Vô Thượng Thần Đế

Chương 2245: Đại chiến Hàn Vũ

- Mục Vân...
- Không sao đâu, giao cho ta là được.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Ta hôm nay muốn nói cho bọn hắn, vô luận là La gia, hay là Hứa gia, hoặc là Ninh gia, Lục gia, muốn giết Mục Vân ta, nằm mơ.
- Ta còn muốn nói cho bọn hắn, ta là đồ đệ của Lâm Văn Hiên, cho dù ta chết rồi, sư tôn cũng sẽ báo thù cho ta, bọn hắn, một tên cũng trốn không thoát!-.
- Ý nghĩ hão huyền!
Nghe đến lời này, Hàn Vũ lại cười nhạo.
- Ngươi chỉ là một Kim Tiên, Lâm Văn Hiên chỉ là một Thiên Kiếm Tử hết thời, thật coi là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn là Thiên Kiếm môn vạn năm trước? Là Lâm Văn Hiên hắn một người độc đại Kiếm Môn?
- Thiên Kiếm Tử đời thứ hai và Thiên Kiếm Tử đời thứ ba giáng lâm, Lâm Văn Hiên, không còn năm đó.
Hàn Vũ nhìn Mục Vân, cười nhạo nói:
- Hiện tại, các phong chủ đều đang nghĩ như thế nào thành lập quan hệ với Thiên Kiếm Tử đời thứ hai và Thiên Kiếm Tử đời thứ ba, ngươi cho rằng, ngươi dựa vào Lâm Văn Hiên, ta không dám giết ngươi?
- Không không không.
Mục Vân lại khua tay nói:
- Ngươi dám, ý của ta là... Ngươi giết không được ta.
Vừa dứt lời, bàn tay Mục Vân vung ra.
Tiếng lốp bốp, vang lên.
Giờ khắc này, tay trái Mục Vân nắm lấy Trường Hồng Quán Nhật Thương, mà trên tay phải, U Ngữ Kiếm tách ra từng tia sáng.
Đại La Kim Tiên.
Lục Sơn nhất phẩm Đại La Kim Tiên từng chết ở trong tay hắn, mặc dù hắn trả giá một cánh tay, nhưng cũng đã từng giết qua.
Không nói cảnh giới hắn hiện tại đang gần đến Đại La Kim Tiên, tay trái càng phát sinh biến hóa kinh thiên địa.
Hàn Vũ này chưa chắc là đối thủ của hắn.
Trong tay Mục Vân nắm chặt trường kiếm, U Ngữ Kiếm giết ra.
- Ngươi tự tìm đường chết!
Hàn Vũ hừ một tiếng, bước chân ra, khí thế toàn thân ngưng tụ.
Thấy cảnh này, Cố Thanh Thanh muốn nhịn không được xuất thủ.
- Sư muội!
Đỗ Nguyên và Xạ Vân lại đột nhiên giữ chặt nàng.
- Ngươi làm gì?
- Ta muốn đi giúp hắn, hắn cũng là vì chúng ta xuất đầu giết Ninh Thông Thiên mới gây ra phiền phức, chúng ta nhìn mặc kệ sao?
- Sư muội, ngươi đừng thêm phiền.
Đỗ Nguyên đã cánh đứt gãy tay phải, mở lời:
- Cảnh giới ngươi ta, đừng nói ba người chúng ta, cho dù ba mươi người cũng không thể nào là đối thủ của Hàn Vũ, đi lên là chịu chết.
- Đúng vậy, Thanh Thanh, ta nhìn Mục Vân này không đơn giản, không sao đâu.
Quân Vô Ưu cũng mở lời.
- Ngươi có biện pháp nào?
Nhìn Quân Vô Ưu, Cố Thanh Thanh có phần trông đợi.
- Ách... Xem trước một chút đi.
Nghe đến lời này, Cố Thanh Thanh trừng Quân Vô Ưu một cái, thế nhưng cuối cùng không động thủ.
Nàng biết, đối mặt Đại La Kim Tiên, nàng vừa ăn một chiêu sẽ bị đánh bại.
Nàng đều biết đạo lý này, chẳng lẽ Mục Vân không biết?
Nên làm thế nào cho phải?
Mà giờ khắc này, Mục Vân vung ra một kiếm, trong lúc Hàn Vũ lao tới, kiếm của Mục Vân lại giống như lâm vào bên trong vũng bùn.
Hàn Vũ chính là cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Chưởng khống không gian, ngưng tụ thời gian.
Mục Vân còn chưa có thể chưởng khống lực lượng thời gian, sao có thể có thể kiên trì nổi trong tay Hàn Vũ?
Thế nhưng, trong khi tất cả mọi người nhìn Mục Vân giống như lâm vào vũng bùn, động một cái cũng không thể động, tay trái Mục Vân lại lặng lẽ bỗng nhúc nhích.
Tay trái, không bị khống chế.
Mục Vân kinh ngạc.
Tay trái của hắn căn bản không nhận pháp tắc thời gian của Hàn Vũ ảnh hưởng, vẫn có thể linh hoạt vận dụng.
- Mục Vân, ngươi gây chuyện nhiều lắm, không nói đến đắc tội Ninh gia cùng Lục gia, đắc tội La gia cùng Hứa gia, ngươi là chỉ có một con đường chết.
Hàn Vũ vừa dứt lời, điểm ra một chỉ.
Một chỉ không ngừng phóng đại, cao lớn mấy trăm thước, ngưng tụ ra, điểm một chút vào trên người Mục Vân.
Ở trong mắt Hàn Vũ, một chỉ này đầy đủ để Mục Vân chết hơn trăm lần.
Thế nhưng ngay tại hiện tại, Hàn Vũ lại nhìn thấy khóe miệng Mục Vân toát ra một tia cười lạnh.
Cười!
Gia hỏa này đến bước này mà còn cười được.
Nhưng sau một khắc, đột nhiên, thân ảnh Mục Vân động.
Bị pháp tắc không gian cùng pháp tắc thời gian của hắn khống chế, thân thể Mục Vân thế mà lúc này bắt đầu chuyển động.
Một thanh trường thương xuyên qua tầng tầng chỉ ấn, đến trước mặt hắn.
Hàn Vũ kịp phản ứng, bàn tay đưa ra.
Thế nhưng một chưởng này bắt vào khoảng không.
Thổi phù một tiếng, có máu bắn ra.
Trên bờ vai Hàn Vũ xuất hiện một vết thương.
Bị thương, chảy máu.
Hàn Vũ triệt để sửng sốt.
Hắn thế mà bị Mục Vân làm bị thương.
Đây quả thực là vô cùng nhục nhã.
Thế nhưng, Mục Vân như thế nào đào thoát khỏi trói buộc của thời gian và không gian hắn giam cầm?
Mà mọi người xung quanh thấy cảnh này, cũng trợn tròn mắt.
Động tác của Mục Vân một mạch mà thành, tựa hồ đã sớm đã tính trước.
- Nhất phẩm Đại La Kim Tiên, không gì hơn cái này.
Mục Vân hiện tại một tay cầm thương, một tay cầm kiếm, nhìn Hàn Vũ, trên mặt mang theo cười lạnh.
Phía trên trường thương, máu tươi theo thân thương chảy xuống, chảy tới Mục Vân trên tay.
- Máu này, thật buồn nôn.
Trần trụi khiêu khích, Hàn Vũ làm sao có thể chịu đựng?
- Đại Ngọc Phong Thiên chưởng.
Hàn Vũ giận dữ giết ra, khí tức toàn thân ngưng tụ, lực lượng cuồng bạo.
Mục Vân nhếch miệng cười một tiếng, thương kiếm hợp xông ra.
Hai thân ảnh, chiến thành một đoàn trên bầu trời.
Mà lúc này, phương tây thành trì, mấy thân ảnh lơ lửng giữa không trung, nhìn hết thảy.
- Vưu sư huynh, Mục Vân này hẳn là Mục Vân giết Lục Sơn kia.
Thôi Viêm hiện tại chắp tay, cung kính nói với một thanh niên đứng đầu.
Kỳ Thiên Nhất cười nói:
- Ta thực sự không nghĩ tới, chưa tới cảnh giới Đại La Kim Tiên, thế mà lại xuất hiện một quái thai như vậy, thời gian và không gian thế mà vô hiệu đối với hắn.
- Không phải vô hiệu đối với hắn, là vô hiệu với tay trái của hắn.
Đột nhiên, trước người hai người, Vưu Thiên Tâm một bộ Bạch Y mở lời.
- Mỗi một lần hắn xuất kích, tay trái động trước, kéo theo trường thương trong tay của mình, lực lượng xoay tròn, sau đó dẫn động toàn bộ thân thể phá vỡ khống chế của Hàn Vũ.
Vưu Thiên Tâm chậm rãi nói:
- Tiểu tử này, có ý tứ, khó trách có thể chém giết Lục Sơn, xem ra, không giống bình thường.
- Nào chỉ không giống bình thường, có thể để cho Lâm Văn Hiên thu hắn làm đồ đệ, ta nhìn tiểu tử này không đơn giản ở rất nhiều chỗ!
Thôi Viêm lần nữa nói.
Vưu Thiên Tâm cười lạnh một tiếng.
- Lâm Văn Hiên người này, đặt ở bên trong Kiếm Môn, tuyệt đối là một tai họa, tương lai tất nhiên sẽ gây nên một trận phân tranh, đối với Huyết Sát thần giáo chúng ta mà nói, chỉ có chỗ tốt, không có chỗ xấu, ta nhìn tiểu tử này tám thành là làm theo ý Lâm Văn Hiên.
- Trước nhìn đi, nếu Hàn Vũ bị giết, ta đoán chừng La Uyên nhất định nổi trận lôi đình, nhưng ta xác thực rất có hứng thú với thi thể của tiểu tử này.
- Vâng!
- Vâng!
Mà giờ khắc này, phía đông, một ít thân ảnh xa xa quan sát chiến đấu.
- Cung Tàng sư huynh, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn thật là một đời không bằng một đời!
Một tên nữ tử mặc đồ hở ngực lộ vai nũng nịu dựa vào trên người một nam tử to con ngô, cười nói:
- Đi vào Thiên La bí cảnh còn có tâm tình tranh đấu, ta thấy bọn hắn thật sự quá tự cho là đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận