh giới tam phẩm, tứ phẩm, lúc này mới nửa năm mà thôi, làm sao có thể.
- Bình thường mà nói, đệ tử cảnh giới Nhân Tiên, thiên phú lớn mạnh một chút, một năm tăng một phẩm, đã là hiếm thấy.
Nhưng bây giờ, Mục Vân năm người, nửa năm này đề thăng hai phẩm.
Quả thực để người khó có thể tưởng tượng.
- Đúng thế, chẳng lẽ bọn hắn thu hoạch được kỳ ngộ gì?
- Tám - chín phần là như thế.
Liễu Nhược Tâm gật đầu nói:
- Bất quá cũng không cần để ý, lần này, Chiến Linh đảng nhận định là Mục Vân giết Bá Thiên Bá Địa hai huynh đệ, thời gian Mục Vân này nhảy nhót cũng sẽ không quá lâu.
Nội tâm Liễu Nhược Tâm sáng tỏ.
Đến thời điểm đó, Mục Vân hết thảy liền sẽ nổi lên mặt nước.
Chỉ là một đệ tử Diệp hệ, không có chỗ dựa, ở trong tông môn, mưu toan ngang ngược càn rỡ, thực sự tự tin đến mức quá đáng.
Mà cùng lúc đó, bên cạnh Bạch Ngọc Thạch Khanh, một ít đệ tử đã nhịn không được, từng người kích động, nhảy vào bên trong hố đá.
Mặc kệ bên trong có cái gì, đi vào điều tra một phen, nói không chừng có thể cải biến cả đời.
Tu tiên, vẻn vẹn chỉ là dựa vào khổ tu, không có mười mấy ngàn năm, nào có khả năng có thành tựu gì.
Không ngừng xông xáo, đạt được kỳ ngộ, mới có thể có một bước lên trời.
- Chúng ta cũng tiến vào bên trong đi.
Liễu Nhược Tâm nhìn về Bạch Ngọc Thạch Khanh phía trước, gật đầu nói:
- Lần này, nói không chừng chính là cơ duyên của Thái Tử, vừa ý tỷ tỷ nói, cho dù chúng ta không chiếm được, cũng không thể để phe phái Thái Tử người đạt được.
- Ừm!
Đám người đồng loạt tiến vào bên trong.
Mà lúc này, Mục Vân mấy người đã tiến vào bên trong Bạch Ngọc Thạch Khanh.
Lâm Chi Tu đi ở phía dưới, nhìn Mục Vân nói:
- Mục huynh, ta vừa rồi không phải quá lộ liễu.
- Ừm?
- Vừa rồi nói chuyện với Liễu Nhược Tâm và Thanh Ngọc Nhi có phải hơi cuồng vọng một chút.
Nghe được Lâm Chi Tu nói như thế, Mục Vân hơi hơi cười nói:
- Cuồng vọng một chút lại như thế nào? Liễu Nhược Tâm và Thanh Ngọc Nhi vốn xem chúng ta như cỏ rác, không gõ bọn nàng một chút, các nàng còn cho rằng chúng ta dễ khi dễ.
- Yên tâm đi, những người này, nếu như muốn làm ẩu, ta cũng phụng bồi bọn hắn làm ẩu, Chiến Linh đảng, Phượng Minh đảng, Thái Tử đảng, những người này, trong mắt chỉ là thực lực, nếu yếu thế với bọn hắn, chỉ để bọn hắn càng thêm càn rỡ.
- Với chúng ta năm người bây giờ, người bên trong đệ tử Diệp hệ có thể đối phó chúng ta, ít càng thêm ít, trừ phi là hạch tâm đệ tử.
- Ừm!
Mục Vân nhìn phía dưới, cau mày nói:
- Việc này tạm thời không đề cập tới, phía dưới này, chỉ sợ là nguy cơ tứ phía, vẫn phải cẩn thận một chút.
Năm thân ảnh, tiến vào bên trong Bạch Ngọc Thạch Khanh.
Mà cùng lúc đó, lần lượt từng thân ảnh chịu đựng không nổi dụ hoặc phía dưới, nhảy xuống.
Càng ngày càng nhiều đệ tử chạy đến, xung quanh Bạch Ngọc Thạch Khanh dần dần trở nên náo nhiệt.
Bá bá bá...
Năm người Mục Vân tiến vào bên trong Bạch Ngọc Thạch Khanh, rơi vào trên thềm đá thứ nhất.
Mỗi một thềm đá đều cao khoảng chừng trăm mét, một bậc một bậc, hướng phía chỗ sâu phía dưới lan tràn.
Nhưng xung quanh đầy bạch vụ, hồn lực dò xét đều bị che kín, ở trên thềm đá tầng thứ nhất, căn bản không nhìn thấy trên thềm đá tầng tiếp theo đến cùng có vật liệu gì.
Mục Vân hiện tại cũng không nóng nảy.
Chân hắn đứng phía trên Bạch Ngọc Thạch cảm giác được một cỗ mềm mại co dãn.
Cái Bạch Ngọc Thạch này cũng không phải nhìn rất kiên cố, ngược lại tràn ngập tính bền dẻo.
Vẻn vẹn điểm này để Mục Vân cảm giác rất mới lạ.
Cúi người xuống, nhìn Bạch Ngọc Thạch, Mục Vân suy nghĩ nửa ngày, lại đang suy nghĩ không đây rốt cuộc làm bằng vật liệu gì.
Năm thân ảnh dọc theo tầng thứ nhất Bạch Ngọc Thạch đi tới hướng phía tay phải.
Mỗi một tầng Bạch Ngọc Thạch đều hiện ra hình tròn, đại đa số đệ tử nhảy xuống đều trước xem bốn phía, nhìn xem có tồn tại gì lỳ lạ hay không.
Đi hơn nửa ngày, năm người dọc theo đường đi gặp được mấy tên đệ tử khác, thế nhưng lại không có phát hiện chỗ kỳ quái gì.
Tất cả mọi người đang dò xét lấy Bạch Ngọc Thạch kỳ lạ, thế nhưng cũng không có gì chỗ đặc biệt.
Kết quả, từng bóng người bắt đầu xuất phát đi xuống thềm đá tiếp theo.
Dần dần, bên trong toàn bộ cầu thang đá bằng bạch ngọc, từng cấp độ đều tràn ngập bóng người.
Nhìn tới nhìn lui, vẫnkhông có địa phương gì kỳ quái, dần dần, một số người bắt đầu mất kiên nhẫn.
Một địa phương lớn như vậy, theo đạo lý mà nói, không nên bất kỳ vật gì cũng không có nha.
Không ngừng xâm nhập, xâm nhập.
Trọn vẹn đi xuống mấy trăm thềm đá, thế giới phía dưới mới bắt đầu phát sinh biến hóa.
- Ba trăm thềm đá.
Trong lòng Mục Vân đột nhiên có sở ngộ.
Cửu Đầu Xà nói rõ với hắn, núi cao vạn trượng, đi hướng xuống.
Giờ khắc này, bọn hắn đi xuống thềm đá thứ ba trăm, một thềm đá cao trăm mét, ba trăm đạo, vừa lúc là vạn trượng.
Cùng Cửu Đầu Xà nói, vừa hay đến đúng khoảng cách.
Rống...
Một tiếng gầm gừ giờ phút này, đột nhiên vang lên.
Rầm rầm rầm tiếng nổ đùng đoàng từ phía dưới truyền ra.
Dị biến giờ mới phát sinh.
Lần lượt từng thân ảnh chen chúc lao tới địa phương phát sinh bạo tạc.
Mà giờ phút này, tất cả mọi người đều rơi vào tầng dưới chót nhất, muốn xem xét cho rõ ràng.
Lần lượt từng thân ảnh rơi vào phía dưới, cảnh trí chỗ sâu nhất Bạch Ngọc Thạch Khanh rốt cục hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người.
Loạn thạch kỳ quái, từng khối, từng khỏa toàn bộ ở dưới đáy hố sâu, khắp nơi đều như thế.
- Hàn Nguyên Thạch.
- Hỏa Nguyên Thạch.
Nhìn từng khối đá, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận