Vô Thượng Thần Đế

Chương 1741: Tiến vào di chỉ (2)

Mọi người nhất thời ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hoàn toàn không biết.
- Kim Tiên Bi, có thể lớn có thể nhỏ, chính là một bia đá, cụ thể bộ dáng gì, chúng ta cũng chưa từng thấy, cho nên... Liền nhìn vận may của chính các ngươi.
Hứa Thiên Trầm dứt lời, cũng không nói thêm.
Các đệ tử phía dưới lại sôi trào.
Kim Tiên Bi, hay cho một cái Kim Tiên Bi.
Mục Vân cũng không biết.
Kim Tiên Bi?
Tìm tới Kim Tiên Bi, có thể miễn trừ cung phụng noopk lên cho Tam Cực Thiên Minh.
Chuyện tốt to lớn, ai không nguyện ý?
Nhưng Mục Vân có suy nghĩ của chính hắn, Tam Cực Thiên Minh rất để ý Kim Tiên Bi, chỉ sợ không chỉ là thạch bi đơn giản.
Nghe xong nội dung, trong lòng Mục Vân dần dần sáng tỏ.
Lần này, Tam Cực Thiên Minh để cho ngoại nội đệ tử mình tiến vào bên trong, chỉ sợ không chỉ muốn muốn tôi luyện đệ tử, càng là đi tìm Kim Tiên Bi.
Hiểu rõ điểm này, Mục Vân xem như hiểu vì cái gì Tam Cực Thiên Minh rất để ý ngũ tông hội luyện.
- Hiện tại, mọi người tiến vào bên trong Kim Tiên di chỉ, bất cứ chuyện gì, ta cũng sẽ không ngăn cản, các ngươi muốn như thế nào, đều xem chính các ngươi làm như thế nào.
- Mà mình đạt được bất kỳ chí bảo gì, Tam Cực Thiên Minh chúng ta cũng sẽ không ngấp nghé, chỉ có Kim Tiên Lệnh và Kim Tiên Bi, hi vọng mọi người chủ động nộp lên, nếu không...
Hứa Thiên Trầm còn chưa nói hết lời, thế nhưng mọi người đều biết, nửa câu nói sau của vị minh chủ này có ý gì.
- Chuẩn bị mở ra.
Hứa Thiên Trầm nhìn đám người, hơi mở lời.
Bá bá bá...
Các vị trưởng lão đứng sau lưng Hứa Thiên Trầm đồng loạt lao ra.
Hơn mười vị trưởng lão, trên dưới toàn thân tản ra khí tức cường đại.
Hơn mười trưởng lão tuyệt đối không chỉ là cảnh giới Thiên Tiên, mà càng giống... Huyền Tiên.
Cao thủ cảnh giới Huyền Tiên.
Hơn mười vị cao thủ cảnh giới Huyền Tiên, vút không bay lên, đứng ở phía trên không, vây tất cả mọi người ở đây vào một chỗ.
Phanh phanh phanh...
Lập tức, hơn mười vị trưởng lão Huyền Tiên cảnh đứng ổn định, trong tay từng người xuất hiện một cây cờ lớn.
Toàn thân đại kỳ hiện ra màu đỏ, uy phong lẫm liệt, buông xuống phía dưới tản ra từng hồi ánh sáng nồng đậm cường hoành.
Bá bá bá...
Mà cùng lúc đó, ba vị minh chủ lúc này cũng bay lên không, bao trùm trên đỉnh đầu tất cả mọi người.
Ba vị minh chủ vung tay đánh ra một chưởng, tiếng lốp bốp vang vọng.
Ba vị minh chủ làm thành một hình tam giác, vung tay đánh ra ánh sáng hình tam giác.
Khanh khanh khanh...
Ánh sáng hình tam giác bắt đầu khuếch tán.
Tiếng đông đông đông ngột ngạt theo nhau mà tới.
Mục Vân thấy cảnh này hiểu rõ, Tam Cực Thiên Minh chuẩn bị truyền tống hơn vạn người bọn hắn vào bên trong Trầm Luân Chi Hải.
Truyền tống lần này, có thể gọi là hành vi nghịch thiên.
Thế nhưng nhìn ba vị minh chủ lòng tin tràn đầy, tựa hồ căn bản không quan tâm.
Đối với bọn hắn, đây giống như là một chuyện rất đơn giản.
Ong ong ong...
Đợi đến khi ba vị minh chủ đứng trên không, từng đạo tiếng vù vù vang lên, ba vị minh chủ bộc phát toàn bộ lực lượng, mười mấy tên trưởng lão cảnh giới Huyền Tiên xung quanh đâm đại kỳ trong tay xuống mặt đất.
Tiếng vù vù khuếch tán ra, một cột ánh sáng phô thiên cái địa chiếu xuống, trong chốc lát, bên ngoài Tam Cực thành, hơn vạn tên đệ tử, biến mất không thấy gì nữa...
Mà cùng lúc đó, ba vị minh chủ hơi thở ra một hơi.
- Thiên Trầm, ngươi thật xác định dựa vào bọn họ có thể tìm tới Kim Tiên Lệnh và Kim Tiên Bi?
Bên người Hứa Thiên Trầm, một trung niên nam tử nhìn qua hơi có vẻ thật thà mở lời.
- Không xác định.
Hứa Thiên Trầm thở dài một hơi nói:
- Chỉ là Kim Tiên di chỉ đã trôi qua vài thời gian, bị tổn hại dưới đáy biển, không gian pháp tắc sớm đã hư hao, bằng vào một vị Kim Tiên, có thể làm được một bước kia, đủ để người kinh ngạc, tồn tại thời gian vài vạn năm, cũng không đơn giản.
- Cho nên...
- Cho nên lần này, chúng ta chỉ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Tiêu Diễm minh chủ, ngươi thấy thế nào?
Nam tử chất phác nhìn một bên khác, chậm rãi nói:
- Bên trong Kim Tiên di chỉ đệ tử, ngũ phẩm cảnh giới Thiên Tiên có thể tiến vào, chúng ta lại không thể, thậm chí đệ tử cảnh giới vượt qua ngũ phẩm Thiên Tiên cũng có thể phá hủy pháp tắc không gian bên trong, chúng ta...
- Chúng ta thành thành thật thật nhìn là được.
Tiêu Diễm cười ha ha một tiếng nói:
- Thần Lạc huynh, Hứa huynh lần này an bài chu đáo như thế, ngươi còn lo lắng cái gì?
Ba vị minh chủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lộ ra nụ cười.
- Bất quá ta ngược lại lo lắng một chút...
Hứa Thiên Trầm chậm rãi lên tiếng.
Nhìn thấy Hứa Thiên Trầm hiện ra vẻ lo lắng, Thần Lạc cùng Tiêu Diễm hai vị minh chủ cũng biết, hắn khổ tâm về cái gì.
Kim Tiên Lệnh, một ít đệ tử vì tông môn có thể nộp lên cống phẩm ít đi, có khả năng sẽ giao nộp, thế nhưng Kim Tiên Bi...
Nếu bị một ít đệ tử hữu tâm phát hiện ảo diệu của Kim Tiên Lệnh, chỉ sợ bọn họ... Rất khó dứt bỏ.
- Lo lắng cái gì?
Tiêu Diễm cười nói:
- Lần này ba người chúng ta tốn hao sức lực lớn như vậy, đưa bọn hắn qua không gian truyền tống, đưa đến Kim Tiên di chỉ bên trong Trầm Luân Chi Hải, không phải vì phòng ngừa bọn hắn âm thầm nuốt Kim Tiên Bi à?
- Chỉ cần bọn hắn còn trở về, chúng ta lần nữa thi triển, bất kỳ người nào, thậm chí hết thảy trong không gian giới chỉ đều sẽ bại lộ.
- Ai dám giấu kín, đó chính là chết.
- Có lẽ vậy...
Hứa Thiên Trầm cũng không xác định, lần hành động này là vạn vô nhất thất, thế nhưng không biết vì cái gì, đáy lòng của hắn vẫn có cảm giác bất án...
Loại cảm giác này để hắn thật lâu không thể bình tĩnh.
Mà cùng lúc đó một bên khác, thân hình đệ tử các đại tông môn lóe lên, biến mất tại chỗ, đã xuất hiện ở bên trong một mảnh thời không khác.
Mảnh thời không này với hoàn toàn khác biệt trong tưởng tượng của bọn hắn.
Kim Tiên di chỉ, bọn hắn vô ý thức cho rằng là di tích của Kim Tiên, hẳn là lưu lại cung điện hùng vĩ, hoặc là thành trì giống như mênh mông Tam Cực thành.
Thế nhưng khi thật sự xuất hiện bên trong Kim Tiên di chỉ, tất cả mọi người sững sờ.
Không phải nói Kim Tiên di chỉ là ở đáy biển Trầm Luân Chi Hải à?
Không phải nói là một địa phương không gian pháp tắc rất không vững chắc?
Thế nhưng trước mắt bọn hắn lại là đang ở phía trên một mảnh đại lục.
Đưa mắt nhìn lại, đây chính là một khối đại lục.
Cây cối rậm rạp, không khí trong mát, hoàn toàn là một nơi như thế ngoại đào nguyên.
Nơi này chính là Kim Tiên di chỉ?
Rất nhiều người ngay thậm chí cảm giác bọn hắn có thể đã tiến vào một Kim Tiên di chỉ giả.
Mục Vân xuất hiện giữa một mảnh núi rừng, nhìn xung quanh, cũng hơi hơi sững sờ.
Nơi này là Kim Tiên di chỉ?
- Lão quy, cái quỷ gì?
- Hẳn là nơi này.
Quy Nhất giờ phút này lại cao thâm nói:
- Không gian pháp tắc trong này thật không đủ vững chắc, bất quá đó là đối với những trưởng lão cao tầng Tam Cực Thiên Minh, đối với ngươi mà nói, đầy đủ vững chắc.
- Mà nếu ta không đoán sai, lần này... Nhất định có thu hoạch ngoài định mức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận