Vô Thượng Thần Đế

Chương 3283: Quỷ Thần Tụ Tập.

Lão giả giận dữ hét lên:
- Vậy ta nói cho ngươi biết.
- Lão phu chính là Huyết Nhiễm Sơn của Huyết tộc.
Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây nhất thời sửng sốt.
Huyết tộc Huyết Nhiễm Sơn.
Huyết Nhiễm Sơn, một trong tứ đại hung nhân nổi danh đỉnh đỉnh của Huyết tộc.
Lời đồn đãi, năm đó Huyết Nhiễm Sơn, bằng vào lực lượng của mình, liên tục tiêu diệt mấy thế lực cấp Thiên Nguyên không phục tùng dưới Huyết tộc, càng là giao chiến cùng cổ tộc, lấy hung ác nổi danh.
Nhân vật chết trên tay hắn, ít nhất hơn vạn.
- Huyết Nhiễm Thiên...
Mục Vân nhíu nhíu mày.
- Ngươi không nhớ ta? Ngươi đã quên ta!
Huyết Nhiễm Thiên điên cuồng gào thét nói:
- Lão phu năm đó, Tổ Thần cửu biến, uy phong như thế nào, Nhưng chính là bởi vì ngươi, lão phu hiện tại người không ra người, quỷ không ra quỷ.
- Lần này, lão phu tất sẽ lấy được Xích Linh, bầm thây ngươi ra vạn đoạn.
Lấy được Xích Linh? Bầm thây vạn đoạn?
Trong lòng Mục Vân giờ phút này thổn thức.
Xem ra, là cao thủ Huyết tộc bị kiếp trước bị mình chém giết.
Bất quá cũng may, nơi này chính là Ngũ Hành giới, lão giả này trước người thực lực coi như là cường đại hơn nữa, hiện tại, cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực cấp bậc Thần Chủ.
Đây cũng không phải điều xấu.
Mục Vân chua xót nói:
- Nếu ta nói, vạn năm trước, xin lỗi giết ngươi, ngươi có thể không so đo với ta hay không?
- Ngươi nằm mơ.
- Vậy thì không có nói nữa.
Mục Vân buông tay xuống, trong phút chốc, lĩnh vực tràn ngập, khí tức cường thịnh nhất thời bạo phát ra.
Lĩnh vực tứ hành Thần Chủ, giờ phút này, lại làm cho người ta có cảm giác, quả thực còn khủng bố hơn so với Ngũ Hành Thần Chủ.
- Chịu chết đi, Mục Vân.
Huyết Nhiễm Sơn giờ phút này đã hoàn toàn phẫn nộ.
Bao nhiêu năm qua, hắn lấy bộ dáng này, ở nơi này kéo dài hơi tàn.
- Hắc hắc, Huyết Nhiễm Thiên, ngươi thật đúng là nóng vội!
Mà lúc này, một âm thanh trêu chọc, đột nhiên vang lên.
Bên kia, trong một đống người đầu lâu, một đạo thân ảnh, lúc này thong thả mà đến, tư thế khập khiễng, thoạt nhìn rất thong thả rất chậm chạp, nhưng chỉ là vài bước vượt qua, người nọ đã trực tiếp xuất hiện trước người Huyết Nhiễm Thiên.
- Dáng vẻ Khập khiễng, Mộ Dung Triệt, ta còn tưởng rằng ngươi đã sớm chết rồi!
Nhìn thấy người tới, sắc mặt Huyết Nhiễm Thiên trở nên mất tự nhiên.
Mộ Dung Triệt.
Cái tên này vừa xuất hiện, các đệ tử ở đây, sắc mặt hoảng sợ.
Lần này Ngũ Hành Giới thí luyện, thế nhưng có không ít thiên chi kiêu tử đến.
Một số người đều là tinh anh trong cổ tộc.
Mộ Dung Triệt, đối với bọn họ mà nói, tuy rằng xa lạ, nhưng danh tiếng, lại không hề thua kém Huyết Nhiễm Thiên.
Cường giả thiết huyết của Mộ Dung tộc, trong toàn bộ quá trình trưởng thành của Mộ Dung Tộc, Mộ Dung Triệt có thể nói là lập được công lao hãn mã, từ một vị Thần Chủ, một đường thăng cấp lên một vị Tổ Thần đứng đầu, truyền kỳ của Mộ Dung Triệt, danh động thần giới.
- Mộ Triệt Dục tiền bối.
Giờ phút này, một đạo âm thanh kinh hỉ đột nhiên vang lên.
- Ngươi là ai?
Nhìn thanh niên đi tới, Mộ Dung Triệt lộ ra răng nanh, cười nói.
- Vãn bối Mộ Dung Hàm, chính là đệ tử Mộ Dung tộc.
Mộ Dung Hàm giờ phút này vội vàng đi lên nhận thân.
Giờ khắc này, mặc kệ như thế nào, những ác nhân này, từng người một xuất hiện, có thể một người vô ý, trực tiếp hạ sát thủ, làm thịt tất cả bọn họ.
Cũng may, giữa những người xuất hiện quỷ dị cổ quái, có tiền bối Mộ Dung tộc hắn.
- Mộ Dung Hàm?
Mộ Dung Dục hừ nói:
- Cút sang một bên, đợi lát nữa đánh nhau, tiểu tử ngươi, bảo vệ tộc nhân cho tốt!
- Vâng.
Nghe được lời này, Mộ Dung Hàm thở ra một hơi, có Mộ Dung Triệt ở đây, chuyến đi này, hẳn là an toàn rồi.
Mà đối với những người khác, vẫn là vẻ mặt khổ sở như trước.
Những người này, rất rõ ràng, nhưng không dễ đối phó.
- Không nghĩ tới, ta còn tưởng rằng, chỉ có ta bị đánh thức.
Một đạo âm thanh nặng nề vang lên, thoáng chốc, một cỗ khí thế bàng bạc, giờ phút này trực tiếp nổ tung ra.
Một đạo thân ảnh, giờ phút này trực tiếp xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Một thân phong y, giờ phút này đã sớm bị nghiền nát không ra bộ dáng, nhưng thân hình uy vũ kia, lại ngạo nghễ đứng thẳng, toàn thân cao thấp, trái tim, miệng mũi, không có chút huyết nhục nào, thoạt nhìn, quả thực khủng bố không thôi.
- Vương Nguyên Bình.
Nhìn thấy người tới, hai người Huyết Nhiễm Sơn cùng Mộ Dung Triệt, giờ phút này biểu tình đều trở nên không bình thường.
- Vương Nguyên Bình. Hộ pháp thần thánh của vương tộc.
Trong đám người, từng tiếng nghị luận lúc này vang lên.
Vương Nguyên Bình, vạn năm trước, chính là nhân vật cảnh giới Tổ Thần cửu biến nổi danh đỉnh đỉnh của Vương tộc.
Đáng tiếc, một trận vạn năm trước, chết trong trận cửu tộc phạt Mục, trong lúc nhất thời, khiến tất cả mọi người thần giới đều khó có thể tin tưởng, cường đại như thế, cư nhiên sẽ thân vẫn đạo tiêu.
- Vương Nguyên Bình, đều là người đã chết, biến thành bộ dáng hành xác, cũng đừng phô trương chút năng lực của ngươi kia chứ?
Âm thanh khàn khàn vang lên, phía trước, đám người tránh ra, từng đạo thân ảnh đi tới.
Cầm đầu chính là một cự xà dài chừng ngàn thước.
Cự xà kia thè lưỡi, ánh mắt khinh miệt nhìn mọi người.
- Ta nói là ai đây, thì ra là Thạch Long Hành biến thành xà yêu!
Vương Nguyên Bình cười nhạo nói:
- Thạch Long Hành, còn đừng nói, ngươi biến thành bộ dáng xà yêu, đẹp hơn so với thể hình của ngươi ban đầu rất nhiều!
- Vương Nguyên Bình, ngươi có tin lão phu cắt lưỡi ngươi xuống hay không?
Thạch Long Hành hình rắn giờ phút này giận dữ quát.
Thạch Long Hành, một vị trưởng lão tọa trấn của Thạch tộc.
Ông trời ơi.
Giờ khắc này, mọi người đã hoàn toàn cho choáng váng.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Nhân vật đã sớm chết trận vạn năm trước, một đám Tổ Thần cửu biến đỉnh phong tồn tại.
Bây giờ tất cả mọi người đều ở đây?
Hơn nữa trở thành bộ dáng người không người quỷ không quỷ như bây giờ?
- Hì hì, thật đúng là náo nhiệt.
Một tiếng cười hắc hắc vang lên, trên mặt đất, tiếng vang bôn ba vang lên, nhất thời xuất hiện một đạo thân ảnh to lớn.
Thân trên, chính là thân người, mà hạ thân, lại là một thân sói.
- Gia gia.
Nhìn thấy một đạo thân ảnh kia, Hám Trọng Hỏa của Hám tộc giờ phút này sắc mặt kinh biến, trong mắt lộ ra một tia bi thống.
- Ngươi là...
- Trọng Hỏa.
Hám Trọng Hỏa quát:
- Gia gia, cái tên này, vẫn là ngài đặt cho cháu.
Nghe được lời này, lão giả nửa người nửa thú kia, ánh mắt ngẩn ra.
- Trọng Hỏa, ngươi thật sự là Trọng Hỏa?
Lão giả hưng phấn khoa tay múa chân, nhìn Hám Trọng Hỏa, tràn đầy tình yêu thương.
- Gia gia, ngài...
Hám Trọng Hỏa giờ phút này nhìn gia gia Hám Sơn, tâm tình nặng nề.
- Chết rồi.
Khuyết Sơn cười ha ha nói:
- Bất quá chỉ là một luồng tàn hồn, ở đây dùng loại phương thức cổ quái này sống sót mà thôi.
- Không có khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận