Vô Thượng Thần Đế

Chương 3357: Muốn chịu chết, chính mình đi

- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân thể Loan Hoàng lúc này bị một cây cột lớn xuyên thấu qua.
Ngay sau đó, lại là một cây cột lớn, rơi xuống.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, giờ khắc này, mọi người Yêu tộc phía dưới đã hoàn toàn choáng váng.
Đường đường là một vị yêu hoàng Yêu tộc, Song Sí Loan Hoàng. Ngày xưa trong mắt bọn họ, chính là thần, chính là tồn tại khiến bọn họ ngưỡng mộ.
Nhưng bây giờ, lại ở trước mặt bọn họ, bị người ta như thế... Ngược đãi.
Điều này làm cho mọi người hoàn toàn không thể tiếp nhận.
Sự khác biệt bây giờ, thật sự quá chênh lệch.
- Có phục không?
Tần Mộng Dao hiện tại lạnh lùng nói.
- Ta không phục.
Loan Hoàng hai cánh quát:
- Thái Tử Mục tộc, ngươi chọc giận Hải Yêu nhất tộc, chỉ chờ Hải Yêu nhất tộc điên cuồng trả thù đi.
- Nhiều lời.
Bàn tay Tần Mộng Dao vung lên, từng đạo băng trụ, từng cây đâm vào trong thân thể Loan Hoàng.
Tiếng nổ tung, một làn sóng cao hơn một làn sóng, làm cho người ta thổn thức.
Mà trong tiếng nổ tung, mọi người rõ ràng nhìn thấy, Tần Mộng Dao kéo ra hồn phách của Song Sí Loan Hoàng, bàn tay nắm chặt, đóng băng lên.
Thân hình khổng lồ, hiện tại rơi xuống đáy biển.
Ầm ầm một tiếng nổ lớn, giống như đánh nát tâm linh của tất cả cao tầng Yêu tộc ở đây.
Một vị Yêu Hoàng, ngã xuống.
Chuyện này nếu truyền ra, toàn bộ thần giới, sẽ triệt để xôn xao.
Huyền Thiên Sách thân là Yêu Đế, nhất định cũng sẽ không bỏ qua cho chuyện này. Bầu trời vô nhai chi hải này, muốn thay đổi rồi.
Trong nháy mắt này, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Tần Mộng Dao hạ thân xuống, sắc mặt hơi đỏ bừng, thêm vài phần hương vị hờn dỗi.
- Xin lỗi.
Nhìn Mục Vân, Tần Mộng Dao nói.
- Làm sao vậy?
- Song Sí Loan Hoàng, để cho chàng ngươi thôn phệ, hẳn là rất có lợi, nhưng lại bị ta hấp thu hồn phách.
- Không sao đâu.
Mục Vân cười nói:
- Một Thiết Vương, cũng đủ để ta dễ tiêu hóa, hơn nữa, thân thể người này, nhưng ẩn chứa lực lượng cực kỳ cường thịnh.
- Ừm.
Giờ khắc này, mọi người đã hoàn toàn trợn tròn mắt.
Trên đảo, tất cả mọi người đều nghe được tiếng gió hiển hách, nhưng không ai dám nói thêm một câu.
Chết rồi!
Một vị Yêu Hoàng, cứ như vậy ngã xuống.
Đây sẽ là tin tức bùng nổ, truyền khắp thần giới.
Mà thanh danh Tần Mộng Dao, nhất định đạt tới một tầm cao mới.
Một vị tuyệt thế cường giả mới tấn thăng cảnh giới Tổ Thần cửu biến nhất lưu.
Mục Vân hiện tại nhìn về phía Băng vương, Lôi vương, Bá Động cùng với bốn người Huyền Minh Giải Vương.
- Dựa theo lời ta nói, bố trí tốt tứ đại hải vực các ngươi, nếu là Huyền Thiên Sách dám tìm các ngươi gây phiền toái, bất cứ lúc nào thông báo Vân Trung Vụ cùng Mộ Bạch hai người.
- Vân Dực cùng Huyền Thiên Sĩ, trong khoảng thời gian này, toàn quyền trợ giúp bốn người các ngươi.
- Đồng thời, ổn định tâm tình thuộc hạ, để cho bọn họ hiểu được, hiện tại tứ đại hải vực bá chủ, là Mục Vân ta, là Mục tộc ta, không còn là Yêu Đế Huyền Thiên Sách nữa.
- Vâng.
- Tuân mệnh.
Hiện tại, Lôi vương, Băng Vương, Bá Động cùng Huyền Minh Giải Vương bốn người, hoàn toàn phục tùng.
Bên cạnh Mục Vân, Vân Dực cùng Huyền Thiên Sĩ chính là hai thanh đao nhọn.
Hơn nữa Tần Mộng Dao là một vị cường giả tuyệt thế đủ để xếp vào top 20 Thần Mệnh Bảng, ai còn dám phản khán hắn?
Đó quả thực là tự tìm đường chết.
Chuyện cho tới bây giờ, ai cũng biết, Vô Nhai Chi Hải, biến thiên.
Năm đó, cho dù Mục Huyền Cơ, Mục Thanh Diệp cùng Mục Thanh Lang ba vị Mục tộc tiếng tộc lừng lẫy, đối phó tam đại yêu hoàng, cũng không có khả năng chém giết được.
Vì vậy, Mục tộc chỉ có thể chiếm ba mươi sáu hòn đảo, làm nền tảng. Nhưng bây giờ, tình huống đã khác.
Huyền Thiên Sĩ tái hiện.
Vân Dực giương cánh mà ra.
Tần Mộng Dao cường đại.
Vô Nhai Chi Hải, không có khả năng lần thứ hai bảo trì bình tĩnh.
Mục tộc bây giờ, Mục Thanh Vũ thân là tộc trưởng, bên dưới ba đại tướng đắc lực chính là ba huynh đệ Mục Huyền Cơ.
Thế nhưng, một nhóm có lực lượng khác, chính là Mục Vân, cùng với Huyền Thiên Sĩ, Vân Dực bên cạnh.
Thế đạo này, hoàn toàn thay đổi.
- Đi thôi.
Cùng lúc đó, trên hải đảo, trong mây mù, hai thân ảnh đứng vững. Hai người này, đều một thân trường sam màu trắng, thần thái mang theo một tia kinh hỉ.
- Cừu Xích Viêm, ngươi nói Tần Mộng Dao này, rốt cuộc là uy năng của Băng Hoàng thần phách dẫn đến cường thịnh như thế, hay là bản thân nữ nhân này, chính là thiên phú dị bẩm như thế?
- Ngươi nói xem?
Nhìn Nhậm Cương Cương bên cạnh, Cừu Xích Viêm cười nói:
- Ta nghĩ, nữ tử này, bài trừ Băng Hoàng thần phách không nói, thiên phú bản thân, cũng không thua thiếu chủ điện hạ.
Nghe được lời này, Nhâm Cương Cương mỉm cười:
- Nói thật, rất muốn giao thủ với nàng ấy.
- Vậy ngươi phải cẩn thận, đừng để bị đóng băng.
- Ha ha...
Hai người cười ha ha một tiếng, vung tay áo, biến mất vô tung vô ảnh.
Cho dù Tần Mộng Dao, giờ khắc này, cũng căn bản không phát hiện, giữa tầng mây, còn ẩn giấu hai vị này.
Cừu Xích Viêm, Nhậm Cương Cương.
Từ lúc Tiên giới ở Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, chính là hộ pháp trái phải của tông chủ Mục Thanh Vũ khi đó, chẳng qua khi đó, chỉ là thân phận ngụy trang mà thôi.
Lần hiện thân này, hai người mặc dù không động thủ, nhưng thái độ bực này, đủ để nhìn ra, thực lực hai người, cũng không đơn giản.
Mà giờ khắc này, trên hải vực, một đội nhân mã, ước chừng trăm đạo thân ảnh, khí tức vô cùng cường đại, hiện tại nhanh chóng đi tới.
- Điện hạ, điện hạ!
Đột nhiên, phía trước một đạo thân ảnh xuất hiện, ngăn cản mọi người.
Chu Sâm hiện tại nhíu mày, nhìn người tới, nói:
- Chuyện gì vậy?
- Điện hạ, không thể đi!
Người nọ thở hồng hộc, vội vàng nói:
- Phía trước xuất hiện đại sự.
- Đại sự?
Sắc mặt Chu Sâm vui vẻ, vội vàng nói:
- Có phải ba đại yêu vương kia đánh nhau với người của Mục Vân hay không?
- Đúng vậy!
- Tốt!
Chu Sâm hưng phấn nói:
- Chúng ta làm ngư ông đắc lợi.
- Nghe hiệu lệnh của ta, tốc độ tối đa đi tới, không được trì hoãn, chậm trễ thời gian xem kịch hay, cũng không tốt.
- Điện hạ, điện hạ!
Người nọ vội vàng ngăn lại, nói:
- Điện hạ nghe ta nói xong, đánh nhau là không sai, nhưng chỉ là Yêu hoàng cùng Tần Mộng Dao cùng Vân Dực tam kiệt đánh nhau.
- Tam đại yêu vương, thân ảnh Thiết Vương cũng không có nhìn thấy, chỉ nhìn thấy Băng Vương cùng Lôi Vương, nhưng hai tên này, cũng không có ra tay, còn đang xem náo nhiệt, tựa hồ... Đầu hàng Mục Vân.
- Cái gì?
Vừa nghe lời này, sắc mặt Chu Sâm khẽ biến.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Chu Sâm giậm chân nói:
- Hai người bọn họ làm sao có thể đầu nhập vào Mục Vân, trừ phi yêu hoàng xuất hiện bị người giết.
Vừa nghe lời này, người nọ đột nhiên ngẩn ra, gật đầu.
- Song Sí Loan Hoàng, đúng là… Bị giết.
Nghe được những lời này, cả người Chu Sâm hoàn toàn bối rối.
Song Sí Loan Hoàng, bị giết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận