Vô Thượng Thần Đế

Chương 2892: Kinh hãi không thôi

Phong Vân hội ở trong Kiếm Thần tông, cũng là quyền thế ngập trời, nhất là sau khi hai vị hội trưởng Phong Hành Thiên và Vân Quý thăng cấp lên đệ tử phong hào, toàn bộ Phong Vân Hội càng là lỗ mũi hướng lên trời, đắc tội bọn họ, chính là tự tìm đường chết.
Mà hiện tại, Mục Vân cùng Chu Tử Dương, Hạng Thành Công giao thủ, càng lúc càng kịch liệt.
Mục Vân mặc dù ở cảnh giới Địa Thần hậu kỳ, nhưng lần thứ ba câu thông đại địa chi hồn, thực lực bản thân hắn đã vượt qua thần hậu kỳ bình thường.
Đại địa lực trong phạm vi ngàn thước không hề thua kém hai người Chu Tử Dương và Hạng Thành Công.
Thậm chí, hắn lĩnh ngộ kiếm hồn trung cấp, uy lực kiếm thuật đề cao gấp ba lần, điểm này, cho dù Hạng Thành Công liên hợp thi triển kiếm thuật cùng Chu Tử Dương, cũng không thể so sánh.
- Đáng giận.
Sắc mặt Chu Tử Dương hiện tại rất khó coi.
- Quên đi, tiểu tử này, Địa Thần hậu kỳ, mặc dù chỉ là ba lần câu thông đại địa chi hồn, nhưng cảnh giới bản thân còn khủng bố hơn so với cảnh giới viên mãn của chúng ta.
- Hơn nữa, không chỉ như thế, thực lực của người này, có thể nói cực kỳ quỷ dị, cường độ huyết nhục thần hồn, còn khủng bố hơn so với chúng ta.
Hạng Thành Công quát:
- Bây giờ thì sao?
- Tạm tránh mũi nhọn, đợi đến khi Vân Tiêu tới, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Tốt!
Hai người hiện tại giao thủ mấy phen, kết luận không phải đối thủ của Mục Vân, nảy sinh ý lui.
Chỉ là, Mục Vân sao có thể để cho hai người bọn họ lui bước đơn giản như vậy.
- Huyết Doanh Nguyệt Kích Phong.
Một kiếm vung ra, kiếm khí kích động mà ra, kiếm khí cuồng bạo ngưng kết thành mưa kiếm, từng chút từng chút bao trùm xuống, toàn bộ bầu trời, kiếm khí tràn ngập thành một từ trường, vững vàng trói buộc lại thân ảnh hai người.
Mục Vân hiện tại, khóe miệng xuất hiện cười lạnh, sát khí phóng thích ra.
Phốc phốc...
Trong khoảnh khắc, thân thể hai người, rơi xuống đất, phanh một tiếng, đập ra một khe rãnh.
Mục Vân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có chút thoải mái. Trận giao thủ này, đối với hắn mà nói, tiêu hao cũng khá lớn.
Thế nhưng uy lực của Huyết Nguyệt kiếm quyết lại tăng lên một bước nữa.
Tam phẩm thần quyết, bản thân sáng tạo chính là khó khăn, còn nữa nói, một kiếm pháp này, đây là kiếm pháp mà Mục Phong Trần lựa chọn cho hắn, thích hợp nhất.
Từng đạo kiếm khí kia, cho dù hai người Chu Tử Dương và Hạng Thành Công cố gắng ngăn cản, vẫn mãnh liệt bắn xuống như trước.
Đại địa tầng tầng tầng đứt gãy, một lần giao chiến này, làm cho mọi người xung quanh, triệt để rung động.
Vượt cấp đánh chết, bọn họ không phải chưa từng thấy qua, nhưng chuyện này, bị vượt cấp chính là Chu Tử Dương cùng Hạng Thành Công hai người, hơn nữa còn là cảnh giới Địa Thần viên mãn.
Vượt cấp đánh giết bọn họ, chỉ là Mục Vân có tu vi Địa Thần hậu kỳ, vậy thì quá khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Thân ảnh đáp xuống, Mục Vân nhìn hai người trên mặt đất.
- Mục Vân, ngươi ta đều là thành viên của Ảnh Minh, ngươi giết hai người ta, Mạc Ảnh cho dù bồi dưỡng ngươi, cũng không cách nào bàn giao cho đệ tử khác.
Chu Tử Dương hiện tại nhịn không được quát.
- Điểm này, cũng không cần ngươi lo lắng!
Mục Vân lạnh nhạt nói:
- Mạc Ảnh đối xử với ta cực tốt, ta thừa nhận tình cảm của hắn, nhưng hai người các ngươi muốn giết ta, vậy ta sẽ không khách khí, về phần các ngươi chết, hắn sẽ đối xử với ta như thế nào, ta đều vui vẻ tiếp nhận.
- Nếu hắn nói rõ lý lẽ, hai người các ngươi đáng chết!
Dứt lời, Mục Vân giết ra.
- Tử Dương, ngươi chạy mau, việc này nhất định phải nói cho Thư Khang, Thư Diệp, Mục Vân điên rồi.
- Phải đi cùng nhau.
- Ngươi điên.
Hạng Thành Công nhịn không được quát lớn:
- Ngươi hai người ta, làm sao có thể cùng nhau rời đi? Thực lực của người này, vượt xa ngươi hai người chúng ta, mau đi, không đi, đều chết.
Chu Tử Dương nhịn không được quát lớn một tiếng, xoay người, phi nước đại bay lên.
- Muốn chạy?
Mục Vân há có thể để Chu Tử Dương chạy đi.
- Mục Vân, Tử Dương rời đi, ngươi phải chết không thể nghi ngờ!
Mạc Ảnh sư huynh nhất định sẽ điều tra kỹ việc này, sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hạng Thành Công hiện tại khẽ quát một tiếng, từng bước lao ra, lực lượng vào hiện tại, rất nhanh bắt đầu khởi động.
Ầm...
Tiếng nổ liệt vang lên, phía trước thân thể Hạng Thành Công đột nhiên xuất hiện một cỗ lực lượng cuồng bạo, tiếng nổ tung đinh tai nhức óc.
Xa xa, Vân Tiêu nhìn thấy cảnh này, cũng nhịn không được nhíu nhíu mày.
- Đây là... Tam Nguyên Dương Thể Quyết.
Vân Tiêu mở lời:
- Xem ra bên trong Ảnh Minh, cũng không phải đều là thùng cơm, Tam Nguyên Dương thể quyết, Hạng Thành Công này tu luyện thành công.
- Tam Nguyên Dương thể quyết, hội tụ thần lực tam nguyên thần nguyên, ngưng tụ ba thuẫn, xem ra, Hạng Thành Công ôm tâm tất tử, cũng muốn cho Chu Tử Dương rời đi, cho dù chết, cũng phải để Mục Vân bị Mạc Ảnh xử trí.
- Lần này, Mục Vân có phiền toái rồi.
Nhưng mấy người Vân Tiêu mới nói xong, trong lúc bất chợt, trên bầu trời, một đạo kiếm khí, hiện tại lơ lửng mà ra.
Thanh kiếm kia, giống như mặt trời, nóng hổi bốc lên, thậm chí hiện tại, trường kiếm bay lên không trung, hóa thành một đại dương màu đỏ rực.
Khí tức nóng nảy, làm cho người ta cảm giác toàn bộ thiên địa đều ầm ầm nứt ra.
Trong tình huống như vậy, tất cả mọi người đều cảm giác một cỗ nhiệt lượng, đập vào mặt.
- Thiên Chiếu Nhất Dương Kiếm.
Mục Vân hiện tại, thi triển chính là Thiên Chiếu kiếm pháp, kiếm pháp này, uy lực cũng không tính quá mức bá đạo, nhưng lại tràn ngập kiếm khí vô biên vô tận, làm cho người ta có một loại cảm giác nóng rực cực kỳ nặng nề.
Lấy thiên hỏa, kết hợp dương chi lực, phát huy ra uy lực cường đại của kiếm này.
Một kiếm xuất ra, thiên địa đều bị ánh sáng hỏa hồng chiếu sáng.
Phanh...
Trong khoảnh khắc, Tam Nguyên Dương Thể Quyết mà Hạng Thành Công thi triển, toàn bộ thân thể, nổ tung.
Tam Nguyên Dương Thể Quyết công thành danh toại của hắn, hiện tại, không đủ chịu một chiêu công kích.
Một màn này, cho dù Vân Tiêu, cũng cảm thấy khó tin.
Mà lúc này Chu Tử Dương bỏ chạy xa, sớm đã sợ muốn đái ra quần.
Vốn tưởng rằng Hạng Thành Công có thể giúp hắn chống cự Mục Vân nhất thời, nhưng nào ngờ, Hạng Thành Công, bị Mục Vân đánh ra một chiêu diệt.
Lúc trước, Mục Vân căn bản không hạ sát thủ.
Nếu Mục Vân sớm thi triển ra kiếm quyết này, hai người bọn họ chỉ sợ đã sớm chết.
Trong lòng Chu Tử Dương hiện tại tràn đầy sợ hãi bất an.
Điều này... Làm thế nào có thể chạy thoát.
- Đừng chạy, dù sao, ngươi cũng chết.
Đang lúc Chu Tử Dương phi nước đại, một tiếng nói đột nhiên vang lên bên tai.
Một thân ảnh xuất hiện trước người Chu Tử Dương.
- Vân Tiêu, ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy Vân Tiêu, Chu Tử Dương nhất thời kinh hãi không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận