Vô Thượng Thần Đế

Chương 1613: Gia sư? (2)

Mặc dù đến loại cảnh giới bọn hắn, không cần ăn cơm.
Thế nhưng những món ngon trên mặt bàn trước mắt đều là thịt tiên thú, đi qua rất nhiều công nghệ, làm rất mỹ vị.
Những vật này, ăn vào tương đương với linh đan diệu dược, cũng là vật đại bổ đối với bọn hắn.
- Tên này là quan môn đệ tử Thiên Quân Vũ ta mới vừa thu, Cương nhi, chính thức chào hỏi các vị tiền bối đi!
Thiên Quân Vũ khẽ mỉm cười nói.
Nghe đến lời này, thanh niên vừa rồi ra mời năm người chắp tay cười nói:
- Các vị tiền bối, vãn bối họ Nhậm, tên Cương Cương, hai năm trước bái nhập vào lâu chủ, ngày sau ở bên trong Nam Cực chi địa, hi vọng các vị tiền bối chỉ giáo nhiều hơn.
Nhậm Cương Cương.
Nghe được cái tên này, các vị đang ngồi ở đây đều khẽ giật mình.
- Ngươi chính là Nhậm Cương Cương?
Thông Chung hơi sững sờ, cười ha ha nói:
- Hai năm qua, nghe nói Thiên Kiếm lâu xuất hiện một vị tuyệt thế kỳ tài, tiến cảnh thần tốc, nguyên lai chính là ngươi, trách không được Thiên lâu chủ để ngươi tiếp đãi chúng ta.
- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, ta nhìn cốt linh ngươi cũng không lớn, nhưng lại có tu vi cảnh giới Địa Tiên, có thể xưng tuyệt thế kỳ tài.
Diệp Cô Tuyết cũng tán thưởng.
- Vận khí Thiên lâu chủ thật tốt, tuyệt thế kỳ tài đều bị ngươi gặp!
Tinh Mãn Thiên giờ phút này trêu chọc.
- Các vị tiền bối quá khen.
Nhậm Cương Cương chắp tay khiêm tốn nói.
- Ha ha!
Thiên Quân Vũ cười ha ha một tiếng nói:
- Diệp Cô Tuyết, ta nghe nói Nhất Diệp kiếm phái ngươi gần đây thế nhưng cũng ra một vị nhân tài cấp bậc yêu nghiệt, tên Mục Vân, hôm nay sao không thấy hắn đến đây?
Mục Vân!
Nghe được cái tên này, Nhậm Cương Cương khẽ giật mình, sau đó lập tức ổn định thân hình, trên mặt vẫn mang ý cười.
- Kẻ này lần trước mạo phạm đệ tử Thiên Kiếm lâu, ta đã trừng phạt hắn vào bên trong Nhất Diệp sơn cốc, chưa có đi ra!
Diệp Cô Tuyết khẩn trương trả lời.
Mục Vân bị Thiên Quân Vũ chú ý, đây cũng không phải chuyện tốt.
- Ha ha... Có cơ hội, cần phải mang ta nhìn người trẻ tuổi này một chút, ta thế nhưng có vài lời muốn hỏi hắn một chút.
Thiên Quân Vũ vừa dứt lời, Diệp Cô Tuyết càng giật mình.
- Thiên lâu chủ, không biết lần này tìm chúng ta đến đây có chuyện gì?
- Mọi người hẳn phải biết, Nam Cực chi địa chúng ta xem như địa phương hẻo lánh nhất toàn bộ Kiếm Vực, nhưng vạn năm trước, trước kia xuất hiện thế lực lớn nhất danh chấn nhất thời - Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Vừa nghe Thiên Quân Vũ nói lời này, sắc mặt mọi người tại đây trở nên nghiêm nghị.
Bích Lạc hoàng tuyền tông, tại Nam Cực chi địa sớm đã là một truyền thuyết.
Bích Lạc tiên sơn, có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy trong toàn bộ Nam Cực chi địa.
Nơi này, cũng là bởi vì Bích Lạc hoàng tuyền tông mà được gọi tên như thế.
Lần này, Thiên Quân Vũ không hiểu thấu nói một chỗ như vậy, không thể không khiến người ta kinh ngạc quái lạ.
- Một năm trước, đệ tử Thiên Kiếm lâu ta may mắn phát hiện tung tích Bích Lạc hoàng tuyền tông, ngay tại bên trong Bích Lạc tiên sơn, cho nên lần này, ta tìm các vị đến là vì đi tìm hiểu Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Tìm hiểu Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Nghe đến lời này, tông chủ ngũ đại tông môn hào hứng.
Ai cũng biết, Bích Lạc hoàng tuyền tông năm đó là có nội tình Thanh Đồng cấp thế lực, thậm chí càng cao hơn.
Trong vòng một đêm biến mất sạch sẽ, quá làm cho người kinh ngạc.
Trong này, đến cùng có cái bí mật gì, ai cũng hiếu kì.
- Không biết di chỉ Bích Lạc hoàng tuyền tông là ở địa phương nào?
Lâu Bái Thiên dò hỏi.
- Hoàng Tuyền thành.
Thiên Quân Vũ vừa dứt lời, mọi người xôn xao.
Hoàng Tuyền thành, chính là vị trí hạch tâm của Bích Lạc hoàng tuyền tông năm đó.
Vị trí này, có thể nói là chỗ ẩn chứa hết thảy bí mật của Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Thế mà bị đệ tử Thiên Kiếm lâu phát hiện.
- Nói ra thật xấu hổ, nơi này, cũng không tính là đệ tử Thiên Kiếm lâu của ta phát hiện, mà là đệ tử môn phái khác phát hiện, mà đệ tử Thiên Kiếm lâu của ta đều chết ở bên trong, có ba đệ tử nội kiếm các bỏ mình, ta mới phát hiện ra nơi đây.
Giọng nói của Thiên Quân Vũ dần dần băng lãnh, nói:
- Mà khi kiểm tra thi thể môn hạ đệ tử, ta dần dần phát hiện một ít chuyện có ý tứ.
Thiên Quân Vũ nói, ánh mắt rơi xuống trên người Diệp Cô Tuyết ở một bên.
- Diệp Phái chủ, lần này trở về, không bằng để vị đồ đệ này của ta đồng hành với ngươi đến Nhất Diệp kiếm phái, nhìn tọa hạ đệ tử như yêu nghiệt của ngươi kia, có mấy lời, ta muốn hỏi hắn một chút.
Lời nói Thiên Quân Vũ thay đổi, tràng diện trở nên quái dị.
Thiên Quân Vũ tựa hồ rất để ý Mục Vân kia?
Chẳng lẽ, phát hiện Hoàng Tuyền thành chính là Mục Vân kia?
Trong lúc nhất thời, Thông Chung, Tinh Mãn Thiên, Nguyệt Viên Viên, Tẩy Thanh Y, Lâu Bái Thiên mấy người đều nhìn về phía Diệp Cô Tuyết.
- Đương nhiên không có vấn đề.
Diệp Cô Tuyết im lặng gật đầu.
- Tốt, các vị, đã như vậy, một tháng sau, chúng ta gặp nhau tại bên trong Bích Lạc tiên sơn, đến thời điểm đó, các vị có thể tự hành an bài, hộ tống môn hạ đệ tử đi tới đó, lần này, chưa chắc không phải cơ hội cho bọn hắn tôi luyện.
Mấy vị tông chủ đều nhẹ gật đầu.
Nhưng Diệp Cô Tuyết lại có chút không yên lòng.
Vì sao Thiên Quân Vũ muốn tìm Mục Vân? Chẳng lẽ Mục Vân làm chuyện gì bên trong Hoàng Tuyền thành?
Sau khi cơm nước no nê, các vị tông chủ rời khỏi Thiên Kiếm lâu.
Nhậm Cương Cương trang bị nhẹ nhàng, một thân thanh y, mang theo mấy tên đệ tử Thiên Kiếm lâu đi theo Diệp Cô Tuyết tới Nhất Diệp kiếm phái.
- Nhậm sư huynh, lần này chúng ta phụng mệnh mang theo Mục Vân trở về, tiểu tử này, lần trước để ta ăn nghẹn, lần này, mong Nhậm sư huynh cho sư đệ một bộ mặt, hảo hảo giáo huấn tiểu tử này một chút.
- Ừm!
Nhậm Cương Cương đạm mạc đáp lại.
Người nói chuyện chính là Thân Mạc.
Lần trước bị Mục Vân đánh cho một trận, trong lòng của hắn càng nghĩ càng không thoải mái.
Lần này, bọn hắn thế nhưng phụng mệnh ‘Mời’ Mục Vân đến Thiên Kiếm lâu, dọc theo con đường này, Mục Vân không chịu đi theo, đó chính là chết, đến thời điểm đó, còn không phải xem bọn hắn muốn làm sao chỉnh Mục Vân, thì sẽ làm sao chỉnh Mục Vân.
Thân Mạc lần này cố ý nhận một nhiệm vụ như vậy.
Chính là vì báo thù.
Lần này có Nhậm Cương Cương, Mục Vân muốn lật trời, muôn vàn khó khăn.
Diệp Cô Tuyết đo phía trước, trong lòng bất ổn.
Nếu Thiên Quân Vũ biết Mục Vân đã làm chuyện gì mà nàng không biết, vậy thì phiền phức.
- Tên xú tiểu tử này khẳng định giấu diếm ta chuyện gì.
Diệp Cô Tuyết hờ hững thầm nói:
- Trở về xem ta giáo huấn ngươi như thế nào.
Mà Mục Vân hiện tại căn bản không biết những chuyện này.
Hắn còn đang bế quan bên trong Nhất Diệp sơn cốc.
Vừa bế quan, Mục Vân chỉ cảm thấy, thu hoạch quả thực to lớn.
- Hô...
Bên trong không gian kì lạ, Mục Vân vung tay, một tiếng xé gió vang lên, không gian xoay tròn, hình thành một lưỡi dao đâm xuyên mặt đất.
- Không gian lợi nhận.
Trong mắt Mục Vân xuất hiện một vòng tinh quang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận