Vô Thượng Thần Đế

Chương 4092: Tiểu Tứ

- Vâng!
- Tuân mệnh!
Hai đạo thân ảnh lúc này rời khỏi đại điện...
Mà cùng lúc, nơi góc tối, một hư ảnh lúc này diễn hóa ra chân thân, xuất hiện bên cạnh Linh Kình.
- Tộc trưởng, ta cũng đi đi.
Tiếng có chút trầm thấp vang lên, khiến cho Linh Kình hơi ngẩn ra.
- Nhiếp Trung Phong!
Linh Kình kinh ngạc nói:
- Hai vị tộc lão đi trước là được, ngươi...
- Ta luôn lo lắng chuyện có biến, hai vị tộc lão chỉ sợ không nhất định có thể xử lý tốt.
- Mục Vân bất phàm, Diệu Tiên ngữ kia, lại càng bất phàm...
Bóng đen trầm thấp nói:
- Tộc trưởng đừng quên, nữ nhân kia, chính là một trong bảy đại Đan Đế Tử của Đan Đế phủ, đã tiếp nhận truyền thừa đan đế phủ, thực lực khủng bố.
Nghe được lời này, Linh Kình cũng gật đầu.
- Đã như vậy, ngươi xuất mã, ta cũng có thể yên tâm.
Linh Kình sau đó nói:
- Bất quá vạn sự cẩn thận, khó bảo đảm Tiêu Thanh Phong sẽ không phát hiện...
- Thuộc hạ hiểu rõ.
Thân ảnh Nhiếp Trung Phong chợt lóe, biến mất không thấy...
Trong mắt Linh Kình xẹt qua một tia sát khí.
Nếu không cách nào giết Diệu Tiên Ngữ cùng Mục Vân, đến lúc đó, không cần Đan Đế phủ xuất thủ, người phía trên, sẽ tiêu diệt Tử Linh tộc bọn họ để diệt khẩu.
Loại chuyện này, tuyệt đối không thể phát sinh.
Lần này nếu hắn có cơ hội đến đại Quân vị, nói không chừng Tử Linh tộc có thể thành tựu là bá chủ Khôn Hư giới.
Đến lúc đó, Tử Linh tộc thăng cấp thành ngũ đẳng chủng tộc, không phải là không thể.
- Mục Vân.
- Diệu Tiên Ngữ.
......
Cùng lúc đó, trung bách cổ thành, trong một thành cổ.
Giữa một mảnh núi rừng tươi tốt, cây cổ thụ chọc trời, cao trăm trượng, rễ cây đan xen.
Mà ở trong rễ cây cổ thụ, bị móc ra một cái động lớn, dung nạp hơn mười người đều không thành vấn đề.
Hiện tại, trong động lớn rễ cây, rễ cây bị cắt thành một cái giường, hai cái chăn có vẻ lộn xộn hiện.
Mà trong chăn kia, hai thân ảnh dây dưa cùng một chỗ, không phân biệt lẫn nhau.
Thân hình cường tráng của Mục Vân, đường nét cơ bắp góc cạnh rõ ràng, hiện tại có chút đường cong mỹ cảm.
Diệu Tiên Ngữ hiện tại lười biếng nằm sấp trên người Mục Vân, hai mắt khẽ nhắm, hô hấp đều đều.
Chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn bộ dáng giai nhân ngủ say, trong lòng Mục Vân hơi thở ra một hơi.
Bàn tay khẽ phất, tâm thần Mục Vân thỏa mãn.
- Ừ hừ...
Một tiếng mờ ảo vang lên, Diệu Tiên Ngữ mở hai mắt, bĩu môi nói:
- Không thành thật.
- Đó không phải là thói quen à.
Mục Vân nhếch miệng cười, ngược lại không có gì không quen.
Diệu Tiên mắng một tiếng, bàn tay chảy tóc, thân thể dần dần dựa xuống...
Bên trong động cây, phong cảnh kiều diễm, nhưng lại không có người thưởng thức.
Thật lâu sau, dần dần an tĩnh lại, hai thân ảnh dựa sát vào nhau.
Diệu Tiên ngữ nhịn không được mở lời:
- Ta hình như... Có thai.
- Thật sao?
Mục Vân cắt một tiếng ngồi dậy, sắc mặt đầy kích động.
Diệu Tiên ngữ gật gật đầu.
Nhưng sắc mặt lại thẹn thùng nói:
- Nhưng tựa hồ có chút không thích hợp.
- Hả? Có gì sai?
- Đứa nhỏ này, không giống hài tử bình thường...
- Hài tử của Mục Vân ta, tự nhiên không tầm thường.
Diệu Tiên lườm Mục Vân một cái, mới tiếp tục nói:
- Đứa nhỏ này trưởng thành, cực kỳ chậm chạp, rốt cuộc là nguyên nhân gì, ta cũng không rõ lắm.
- Không thể nào chứ...
Sắc mặt Mục Vân đắng chát.
Nhân tộc sinh sôi nảy nở là chủng tộc nhanh nhất trong vạn giới vạn tộc, đây cũng là vì sao, nhân tộc đi ra từ trong nhân giới, có thể ở trong Vạn Giới, tùy ý có thể thấy được.
Tần Mộng Dao mang thai đứa con đầu lòng của hắn, ngàn năm không sinh, hiện tại cũng không biết có sinh ra hay không.
Mà lúc trước ở trong nhân giới chia lìa, Tiêu Doãn Nhi cùng Cửu Nhi hai người, cũng đều đã mang thai.
Hiện tại nhị nữ như thế nào, Mục Vân cũng không biết.
Đứa nhỏ trong bụng Diệu Tiên Ngữ này, theo đạo lý mà nói, xếp thứ tư, nhưng vạn nhất lại không chịu xuất thế, thế khi nào hắn mới có thể làm cha?
Mục Vân có chút bất đắc dĩ.
Cẩn thận điều tra, Mục Vân quả thật phát hiện, trong cơ thể Diệu Tiên Ngữ, một sinh mệnh mới đang thai nghén.
Nhưng sinh mệnh mới kia lại ở trong thân thể Diệu Tiên Ngữ, không ngừng tụ tập nguyên lực, tựa hồ đang ở... Tu hành?
Trong lòng Mục Vân thật sự rất muốn mắng người.
- Bây giờ có con, có phải sẽ trì hoãn chàng hay không...
Diệu Tiên lo lắng nói.
- Đương nhiên là không.
Mục Vân mặt mày hớn hở cười nói:
- Đây là hài tử của chúng ta, ta vui vẻ còn không kịp, chẳng qua không biết tiểu tứ này, từ khi nào bỏ ra đời.
- Tiểu Tứ...
Nghe được xưng hô này, Diệu Tiên nhất thời hé miệng nở nụ cười.
Mục Vân hiện tại lại nghiêm mặt nói:
- Nàng đang mang thai, nàng chúng ta làm chuyện kia... Sẽ không ảnh hưởng đến thằng nhóc này chứ?
- Hẳn là... Không, phải không?
- Phải không?
Bên trong động cây, tiếng cười gian trá của Mục Vân từ từ truyền ra.
Theo đạo lý mà nói, hắn cùng Cửu Nữ sớm đã ở cùng một chỗ rất nhiều năm, sớm nên làm cha.
Nhưng những hài tử này, một người so với một người bướng bỉnh, không muốn xuất thế, sợ cho gây phiền toái cha mình.
Thương thế trong cơ thể khôi phục, Mục Vân cùng Diệu Tiên Ngữ vẫn chưa đi nơi khác, mà ở trong thành cổ, nghỉ ngơi dưỡng sức.
Diệu Tiên ngữ hiện giờ, đạt tới cảnh giới Cổ Thánh Đế trung kỳ, làm cho Mục Vân hâm mộ không thôi.
Nha đầu này dù sao cũng từng là Quân vị, hiện giờ chỉ là khôi phục thực lực cảnh giới, đương nhiên tăng lên nhanh hơn so với hắn vùi đầu tu hành.
Chỉ bất quá, dựa vào thôn phệ tinh khí thần Tử Linh Ngũ Thiên Vệ cùng đám người Cố Vinh, Mục Vân cũng không hề trở ngại bước vào cảnh giới Thiên Thánh Đế hậu kỳ.
Người bên ngoài có thể cần thời gian ngàn năm vạn năm, hắn ở trong sinh tử bí các, bất quá cần trăm năm ngắn ngủi, mà ngoại giới, bất quá chỉ là trăm ngày thời gian.
Thời gian ba tháng, đến Thiên Thánh Đế hậu kỳ, đây là chuyện mà bất kỳ kẻ nào cũng không cách nào so sánh được.
Hai người ở đây, cũng tận tình hưởng thụ thời gian của hai người, chuẩn xác mà nói, là thời gian của ba người.
Trung Bách cổ thành kéo dài đến tình trạng hôm nay, các đại tông môn môn hạ đệ tử, cơ hồ đều bắt đầu tụ tập.
Tựa hồ thứ mà thất đại đế cuối cùng muốn tìm, rốt cục tìm được.
Mà toàn bộ Trung Bách cổ thành, phàm là địa phương có thể bị đào bới, cơ hồ là bị người đào ba thước, triệt để cướp đoạt.
Mục Vân cũng hiểu được điểm này, cho nên vẫn chưa từng xuất hiện, mà dừng lại ở nơi này, tu sinh dưỡng tính.
Điều tốt nhất bây giờ là chờ đợi.
Chờ đợi bảy thế lực lớn, quyết định công bố bí mật cuối cùng, tiến vào trong đó.
Có lẽ bằng vào cơ hội bận này, Mục Vân mới có cơ hội đạt tới cảnh giới Cổ Thánh Đế.
Ngày hôm đó, Mục Vân cùng Diệu Tiên Ngữ hai người vận công lẫn nhau, nghỉ ngơi một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận