Vô Thượng Thần Đế

Chương 3141: Ném ra ngoài

- Ngươi đánh rắm.
Sở Hạc quát:
- Chúng ta bất quá chỉ là Thần Vương, Thần Quân cảnh, có đạt tới tổ thần hay không, chuyển hóa không gian, làm sao có thể mang theo ác ma tiến vào?.
- Vậy làm sao ta biết?
Đỗ Sơn Ngọc không để ý tới nói:
- Mau, giao lên toàn bộ không gian thần giới, để cho chúng ta kiểm tra, về phần ngươi...
Ánh mắt Đỗ Sơn Ngọc dừng trên người Thích Vi Vi, cười nói:
- Ngươi cùng Tử Nguyên huynh, đến phòng bên kia, đi kiểm tra thật kỹ.
- Vào phòng?
Thích Vi Vi thần sắc hơi lạnh, cẩn thận.
- Đúng vậy, kiểm tra, đương nhiên là muốn cởi sạch quần áo rồi, ngươi một nữ nhân, ở trước mặt các đại lão gia cởi sạch không tốt sao? Để càn huynh hảo hảo vì ngươi một mình kiểm tra.
- Vô sỉ.
Thích Vi Vi mắng:
- Các ngươi đã thu thần tinh, lại nuốt lời không mở cửa, hiện tại lại muốn làm khó dễ chúng ta, thật sự xem chúng ta là bùn nặn sao?
- Ôi chao, sao? Dựa vào ba vị Thần Vương các ngươi, muốn chống lại chúng ta?
Đỗ Sơn Ngọc bước ra, hơn mười đạo thân ảnh phía sau nhất thời vây quanh đám người Mục Vân.
- Đặc biệt là ngươi!
Đỗ Sơn Ngọc chỉ vào Mục Vân, vất hàm sai khiến:
- Trên người ngươi còn có thần tinh chứ? Giao ra đi.
- Trên người ta?
Mục Vân ngạc nhiên cười nói:
- Đúng là có không ít, đại khái còn có năm sáu vạn khỏa.
Nghe được lời này, đám người Sở Hạc sửng sốt.
Mục Vân làm gì mà tự mình còn nói?
Năm sáu vạn thượng phẩm thần tinh, cho dù võ giả Thần Hoàng cảnh giới, cũng sẽ động tâm không thôi.
Mục Vân không phải là không đánh tự khai sao?
- Được được được.
Đỗ Sơn Ngọc hưng phấn không thôi, vỗ tay nói:
- Hảo tiểu tử, ta biết, trên người ngươi không ít thần tinh, giao ra, lão tử miễn ngươi không chết.
- Miễn ta không chết phải không?
Mục Vân thản nhiên nói:
- Vậy thật sự là muốn đa tạ.
- Hắc hắc, ai bảo con người ta, từ trước đến nay là thấy tiền sáng mắt chứ!
Đỗ Sơn Ngọc cười ha ha nói:
- Được rồi, đừng nói nhảm nữa, ngươi, cùng Càn huynh vào phòng, ngươi yên tâm đi, Càn huynh khẳng định làm cho ngươi hài lòng, về phần ngươi có thể làm cho Càn huynh hài lòng hay không, thì liên quan đến tính mạng của đồng bạn ngươi.
- Về phần ngươi!
Đỗ Sơn Ngọc nhìn về phía Mục Vân, nói:
- Giao ra toàn bộ thần tinh trên người ngươi.
- Tốt.
Mục Vân gật đầu, nói:
- Ta giao ra.
Hắn tiến lên một bước, nhìn Đỗ Sơn Ngọc, nói:
- Nhưng ta sợ... Ta giao ra, ngươi, mất mạng.
Phanh...
Đột nhiên, một tiếng nổ vang lên, Mục Vân một tay nắm lấy bả vai Đỗ Sơn Ngọc.
Hai tay đè đầu Đỗ Sơn Ngọc lại, đầu gối Mục Vân đá ra.
Rắc...
Tiếng nặng nề vang lên, khuôn mặt Đỗ Sơn Ngọc nhất thời biến thành vẻ khủng bố đáng sợ.
Ngũ quan tồn đọng cùng một chỗ, răng đều vỡ vụn trên mặt đất.
- Thần tinh phải không?
Mục Vân một quyền đánh xuống, hừ lạnh nói:
- Thần tinh lúc trước cho ngươi, toàn bộ phun ra cho lão tử.
Tiếng rắc rắc nặng nề vang lên, một màn này nhất thời khiến cho tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ra.
- Dừng tay.
Càn Tử Nguyên phản ứng lại trước, bước ra, hắn chính là tam hồn Thần Vương cảnh giới, há có thể dung cho Mục Vân chỉ là một nhị hồn Thần Vương, ở trước mặt hắn diễu võ dương oai?
Hắn tiến lên, một quyền nện về phía Mục Vân.
- Cút.
Mục Vân hiện tại khẽ quát một tiếng, vung tay lên.
Ầm...
Hai người giao nhau, nhưng trong phút chốc, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một cánh tay Càn Tử Nguyên trực tiếp dịch ra khỏi bả vai thân thể, bị đánh thành thịt vụn, biến mất không thấy, bả vai, máu tươi chảy ngang.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, mấy người ở đây nhất thời trợn tròn mắt.
Mục Vân đây là lực lượng cổ quái gì?
Quả thực là bạo tạc.
Bọn họ nào biết được, Huyết Trì tẩy lễ, Mục Vân thần thể có thể nói là đạt được tăng lên thật lớn, có thể so với Thần Hoàng.
Hơn nữa hai tay lực lượng bá đạo, những người này, tự mình muốn chết.
- Còn sững sờ làm gì? Cùng nhau lên, làm thịt tiểu tử này!
Càn Tử Nguyên ôm bả vai mình, lui về phía sau ra ngoài đám người, hạ lệnh nói.
Nhất thời, hơn mười đệ tử nhất hồn Thần Vương, nhị hồn Thần Vương cảnh giới, giết ra.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân lại cười nhạo một tiếng.
- Nhân số nhiều, hữu dụng?
- Giết.
Nhưng đúng lúc này, mấy người Sở Hạc cũng cực kỳ tức giận.
Những người này, thật sự quá đáng.
Mục Vân dọc theo đường đi bảo vệ bọn họ, giờ khắc này, cho dù là hố lửa, bọn họ cũng muốn nhảy, cùng lắm thì chết.
Dù sao cũng không phải Mục Vân, bọn họ đã sớm chết rồi.
Hiện tại, hơn mười đạo thân ảnh giết ra.
Mục Vân nhìn thấy cảnh này, khóe miệng hơi nhếch lên.
Những người này, còn không tính vô lương tâm.
Chỉ là hiển nhiên, ngoại trừ Sở Hạc, Lữ Phong, Thích Vi Vi ba người, mấy người còn lại, đều là Thần Quân cảnh giới, ở trước mặt những người này, căn bản không đủ nhìn.
- Đi.
Bàn tay Mục Vân vung lên, Thái Tuế miên chưởng, từng đạo chưởng lực tản mát ra, vào hiện tại, mấy ngàn đạo chưởng ấn, tầng tầng lớp lớp, hơn mười vị Thần Vương võ giả xông lên, trong khoảnh khắc tựa như cỏ nhỏ đáng thương, bị gió lốc thổi tàn.
Từng đạo thân ảnh, hiện tại căn bản không cách nào chịu được công kích mạnh mẽ của Mục Vân.
Ba người Sở Hạc còn chưa ra tay, đã nhìn thấy hơn mười người kia, hiện tại đã hoàn toàn ngã xuống đất, mấy đạo thân ảnh, triệt để mất đi khí tức sinh mệnh.
Mấy người đành phải sững sờ tại chỗ.
Mục Vân mở miệng:
- Trói Càn Tử Nguyên kia lại đây cho ta.
- Ừm.
Ba người Sở Hạc động thủ.
Trong ba người, Sở Hạc chính là cảnh giới nhị hồn Thần Vương, Lữ Phong và Thích Vi Vi đều nhất hồn Thần Vương cảnh giới, tự nhiên không phải đối thủ.
Nhưng Càn Tử Nguyên thân bị thương nặng, hiện tại một tay tổn thất, ba người dễ dàng, bắt được Càn Tử Nguyên.
- Quỳ xuống.
Ba người đè Càn Tử Nguyên, hiện tại trong lòng một ngụm ác khí, cuối cùng cũng ra.
- Thu lại thần tinh trên người hai người, mọi người chia đều.
Mục Vân phân phó.
- Vâng.
Ba người Sở Hạc, hiện tại trong lòng vui vẻ.
Dọc đường đi tới, Mục Vân ngoại trừ lúc đầu nói rất ít, nhưng dần dần, bày ra quyết đoán của mình, ba người đối với hắn cũng đặc biệt tin phục.
- Hiện tại, còn muốn thần tinh của ta sao?
Từ trên cao nhìn xuống hai người, ngữ khí Mục Vân lạnh lùng.
Càn Tử Nguyên cùng Đỗ Sơn Ngọc hai người, hiện tại vẻ mặt hoảng sợ, nhìn Mục Vân, quả thực so với ác ma bên ngoài còn khủng bố hơn.
- Ném ra ngoài.
Thấy hai người không nói lời nào, Mục Vân mở miệng.
- Để cho các ngươi cũng nếm thử, ác ma nhân bên ngoài này, rốt cuộc khủng bố cỡ nào đi.
Vừa nghe lời này, sắc mặt hai người trắng bệch.
- Ngươi ngươi ngươi...... Ngươi dám.
Đỗ Sơn Ngọc đột nhiên quát:
- Ngươi có biết chúng ta là ai không? Huyễn Tuyệt công tử ở đây, nơi này phát sinh động tĩnh lớn như vậy, Huyễn Tuyệt công tử một hồi sẽ tới.
- Ngươi nếu còn muốn sống, thừa dịp hiện tại nhanh chóng chạy đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận