Vô Thượng Thần Đế

Chương 1766: Đều mang tâm tư

Mà thấy cảnh này, Mục Vân ở nơi xa hơi giương khóe miệng lên.
Hắn đương nhiên cực kỳ vui lòng thấy cảnh này.
Tam phương tách ra, hắn mới dễ hạ thủ.
- Đi!
Dịch Dữ Chi giờ này mang theo đội ngũ tiến vào trong thành trì.
Mà Phong Nhược Tình và Tần Thiên Vũ thì đứng ở phía sau.
- Tần sư huynh, lần này, ta nghĩ chúng ta có thể liên thủ rồi nhỉ?
Phong Nhược Tình nhìn Tần Thiên Vũ, mỉm cười nói:
- Dịch Dữ Chi, tam phẩm Thiên Tiên, còn là tồn tại trước mười ngoại minh Tam Cực Thiên Minh, Tịch Yểm Nguyệt và Đấu Lạc Thiên cũng đều là nhị phẩm Thiên Tiên, thế nhưng thực lực không tầm thường, nếu như chúng ta không liên thủ lại, chỉ sợ đi vào nơi này chỉ có thể là dê đợi làm thịt.
Nghe được lời Phong Nhược Tình, Tần Thiên Vũ nhíu mày.
Lời Phong Nhược Tình nói không phải không có đạo lý.
Nhưng liên thủ với hắn, quả thực là bảo hổ lột da, thậm chí Phong Nhược Tình trong mắt hắn, không chỉ là hổ, càng là hồ ly, giảo hoạt để người khó mà phòng bị.
Nhưng Phong Nhược Tình nói rất đúng.
Hiện tại không có lựa chọn nào khác.
- Ngươi nói đúng, chúng ta nên liên hợp, thế nhưng đừng nhìn nhóm ta có nhân số trên dưới một trăm người, thế nhưng dựa theo thực lực mà nói, căn bản không đủ người ta nhét kẽ răng.
Tần Thiên Vũ nhìn Phong Nhược Tình cười nói:
- Cho dù là liên hợp, Dịch Dữ Chi, Tịch Yểm Nguyệt và Đấu Lạc Thiên, hai phe này, bên nào thì chúng ta cũng đắc tội không nổi.
- Tần sư huynh làm gì cần nghĩ những thứ này?
Phong Nhược Tình lại lần nữa nói:
- Hai người kia, đúng là người nào thì chúng ta đều đắc tội không nổi, thế nhưng tại sao chúng ta phải đắc tội bọn hắn, chẳng bằng để bọn hắn... tự nội đấu với nhau.
Nội đấu với nhau?
- Trong này, nhất định có huyền diệu, tóm lại sẽ xuất hiện tranh chấp, chúng ta đến thời điểm giúp không được gì, chờ bọn hắn đánh nhau chết sống, chúng ta lại ra tay cũng không muộn.
- Tốt!
Tần Thiên Vũ đồng ý nói:
- Lão tử đã sớm chịu không được Dịch Dữ Chi kia, bộ dáng tiểu nhân ngụy trang thành quân tử, nhìn thực sự buồn nôn.
- Đã như vậy, chúng ta cũng không cần lại ra tay lẫn nhau.
- Không có vấn đề.
Tần Thiên Vũ vừa dứt lời, đè ép Thiên Hân Nhi tiến vào bên trong thành.
Trong chớp mắt, bên ngoài thành chỉ còn lại một đội người Phong Nhược Tình.
- Phong sư huynh, thật muốn hợp tác cùng Tần Thiên Vũ?
- Hợp tác?
Phong Nhược Tình cười lạnh nói:
- Nói đùa cái gì? Cùng hắn hợp tác? Con lừa ngốc này chết như thế nào cũng không biết, đánh bóng con mắt của các ngươi một chút, mấy tên kia, một tên cũng không thể đắc tội, phát hiện đồ tốt, cứ để lại toàn bộ.
- Nhưng đừng quên, tận lực chế tạo cơ hội ma sát cho bọn hắn, bọn hắn không đánh, chúng ta thế nào vớt chỗ tốt?
- Còn nữa, gặp được Tần Thiên Vũ bên kia lạc đàn, giết!
- Vâng!
Một đội nhân mã cuối cùng tiến vào bên trong thành.
Mà đổi thành một bên, Tần Thiên Vũ nhìn Lạc Thủy Yên bên cạnh, phân phó nói:
- Lạc sư muội, Phong Nhược Tình kia tiểu tử sẽ hợp tác với ta?
- Đương nhiên sẽ không.
Lạc Thủy Yên cười nói:
- Sao hắn lại có thể hợp tác cùng ngươi, chẳng qua là muốn lợi dụng ngươi thôi, Tần sư huynh, lần này nhất thiết phải cẩn thận, một khi Dịch Dữ Chi và Tịch Yểm Nguyệt, Đấu Lạc Thiên bất hòa, chúng ta cũng đục nước béo cò, nhưng ngàn vạn không thể là người thứ nhất xuất đầu.
- Ta hiểu rõ!
Tần Thiên Vũ mỉm cười, tới gần Lạc Thủy Yên, cánh tay thuận theo phía sau lưng tuột xuống, hung hăng bóp một cái, nói:
- Gặp được người lạc đàn của Phong Nhược Tình...
- Giết là được.
- Đủ hung ác, ta thích.
Tần Thiên Vũ nhìn Lạc Thủy Yên, hai mắt tỏa sáng.
Lạc Thủy Yên này mặc dù tham lam nam sắc, dâm dục, thế nhưng thủ đoạn công phu trên giường quả thật rất tốt, mấy lần đều để hắn sống mơ mơ màng màng.
Điều này cũng làm cho Tần Thiên Vũ càng thêm tín nhiệm Lạc Thủy Yên.
- Tần sư huynh, còn giữ nữ nhân này làm gì?
Lạc Thủy Yên nhìn Thiên Hân Nhi, cười nói:
- Chẳng lẽ Tần sư huynh còn nghĩ...
- Hắc hắc, mặc dù Hân Nhi sư muội là nữ nhân của Nhậm Cương Cương, bất quá Nhậm Cương Cương chết rồi, Hân Nhi sư muội, ta không ngại... Ngươi đến phụng dưỡng ta.
Tần Thiên Vũ lại đi đến trước mặt Thiên Hân Nhi, cười khanh khách nói.
- Phi!
Thiên Hân Nhi lại quát:
- Tần Thiên Vũ, ngươi đừng quên, Mục Vân vẫn còn, nếu bị hắn biết, ngươi, Dịch Dữ Chi, một tên đều chạy không thoát.
- Hắn sẽ không biết!
Lạc Thủy Yên giờ phút này lại híp mắt cười nói:
- Hân Nhi muội muội, Tần sư huynh đối với ngươi là thắm thiết chung tình, ta thấy, không bằng để ta hảo hảo dạy dỗ ngươi, để ngươi hảo hảo phụng dưỡng Tần sư huynh.
- Ngươi có biện pháp?
Nghe được lời Lạc Thủy Yên, Tần Thiên Vũ không kịp chờ đợi.
- Nam nhân xấu!
Lạc Thủy Yên lại giận dữ mắng Tần Thiên Vũ một cái, nói:
- Có ta, còn không vừa lòng sao?
- Dĩ nhiên không phải.
Tần Thiên Vũ nói:
- Bắt lại được Thiên Hân Nhi, Lâu chủ chính là cha vợ của ta, ngày sau còn không phải là Tần Thiên Vũ ta trở thành Lâu chủ, Phong Nhược Tình, lấy cái gì tranh với ta?
- Đã như vậy, vậy ta có thể giúp Tần sư huynh sửa chữa Hân Nhi muội muội.
Lạc Thủy Yên cười khanh khách.
- Bất quá, Tần sư huynh cần phải đáp ứng ta một việc!
Lạc Thủy Yên che miệng cười nói.
- Chuyện gì?
Tần Thiên Vũ chân thành nói.
Chỉ cần có thể điều giáo tốt Thiên Hân Nhi, mỹ nữ và quyền lợi, đều chính là của hắn.
- Điều kiện này chính là, đến thời điểm khi Hân Nhi muội muội nguyện ý hảo hảo phục thị Tần sư huynh, Tần sư huynh cần phải để cho ta cùng một chỗ...
Lạc Thủy Yên nói, nhẹ giọng vào lỗ tai như mưa phùn rả rích.
- Ha ha... Tốt tốt tốt!
Tần Thiên Vũ ha ha cười nói:
- Đến thời điểm đó, nhất định khiến hai người các ngươi đều hài lòng.
- Vô sỉ!
Nhìn thấy Tần Thiên Vũ giờ phút này vẻ mặt tươi cười, Thiên Hân Nhi có thể nào không rõ.
Hai người kia đi cùng nhau, quả thực chính là một đôi cẩu nam nữ.
- Tần sư huynh, phía trước có cổ quái.
Ngay lúc này, phía trước lại xuất hiện tình huống không giống bình thường.
- Xảy ra chuyện gì?
Tần Thiên Vũ đi tới phía trước nhìn.
Một tòa thành trì bằng chất gỗ, khắp nơi đều là công trình kiến trúc do gỗ kiến tạo, phòng ở, đường đi, toàn bộ đều là gỗ.
Căn bản không nhìn ra bất kỳ mánh khóe nào.
Tần Thiên Vũ đi đến phía trước, nhìn thấy cuối con đường trước mắt xuất hiện một căn phòng khổng lồ do gỗ tạo thành.
Phòng cao trọn vẹn trăm mét, rộng cũng có vài chục mét.
Từ bên ngoài nhìn, chính là phòng ở bằng gỗ rất đơn giản.
Thế nhưng một đoàn người tiến vào bên trong lại phát hiện, chính là từng tầng từng tầng lầu các.
Mà chỗ đám người đặt chân hiện tại chính là bên trong tầng lầu các thứ nhất.
Hơn mười người tản ra, tra xét bốn phía lầu các.
Nhìn thấy nơi đây, trong mắt mọi người nhất thời mang theo một tia kinh ngạc.
Nơi này nhìn, quả thật rất cổ quái.
Trên vách tường bốn phía, ở trên tấm gỗ có khắc hoạ lấy từng bản vẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận