Vô Thượng Thần Đế

Chương 1948: Người Kia Là Ai?

Cùng một thời gian, khắp nơi bên trong toàn bộ Kiếm Thần Phủ, đệ tử Tam Cực Thiên Minh cùng đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông đều liên hợp lại.
Đối với đệ tử tam đại Bạch Ngân cấp thế lực Hoàng Cực thế gia xuất hiện, bọn hắn cũng cảm thấy kinh ngạc.
Ban đầu bị tiên thú tách ra trở tay không kịp, hiện tại đã triệt để ổn định lại.
Từng đội từng đội nhân mã bắt đầu kết hợp lại đối kháng địch nhân.
Chỉ là, một ít đệ tử đối với cái này lại cũng không có để ở trong lòng.
Giờ khắc này, một đội nhân mã do mấy thân ảnh liên hợp lại nhìn về phía trước.
- Lệ Vân sư huynh, một tòa đại điện phía trước rất quái lạ, chúng ta có nên đi vào điều tra một phen hay không.
- Ừm!
Lệ Vân nhìn về phía trước, hờ hững nói:
- Đám người Hoàng Cực thế gia thật là đầu óc hư mất? Lần trước bị chúng ta truy sát còn chưa đủ, lưu cho bọn hắn Hoàng Cực thành sinh tồn tiếp, bọn gia hỏa này, hoàn toàn không biết sống chết.
Lệ Vân nhẫn không ngừng mở miệng, oán giận nói.
- Những người kia chỉ là tiểu sửu nhỏ nhoi mà thôi, Lệ Vân sư huynh làm gì để trong lòng?
Một tên đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông chắp tay nói:
- Lần này lục đại Ngục Vương đang ở bên trong Bích Lạc hoàng tuyền tông, những người kia muốn chết.
- Ừm!
Lệ Vân khoát tay một cái nói:
- Chúng ta lên đường đi, trong này thế nhưng có Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết, bọn gia hỏa này cũng không thể hư chuyện tốt của ta.
- Kia là tự nhiên, ai nếu không có mắt, trực tiếp giết là được.
Mấy thân ảnh vút qua mà ra, vọt vào bên trong đại điện phía trước.
Thí dụ như Lệ Vân, rất nhiều đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông căn bản không có để lần tiến công này ở trong lòng.
Trong lòng bọn hắn chỉ có mục tiêu của mình.
Đến mức các đệ tử Tử Hoàng tháp, Hoàng Cực thế gia, Càn Khôn sơn trang, bọn hắn xem thường từ trong đáy lòng.
Chuyện cho tới bây giờ, bọn hắn muốn làm chỉ là tìm tiên pháp thất lạc của Kiếm Thần Phủ, Phong Thiên Dẫn Long Kiếm Quyết.
Nhưng ngược lại, đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông nhàn nhã, đệ tử Tam Cực Thiên Minh lại không có nhẹ nhàng.
Mà giờ khắc này, một thân ảnh, lại là mười phần khẩn trương.
Chính là Thần Vũ Trúc.
Mục Vân nghênh ngang ngồi ở trong đại điện, thành thành thật thật khôi phục thực lực mình.
Thoạt nhìn không có vấn đề gì, nhưng loại thành thành thật thật khôi phục này lại để Thần Vũ Trúc không dám thở mạnh.
Những khôi lỗi này thật mạnh.
Vừa rồi đụng phải đều là đệ tử đỉnh chóp của tam đại Bạch Ngân cấp thế lực.
Mà theo phân tích, đệ tử Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện cũng rất có thể đến, đây chính là chuyện rất khủng bố.
Mục Vân còn có thể yên lòng, thành thành thật thật khôi phục thực lực mình, tâm cũng quá lớn.
Đột nhiên, một tiếng thở vang lên, hai mắt Mục Vân chậm rãi mở ra.
Thấy cảnh này, Thần Vũ Trúc cuối cùng thở dài một hơi.
- Tốt rồi?
Nhìn Mục Vân, Thần Vũ Trúc chậm rãi nói.
- Không sai biệt lắm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Ngươi không có khôi phục?
- Ta nào dám!
Thần Vũ Trúc quệt mồm nói:
- Những khôi lỗi này của ngươi không đáng tin cậy, ta cũng không biết, vạn nhất bọn đầu óc hắn thiếu gân, hai chúng ta đều đang tu luyện, bị người giết cũng không biết.
-...
Không thể không nói, gia hỏa này nghĩ thật đúng là đủ nhiều...
Mục Vân cười nói:
- Không sao, hiện tại ngươi nắm chắc thời gian khôi phục một chút đi, nếu không, đằng sau chỉ sợ không có thời gian cho ngươi khôi phục.
- Ừm!
Thần Vũ Trúc thành thành thật thật ngồi xuống.
Nhìn thấy Mục Vân an an ổn ổn đứng dậy, nàng mới có thể an ổn một ít.
Nhìn thấy Thần Vũ Trúc yên tĩnh ngồi xuống, Mục Vân thở ra một hơi.
Một kích của Hoàng Cực Vô Tình bị kiếm giới hắn bao phủ, cũng không tính là thương tới căn bản, hắn có rất nhiều tiên đan, cũng không tính là vấn đề lớn gì.
Mà bây giờ, Mục Vân lại rất muốn biết, một chút thời gian trôi qua thì toàn bộ Kiếm Thần Phủ đến cùng xảy ra chuyện gì.
Lần này, những người này ám sát hắn triệt để chọc giận hắn.
Diệp Vô Tình, Hoàng Cực Vô Tình, Hoàng Cực thế gia.
Mục Vân tức giận thao thiên.
Hắn ghét nhất, hận nhất chính là lừa gạt, phản bội.
Diệp Vô Tình, giết Giang Diễm, lừa gạt hắn, loại chuyện này, hắn không thể chịu đựng được.
- Lên đường đi!
Mục Vân đứng người lên, đi tới bên ngoài đại điện, nhìn cảnh hoang tàn khắp nơi, cơ hồ khắp nơi đều là chiến hỏa lượn lờ, thở ra một hơi nói:
- Hoàng Cực Vô Tình, người thứ nhất, tất sát ngươi.
Âm thanh lạnh lùng, nhàn nhạt vang lên.
Thần Vũ Trúc giờ này cũng mở hai mắt ra, nhìn thân ảnh cũng không cường tráng trước mặt, đáy lòng an ổn lại.
Tựa hồ ở cùng với hắn, chính là cảm giác, thiên địa này đều an tĩnh lại.
Mục Vân nhất thời một tiếng quát khẽ, bước chân bước ra.
Bá bá bá...
Lần lượt từng thân ảnh phóng lên tận trời.
- Chủ nhân, phía trước có một cỗ khí tức không hiểu!
Lạc Thiên Hành phi thân phía trước, lạnh lùng nói.
- Khí tức gì?
- Nói không rõ ràng, nhưng rất quái lạ.
- Đi xuống xem một chút.
Vừa dứt lời, Mục Vân mang theo đám người phi thân xuống.
Lần này, hắn khuếch tán toàn bộ huyết vệ ở bên cạnh mình, chỉ cần gặp được người Tử Hoàng tháp, Hoàng Cực thế gia, Càn Khôn sơn trang, chỉ có một chữ - giết.
Lần lượt từng thân ảnh rơi vào trước một tòa đại điện phương.
Chỉ là thật vừa đúng lúc, trước đại điện hiện tại cũng có mấy thân ảnh đang đứng.
Dệ tử Tam Cực Thiên Minh.
Mục Vân nhăn đầu lông mày, bước tới.
- Dừng lại!
Chỉ là đám đệ tử Tam Cực Thiên Minh kia nhìn thấy Mục Vân, lại vung tay ra, quát một tiếng:
- Là ngươi? Mục Vân, nơi này là chỗ Thần Bắc sư huynh phát hiện, ngươi mau mau rời đi!
- Biết ta là Mục Vân, còn muốn đuổi ta rời đi?
- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta biết ngươi có một chút danh tiếng bên trong Tam Cực Thiên Minh, chỉ là so với Thần Bắc sư huynh, ngươi vẫn còn kém xa đâu.
- Thần Dương.
Nhìn thấy hai người muốn cãi vã, một thân ảnh đột nhiên đứng ra.
- Vũ Trúc tiểu thư.
Nhìn thấy Thần Vũ Trúc, tên đệ tử kia lập tức chắp tay, nói:
- Nguyên lai Vũ Trúc tiểu thư cũng ở đây, Thần Bắc thiếu gia còn nói, Hoàng Cực thế gia làm loạn, lo lắng cho an nguy của Vũ Trúc tiểu thư đây.
- Mục Vân một mực bảo hộ ta, không có chuyện gì, Thần Bắc đâu?
- Thần Bắc thiếu gia ở bên trong.
Trần Dương cười nói, đón Thần Vũ Trúc tiến vào.
Mục Vân giờ phút này dậm chân mà đi.
- Ngươi dừng lại!
Nhưng ngay giờ phút này, Thần Dương lại là khẽ nói:
- Nơi này là địa phương Thần Bắc thiếu gia phát hiện, ai bảo ngươi tiến đến, hảo hảo đứng ở chỗ này.
- Ngươi mệnh lệnh cho ta?
Mục Vân lạnh lùng nói.
- Xú tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta mệnh lệnh ngươi, ngươi cũng phải nghe theo.
Thần Dương khẽ nói:
- Đừng cho rằng ta không biết, bất quá là lấy được một ít thành tích tại bên trong Tam Cực Tháp, tưởng mình là một nhân vật, so với Thần Bắc sư huynh, ngươi còn kém xa.
- Nói như vậy, ta nhất định phải tiến vào thì sao?
- Vậy là ngươi muốn chết.
Thần Dương lập tức tức giận.
- Lạc Thiên Hành, giết hắn!
Mục Vân giờ phút này mới chẳng cần biết người nọ là ai.
Dù là Thần Bắc cũng tốt, Tiêu Chiến Thiên cũng được, ai ngăn trở con đường của hắn, hắn đều giết hết.
Bị người này khinh bỉ, bị tên kia khinh bỉ, tất cả mọi người coi là Mục Vân hắn là quả hồng mềm, có thể mặc người nhào nặn.
Diệp Vô Tình nói láo, Giang Diễm bỏ mình, lửa giận trong người hắn đang thiêu đốt.
- Ngươi muốn chết!
Thần Dương hừ một tiếng, trực tiếp mang theo cửa vào mấy tên đệ tử bước ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận