Vô Thượng Thần Đế

Chương 3311: Còn cần hỏi phụ thân

- Nàng…
Mục Vân nhìn Minh Nguyệt Tâm làm bộ dáng nữ nhân, trực tiếp xem nhẹ.
Nữ nhân này, đến bây giờ, hắn vẫn không biết, rốt cuộc là lai lịch như thế nào.
Ánh mắt đảo qua Mạnh Tử Mặc, Diệp Tuyết Kỳ, Tiêu Doãn Nhi, Vương Tâm Nhã cùng với Cửu Nhi, Mục Vân cuối cùng, nhìn thấy Bích Thanh Ngọc nhìn về phía mình.
Đi lên phía trước, nhìn hai tròng mắt tràn ngập chờ đợi của Bích Thanh Ngọc lúc này, Mục Vân giang hai tay, ôm vị giai nhân trước mắt này vào trong ngực.
- Mấy năm nay... Thật khó cho nàng.
Mục Vân khẽ cười nói:
- Ta vẫn là ta, ta trở về.
- Ừm.
Bích Thanh Ngọc cắn răng, không để cho mình khóc.
So với Mạnh Tử Mặc và Diệp Tuyết Kỳ chờ đợi vạn năm.
Vạn năm của nàng, càng thêm chua xót.
Người mình yêu, khi mình đứng trước mặt hắn, hắn căn bản không nhận ra.
Cảm thấy chua xót như vậy.
Chỉ sợ Bích Thanh Ngọc... Trải nghiệm không dưới ngàn lần.
Thế nhưng, giờ khắc này, ôm một cái này, lại đáng giá như vậy.
- Hiện tại cũng không phải thời điểm ôn chuyện.
Minh Nguyệt tâm trêu ghẹo nói:
- Ta nói Mục Vân Thái Tử, chàng nhìn những tỷ muội nũng nịu này, ai nấy đều thân thể tương đối uyển chuyển, mềm mại chặt chẽ, thế nào, có muốn cùng Thái Tử vương tộc này đánh một trận hay không, bảo vệ tốt mỹ kiều thê của chàng.
- ......
Mục Vân nhất thời không nói gì.
Nữ nhân này, cố ý đến trêu ghẹo mình sao?
- Minh Nguyệt Tâm, nàng tốt nhất cam đoan, kiếp này đừng để ta đuổi kịp, nếu không...
- Vâng, sau đó nhìn, tiểu bạch kiểm chàng có thể đuổi kịp ta không.
Giờ khắc này, đám người còn lại, đã trợn tròn mắt.
Khá lắm, không ra thì thôi, thoáng một cái, oanh oanh yến yến.
Thái Tử Mục Tộc này, xưa nay chưa từng nghe qua thích nữ sắc.
Nhưng lần này... Một lần nữa trở về, bên cạnh... Chín nữ tử.
Người ta là Cửu Long Hí Châu, đây là... Cửu Phượng Hí Long sao?
- Ngươi là ai?
Vương Tử Hào hiện tại nhìn về phía Tần Mộng Dao, lạnh lùng nói.
- Người giết ngươi.
Tần Mộng Dao tiến lên, giết ra.
Trong nháy mắt, hai đạo thân ảnh, thẳng tắp va chạm.
Trong nháy mắt này, giao chiến, càng lúc càng nóng bỏng.
- Nàng đi giúp đỡ đi!
Nhìn Minh Nguyệt Tâm, Mục Vân thúc giục.
- Ta đi hỗ trợ, ai bảo vệ chàng, ai bảo vệ mấy vị giai nhân của chàng?
Minh Nguyệt Tâm nghiêng người nhìn Mục Vân, nói:
- Nơi này, ngoại trừ ta và Tần Mộng Dao, Bích Thanh Ngọc ba người, đều là cảnh giới Tổ Thần cửu biến, những người khác cũng không phải.
- Ta đã nói với các nàng, chờ chàng trở về là được, không phải là mấy người quá nhớ chàng sao.
- Minh muội muội khẩu thị tâm phi, vốn nói chúng ta đều không tới, là ngươi nhất định phải tới, chờ không kịp!
Cửu Nhi hiện tại hé miệng cười nói.
- Được cho Cửu Nhi ngươi, uổng công ta nói cho ngươi diệu dụng về tàn hồn của Cửu Vĩ Thiên Hồ, trợ ngươi tu luyện, hiện tại đến Tổ Thần thất biến, liền đối xử với ta như vậy?
Mấy nữ nhân ở cùng một chỗ, tự nhiên náo nhiệt.
- Tử Mặc, đây là chuyện gì xảy ra?
Mục Vân nhìn về phía Mạnh Tử Mặc, mở lời.
- Năm đó sau khi chàng rời khỏi Tiên giới, mấy người chúng ta liên tiếp đột phá, đến Thần giới, vốn cùng Diệp Thu ở trong Nam Trác vực, chờ chàng trở về.
Mạnh Tử Mặc giải thích:
- Nhưng trăm năm trước, Mục thúc thúc đột nhiên xuất hiện, đưa chúng ta đến một nơi, bế quan vạn năm.
Bế quan vạn năm?
Ánh mắt Mục Vân ngẩn ra.
Thế nhưng, thế giới bên ngoài bất quá chỉ trăm năm.
Nơi này là gì?
Khó trách tu vi của mấy nữ, đều cao thâm như thế.
- Tề Minh cùng Mặc Dương, hiện giờ đều ở trong Mục tộc.
Vương Tâm Nhã cũng bổ sung:
- Còn có Hác Đằng Phi, Chung Hào bọn họ, lúc trước chúng ta cùng nhau tiến vào nơi thần bí kia.
Nghe được lời này, Mục Vân nhất thời đau đầu.
Hắn hiện tại thật sự hoài nghi, Mục Thanh Vũ là cha ruột sao?
Biện pháp ngắn gọn như vậy không cho hắn dùng, ngược lại để cho hắn chịu hết khổ sở trong trăm năm thời gian.
Thời gian trăm năm, tương đương với vạn năm khổ tu.
Điều này...
- Mục thúc thúc nói, chàng phải trải qua chín đời, cho nên nơi đó, chàng không thể đi!
Tiêu Doãn Nhi cười nói:
- Nếu không, sẽ làm hỏng căn cơ của chàng.
- Được rồi...
Nhìn tu vi mấy nữ không tầm thường, Mục Vân thật sự... Rất ghen tị.
- Chàng cũng đừng hiểu lầm, ta cũng không đi vào!
Minh Nguyệt Tâm hiện tại mở lời:
- Lấy thiên phú của ta, thời gian trăm năm, đến Tổ Thần cửu biến, đều chậm.
- Nói như vậy, Dao nhi cũng không đi vào?
Mục Vân nhìn Tần Mộng Dao giao thủ với Vương Tử Hào.
Tổ Thần cửu biến.
Thời gian trăm năm, đã đến Tổ Thần cửu biến.
Thiên phú Tần Mộng Dao khủng bố, hơn nữa Băng Hoàng thần phách cường thịnh, thật sự... Thật đáng sợ.
- Đúng rồi, Mục thúc thúc còn nói rồi!
Vương Tâm Nhã mở lời:
- Lần này chàng về tộc, còn có thứ giao cho chàng.
- Ồ?
Mục Vân hiện tại, thoáng chờ mong.
Cha...
Hắn cùng phụ thân, cũng đã nhiều năm không gặp.
Giờ khắc này, nương theo Bích Thanh Ngọc cùng các nữ xuất hiện, song phương giao chiến, trở nên không giống.
Lần này ngũ đại tộc xuất động, đều không nghĩ tới, Mục tộc lại có động tác lớn như vậy.
Hơn nữa, bọn họ một mực giao thủ, nhưng lại đang chờ đợi.
Chờ đợi ba vị Tổ Thần đứng đầu cuối cùng xuất hiện. Ba vị kia không xuất hiện, nơi này, ai cũng không dám buông tay ra, triệt để giao chiến.
Mục Vân nhìn vào giữa sân, khó hiểu nói:
- Lần này, vì sao không nhìn thấy tộc trưởng Chiêm Sùng Hoán cùng tộc trưởng Triệu Diễm?
Bích Thanh Ngọc cười cười, tiếp lời nói:
- Ta nghĩ, bọn họ hẳn là, cũng sắp tới rồi.
Mục Vân đối với việc này càng thêm khó hiểu.
Lần này, tựa hồ phụ thân... Dĩ nhiên đã sớm có chuẩn bị.
Chỉ là không biết...
Ánh mắt Mục Vân nhìn về phía Trảm Vân hạp cốc, nơi đó tựa hồ cũng đang tiến hành một hồi chiến đấu giằng co.
Oanh oanh oanh...
Giờ khắc này, Vương Tử Hào cùng Tần Mộng Dao hai người giao thủ, càng thêm nóng bỏng.
Trong lúc mơ hồ, sau thân thể Tần Mộng Dao, một đạo thân ảnh Băng Hoàng từ từ triển khai, lam sắc băng hoàng, mang theo hàn khí không thể địch nổi, trong nháy mắt tràn ngập mà lên.
Mục Vân hiện tại, nhìn thấy hư ảnh Băng Hoàng, đáy lòng luôn có một cảm giác nhàn nhạt, tựa hồ... Giống như trước kia đã quen biết.
Nhưng luôn không cách nào nghĩ tới, rốt cuộc đã nhìn thấy ở nơi nào.
Đạt tới cấp độ Tổ Thần, dung hợp ký ức, hắn biết rõ ràng.
Thần giới, còn được gọi là nhân giới.
Đây là thế giới nhân loại, mặc dù có thần thú, nhưng nhân loại lại là cường đại nhất.
Nhưng ở bên ngoài nhân giới, như hổ rình mồi, còn có Long giới, Phượng giới, Cốt giới vân vân.
Đại thế giới vạn tộc san sát - Thương Lan thế giới.
Nhưng tựa hồ khi hắn còn bé đã được phụ thân mang về, vẫn chưa đi lại trong Thương Lan vạn giới.
Làm thế nào có thể có trí nhớ như vậy?
Điểm này, xem ra vẫn cần hỏi phụ thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận