Vô Thượng Thần Đế

Chương 4228: Có hi vọng!

Nếu La Duệ ở đây, một người ra tay, Cát Long Tài cùng Tinh Khánh Vân, đã sớm xong đời.
Ánh mắt Mục Vân lướt qua, cuối cùng cũng phát hiện ra thân ảnh La Duệ.
Hắn rốt cục cũng hiểu được, vì sao La Duệ không gia nhập chiến đấu.
Lúc này La Duệ ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi.
Trên đỉnh đầu của hắn, một hạt châu màu xanh tản ra ánh sáng nhàn nhạt.
Mà phía trên hạt châu, hào quang bắn ra bốn phía.
Cẩn thận nhìn về phía chân núi La Duệ khoanh chân mà ngồi, càng làm cho sắc mặt người ta đột nhiên biến đổi.
Đó là một bộ xương rồng.
Một bộ xương rồng hoàn chỉnh.
Mà La Duệ đang khoanh chân ngồi trên đầu rồng.
Hạt châu màu xanh kia, tựa hồ đang hấp thu cái gì đó.
- Hài cốt thần long...
Mục Vân thán phục một tiếng.
Quy Nhất đột nhiên nói:
- Đúng là thần long.
Quy Nhất cũng có chút tò mò.
- Trong địa cung này, có rất nhiều vật thuộc về long tộc, rất kỳ quái...
- Chẳng lẽ, năm đó Vô Giản Cổ Đế săn giết rất nhiều thần long?
Mục Vân nhìn chằm chằm vào long cốt.
Hắn không có tâm trí để suy nghĩ về điều đó.
Dù sao, những thần long này, không phải hắn giết.
Nhưng một bộ long cốt kia, lại làm cho hắn cảm giác, có chút động tâm.
Nếu có thể luyện hóa bộ long cốt này, nói không chừng hắn có thể thử chuyển biến thành long thân.
Mà La Duệ đang hấp thu lực lượng bên trong long cốt, hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị.
- Mặc dù là thần long, bất quá ta thấy độ dài này, hẳn là Ấu Long, thực lực cũng không mạnh lắm.
Quy Nhất cẩn thận nói:
- Bằng không tên này, cũng không có khả năng vận dụng được.
Mục Vân cũng háo hức.
Hắn đã đạt tới Tam Nguyên Thần Cảnh.
Đối mặt ngũ nguyên thần cảnh, khẳng định không phải đối thủ.
Nhưng đứng không không nhìn La Duệ thu long cốt vào trong túi mình, hắn cũng không cam lòng.
Phải làm gì đây?
Sưu...
Đúng lúc này, trong số những người Cát Long Tài mang theo, một võ giả Nhị Nguyên Thần Cảnh đột phá phòng tuyến của mấy người bên cạnh La Duệ, đột nhiên giết về phía La Duệ.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt mấy người kia trắng bệch, liều lĩnh, thậm chí liều mạng bị Cát Long Tài cùng Tinh Khánh Vân công kích, giết ra.
Phanh...
Tiếng nổ vang lên, tên đệ tử Nhị Nguyên Thần Cảnh kia chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng hiện tại, Cát Long Tài cùng Tinh Khánh Vân nhìn ra manh mối gì.
- Giết!
Cát Long Tài quát:
- Tên kia nhất định đang làm cái gì, không thể để cho hắn thành công, giết hắn.
Tinh Khánh Vân cũng gầm lên giận dữ lao ra.
Mục Vân thấy rõ.
La Duệ hiện tại không thể bị quấy rầy.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Mục Vân hiện lên một nụ cười.
- Không thể động đậy phải không?
Mục Vân nhếch miệng.
- Vậy thì dễ làm.
Bàn tay vung lên, dừng một lúc, một đạo lực lượng bàng bạc trùng kích mà ra.
Thần Mộc Kiếm, dưới hồn lực của Mục Vân bao vây, trong nháy mắt lao ra.
Phốc...
Thần Mộc Kiếm, chính là thế giới chi thụ chế tạo, vô cùng kiên cố.
Đây là một điều trong số đó.
Thứ hai, sinh mệnh lực của thế giới chi thụ rất nồng đậm, cành cây rời khỏi thế giới chi thụ, không có thế giới lực cung cấp, thiếu khí tức sinh mệnh.
Cứ như vậy, Thần Mộc Kiếm sẽ thôn phệ một bộ phận sinh mệnh lực.
Thứ ba, hồn lực Mục Vân bao bọc, Thần Mộc Kiếm công kích, bao trùm hồn lực công kích.
Ba cái hợp nhất, Mục Vân hiện tại khống chế Thần Mộc Kiếm, trong nháy mắt giết ra.
Đinh...
Chỉ là ngay sau đó.
Đột nhiên, thần mộc kiếm lao tới trước người La Duệ, mắt thấy đâm xuyên qua đầu.
Nhưng một đạo đinh đang vang lên, Thần Mộc kiếm, bị ngăn cản.
Trước người La Duệ, không biết từ khi nào xuất hiện một thanh tiểu kiếm màu vàng, đánh lui thần mộc kiếm.
- Hừ, thử cái này xem.
Tiểu kiếm màu vàng kia hẳn là tự chủ phòng ngự.
Mục Vân cũng không quan tâm.
Nói như thế nào, La Duệ cũng đến từ La gia, một trong tứ đại công khanh gia tộc Xích Dương Thánh Quốc.
Không có chút thủ đoạn bảo mệnh, vậy mới kỳ quái.
Thiên địa dung lô, hiện tại đập ra.
Trong khoảng thời gian này, Mục Vân vẫn lấy thiên địa dung lô cùng mình dung hợp lúc trước cắn nuốt thiên địa dung lô chân chính.
Hiện tại, hắn xuất ra thiên địa dung lô, không còn là chút uy năng nho nhỏ khi xưa.
Mà là lực lượng đã cướp đoạt không ít từ bản thể thiên địa dung lô.
Cảm nhận được Mục Vân dùng bản thể của mình công kích, thiên địa dung lô giận dữ.
- Tiểu tử, ta tất giết ngươi!
Lúc đầu Mục Vân chỉ chiếm cứ mười phần trăm quyền khống chế, nhưng hiện tại, tăng thêm hai phần trăm.
Hắn không ngừng suy yếu, Mục Vân không ngừng mạnh mẽ.
Cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng sẽ hoàn toàn xong đời.
Mà Mục Vân hiện tại cư nhiên còn dùng 12 phần trăm thiên địa dung lô, nện ra ngoài.
Mục Vân chính là quỷ hút máu.
Ăn thịt của mình, uống máu của mình, cả trái tim của mình.
Mục Vân cũng không để ý đến tên hỗn đản kia.
Thế giới chi thụ đang trấn áp.
Thiên địa dung lô không thể chạy ra ngoài.
Không thể chống lại hắn.
Tiếng nổ vang, từng đạo vang lên.
Bóng dáng Mục Vân lúc này không ngừng xông về phía trước.
Phanh...
Trong tay giơ lên thiên địa dung lô, ném ra.
Dung lô mang theo khí tức nóng bỏng như nham thạch nóng chảy, giờ khắc này, uy mãnh bất phàm.
Mục Vân cũng không thèm để ý những thứ này.
Bàn tay lần thứ hai giết ra.
Ầm...
Tiếng nổ lớn vang lên.
Tiểu kiếm màu vàng trước người La Duệ rốt cục không cách nào thừa nhận.
- Phốc...
Giờ khắc này, sắc mặt La Duệ trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.
Một đòn này khiến hắn bị chấn thương nặng.
Đồ Khốn kiếp.
La Duệ nhìn về phía trước.
Mục Vân lăng không mà đứng.
Bên kia, Cát Long Tài cùng Tinh Khánh Vân mấy người, cũng là nhìn thấy một màn này.
- Là ngươi, Mục Vân, là ngươi!
Cát Long Tài hét lên.
- Mục Vân?
La Duệ nhìn về phía Mục Vân, sát khí đằng đằng.
- Tam Nguyên Thần Cảnh?
Nhìn về phía cảnh giới Mục Vân, một tia sát khí dần dần ngưng thật trong mắt La Duệ.
Chỉ là Tam Nguyên Thần Cảnh, thần kiếm của hắn, không có khả năng ngăn cản không được.
Trên người tên này tuyệt đối có vật gì đó không tầm thường.
- Dám chen ngang vào đại kế của ta, chết.
La Duệ đứng dậy.
Hạt châu màu xanh kia vẫn lơ lửng trên không.
La Duệ nhìn về phía bên kia.
- La Khắc, La Tiểu, giết bất luận tội, toàn bộ đều giết.
- Vâng.
- Tuân mệnh.
Hai người kia, sắc mặt khó coi.
Chuyện công tử dặn dò, thiếu chút nữa làm hỏng.
Lần này, tuyệt đối sẽ bị khiển trách.
Trước mắt, chỉ có giết những người này, cống hiến bù lại.
Ánh mắt La Duệ nhìn về phía Mục Vân.
- Con kiến hôi, ngấp nghé xương rồng? Ngươi có tư cách đó không?
- Có xứng hay không, thử xem mới biết được.
Mục Vân nhếch miệng cười.
Cầu phú quý trong nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận