Vô Thượng Thần Đế

Chương 727: Có Ý Tưởng

Chỉ là tất cả mọi người hiểu rõ, đơn giản bực này, thật ra đại biểu cho Diệp Thu cường đại cùng vô địch.
- Chí Thánh Quỷ Thể, quả nhiên danh bất hư truyền, tiểu tử này, lại muốn kiếm một món hời.
Nhìn Diệp Thu phiêu nhiên rơi xuống, Mục Vân khẽ mỉm cười.
- Sư tôn!
- Ừm, nghỉ ngơi một chút, dung hợp chân hồn Huyền âm Đức, có lẽ ngươi có thể tiến thêm một bước!
- Ừm!
Huyền Không sơn, bại!
Chu Vô Năng thấy cảnh này, trong lòng chỉ có thể thầm mắng.
Tên thanh niên kia bên người Mục Vân, nhìn không có tiếng tăm gì, thế nhưng trong lúc xuất thủ, thực lực mang theo lực lượng phiên thiên đạo hải, mà lại mỗi lần xuất thủ, đều lợi hại hơn lần trước rất nhiều.
- Rút!
Chu Vô Năng chỉ có thể bất đắc dĩ hạ lệnh rút lui.
Nhưng hắn có thể rút lui, thế nhưng thời khắc này Chu Bằng lại bị Chu Á Huy hung hăng cuốn lấy, căn bản không có cách rút lui.
- Ta và ngươi liều!
Thời khắc mấu chốt, Chu Bằng gào thét tê tâm liệt phế.
Oanh..
Trong chốc lát, tiếng oanh minh vang lên, Chu Á Huy bị ép rút lui, mà bóng người Chu Bằng cũng biến mất không thấy gì nữa.
- Huy nhi, ngươi không sao chứ?
- Không sao cả!
Sắc mặt Chu Á Huy có chút tái nhợt, nhưng cũng không bị trọng thương, chỉ là tiêu hao quá lớn.
- Bọn hắn chạy!
Chu Á Huy oán hận nói.
- Chúng ta cũng không có khả năng chém giết bọn hắn, Huyết Sát đảo liên hợp ba mươi sáu hòn đảo, thực lực hơi yếu một chút, có thể thủ đã là không tệ.
Chu Doãn Văn thở dài một hơi.
Đây là do Chu gia và Huyền Không sơn không nghĩ tới, bọn hắn còn sống. Nếu không lần này Chu gia cùng Huyền Không sơn phái người tới cường hãn hơn, bọn hắn căn bản không đường có thể trốn.
- Đáng tiếc phụ thân không ở đây, nếu không...
- Huy nhi!
Chu Doãn Văn đột nhiên quát:
- Đừng nói nữa, ngươi thật cho rằng, phụ thân ngươi không biết ngươi còn sống sao?
- Cái gì!
Nghe đến lời này, Chu Á Huy trợn mắt hốc mồm.
- Năm đó, thời điểm ta bị Huyền Không sơn bắt, sớm đã truyền tin tức ra ngoài, phụ thân ngươi biết ngươi còn sống, thế nhưng mấy chục năm qua, Chu gia có từng tìm kiếm qua ta với ngươi?
Vừa nghe lời này, Chu Á Huy chỉ cảm thấy như ngũ lôi oanh đỉnh, điếc cả hai lỗ tai.
Sớm biết!
Phụ thân hắn đã sớm biết tin tức.
- Phụ thân, vì sao...
Chỉ nói một nửa, Chu Á Huy đột nhiên sửng sốt.
Hắn hiểu được vì sao!
Bởi vì hắn bái nhập Huyền Không sơn, Huyền Không sơn uy áp, cho dù Chu gia cũng không dám cùng là địch.
Mà lựa chọn giữa Chu Á Huy cùng Huyền Không sơn, phụ thân hắn lựa chọn cái sau.
Chu gia chết một Chu Á Huy, không sao, còn có Chu Khiếu, còn có Chu Bằng, còn có từng nhi tử khác của hắn, hắn có thể lần nữa bồi dưỡng. Nhưng nếu như đắc tội Huyền Không sơn, Chu gia sẽ đối mặt với thế lực mà bản thân mình không thể đụng tới.
Cho nên, phụ thân Chu Thiên Chinh lựa chọn bỏ qua hắn.
Cho nên hôm nay, cho dù biết hắn còn sống, phụ thân cũng chưa từng ra mặt.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Nhìn Chu Á Huy đi từng bước về phía mình, Chu Khiếu nằm trên mặt đất giả chết, đột nhiên hoảng sợ hô to.
- Ta dùng ngươi chứng minh, Chu Á Huy ta đời này chỉ dựa vào chính mình, sau khi trùng sinh, ta không còn là đệ tử Chu gia.
Phù một tiếng vang lên, trái tim Chu Á Huy đông lạnh, xuất thủ chém giết Chu Khiếu.
- Phụ thân, ngươi đã không nhận ta, vậy ta làm gì lưu luyến Chu gia, Chu Á Huy ta có thể sẽ khai mở một gia tộc khác, một Chu gia hoàn toàn mới.
Trong lòng Chu Á Huy mang theo hận ý, hai mắt hơi ẩm ướt.
Tư vị bị ném bỏ, rất khó chịu, để hắn đau lòng.
Thế nhưng hắn chỉ có thể chịu đựng.
Một trận đại chiến, kết thúc, từ đầu đến cuối, Mục Vân đều ngồi trên ghế, không có xuất thủ.
Cũng không phải hắn không muốn ra tay.
Chỉ là thời gian nửa tháng, cứu ra bọn người Chu Doãn Văn, Trương Thắng Vĩ, khí huyết hắn đã hao tổn, thực sự không có cách nào xuất thủ.
Hiện tại, thậm chí là võ giả Vũ Tiên cảnh nhất trọng đều có thể dễ như trở bàn tay đè chết hắn.
- Mục tiểu huynh đệ, thế nào?
Chu Doãn Văn mỉm cười, nhìn Mục Vân nói.
- Còn tốt, hồi phục được một đoạn thời gian đã đỡ hơn nhiều.
Mục Vân mỉm cười, chắp tay nói:
- Văn lão, không biết tiếp theo dự định như thế nào?
Vừa nghe lời này, Chu Doãn Văn ngược lại sững sờ.
Ba ngàn tiểu thế giới rộng lớn vô ngân, nhưng địa phương chân chính có thể dung nạp bọn hắn, lại ở chỗ nào?
- Nếu như Văn lão tạm thời không có tính toán, không bằng đến Lạc Hồn đảo của ta ngồi một chút đi, như thế nào?
Mục Vân nói lời này mang theo ý mời chào ở bên trong.
- Tốt, ha ha!
CHU Doãn Văn còn chưa mở miệng, Trương Thắng Vĩ lại cười ha ha một tiếng, rất sảng khoái đáp ứng:
- Đắc tội Huyền Không sơn, ba ngàn tiểu thế giới lại lớn, cũng không có nơi để ta sống yên ổn, đi theo Mục huynh đệ, Trương Thắng Vĩ ta ngược lại không có vấn đề gì.
Sau lưng hắn, còn có mấy trăm tên đệ tử, trưởng lão Huyền Không sơn trước kia.
Mấy trăm người này, lần này trọng sinh là nhờ vào thủ đoạn của Mục Vân, đối với Mục Vân, trong lòng bọn hắn mang cảm kích.
- Các vị, Huyền Không sơn dung không được các vị, Mục Vân ta có thể dung được, bất quá, ta biết thực lực mình nhỏ yếu, có khả năng không cách nào phục chúng, nhưng mối thù giữa ta và Huyền Không sơn, không thua gì các vị, mọi người nguyện ý lưu lại, liền lưu lại, không nguyện ý lưu lại, có thể rời đi, ta tuyệt không ngăn cản, chỉ hi vọng các vị có thể an toàn.
Mục Vân nói lời này cũng không phải hắn cao điệu.
Mà là sự thật!
Ngàn tên thiên tài trước kia của Huyền Không sơn, hắn cũng không định lưu lại toàn bộ.
Nguyện ý lưu lại, liền lưu lại, muốn rời đi, liền rời đi.
Hắn cần võ giả không có vướng víu, mà lòng càng thù hận Huyền Không sơn.
- Nhị gia gia, ta sẽ lưu lại bên người Mục Vân, bởi vì ta cần báo thù!
Chu Á Huy chân thành nói.
- Ta đương nhiên không đi, một người cô đơn, ha ha!
Trương Thắng Vĩ cũng ha ha cười nói.
- Trời đất bao la, tựa hồ cũng không có nơi ta sống yên ổn!
Chu Doãn Văn bất đắc dĩ cười khổ:
- Mục tiểu huynh đệ, ta chờ mong biểu hiện của ngươi!
Nghe đến lời này, Mục Vân mỉm cười.
Chu Doãn Văn có thể nói là trưởng lão bên trong Huyền Không sơn, đồng thời lại là trưởng lão Chu gia, ở Chu gia cùng Huyền Không sơn, danh khí đều khá cao.
Nếu như kéo hắn vào trong trận doanh của mình, có khả năng đạt được sẽ là đại đa số người bên trong ngàn người ủng hộ.
- Đã như vậy, vậy chúng ta chạy tới Lạc Hồn đảo đi!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Đã muốn chống cự Huyền Không sơn, vậy phải có một danh tự nổi tiếng mới được, đường báo thù, nhất định là máu tươi chảy đầm đìa, vậy đặt tên là Huyết Minh đi!
Huyết Minh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận