Vô Thượng Thần Đế

Chương 3457: Truy Mệnh Thần Kiếm (2)

Dương Hưng Hoa mặc dù là cảnh giới Tổ Thần siêu nhất lưu, nhưng không thể không thừa nhận, đối mặt với Tần Mộng Dao, căn bản không đủ nhìn.
Hiện tại, thân ngoại hóa thân của Dương Thần Phong, cầm Truy Mệnh thần kiếm, so chiêu với Mục Vân.
Mục Vân cầm Hồn Thiên kiếm trong tay.
- Vậy thì nhìn, kiếm thuật của ai, càng hơn một bậc đi.
Một tiếng quát to vang lên, thân ảnh lóe ra, hai thân ảnh đứng ở trên không trung vạn thước, giao thủ với nhau.
Chẳng qua mặc dù như vậy, công kích ngẫu nhiên trút xuống cũng khiến cho toàn bộ bí giới Thanh Không Sơn, ngàn vạn lổ hổng.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, giao chiến đã kéo dài hơn hai canh giờ.
Hai thân ảnh, vừa chạm đã tách ra, Mục Vân lơ lửng trên hư không, nhìn phía trước, thở hổn hển.
Thần lực tiêu hao, quá lớn.
Mặc dù có được thần tinh khôi phục, nhưng tốc độ tiêu hao, thủy chung so ra kém tốc độ khôi phục.
Còn bên kia, thân ngoại hóa thân của Dương Thần Phong cũng thở hồng hộc.
Nhưng không giống với Mục Vân chính là, lúc hóa thân đứng vững, quanh người là từng đạo quang hoa chảy vào trong cơ thể.
Huyết mạch thiên phú thần mộc của Dương tộc, hấp thu Mộc Nguyên khí, bù đắp thần lực thiếu sót quanh người.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Mục Vân hơi lạnh.
- Lấy Mộc Nguyên khí, có thể khôi phục tiêu hao thần lực, lợi hại!
- Nói nhảm.
Dương Thần Phong quát:
- Huyết mạch thiên phú thôn phệ của Mục tộc ngươi mạnh mẽ, nhưng thực lực ngươi thấp hơn ta, muốn thôn phệ ta, khó có thể lên trời.
- Tiêu hao tiếp, ngươi phải chết không thể nghi ngờ.
- Phải không?
Mục Vân một lần nữa nói:
- Đã như vậy, vậy thì xem, ai có thể kiên trì đến cùng, nhưng ngươi cũng đừng nghĩ khôi phục.
- Ra!
Bàn tay vung lên, bốn phía thân thể Mục Vân, từng hỏa long vào hiện tại, nhảy nhót xuất hiện.
Trong thiên hỏa, mấy thân ảnh, hiện tại khuếch tán ra ngoài.
- Đốt!
Mục Vân lạnh lùng quát:
- Phàm là gỗ, toàn bộ thiêu đốt.
- Hỏa diễm bình thường, không đối phó được cổ thụ trong Thanh Không Sơn, thiên hỏa, hẳn là không khó chứ?
Tiếng ầm ầm vang lên, mấy đạo hỏa long hiện tại nhào ra.
- Ngươi dám!
Hóa thân của Dương Thần Phong rốt cục cũng hoảng hốt.
Thiên hỏa, chính là thiên địa sinh ra, tự nhiên có thể đốt cháy thần mộc trong Thanh Không Sơn.
Chỉ là những thần mộc này, đã sống sót hơn vạn năm, chính là các đời tiền bối của Dương tộc hao phí tâm huyết trồng trọt.
Càng là căn bản để mọi người Dương tộc tu hành huyết mạch.
Nếu bị Mục Vân hủy đi lần này, đối với Dương tộc mà nói, chính là tổn thất lớn.
Từng đạo hỏa long, hiện tại lại căn bản không nghe hắn.
- Ta muốn giết ngươi.
Dương Thần Phong lao ra.
Chỉ có nhanh chóng giết Mục Vân mới có thể ngăn cản.
Nếu không, cả Dương tộc Thanh Không Sơn, sẽ trở thành một mảnh hỏa hải.
Hắn thân là tộc trưởng, tuyệt đối không thể nhìn thấy.
- Lần này được rồi, khôi phục công bằng, hãy nhìn, ai có thể giết ai.
Tiến lên, Mục Vân cầm Hồn Thiên Kiếm, một kiếm giết ra.
- Cửu Tiêu Dực Thần Kiếm Quyết.
Bá bá bá......
Trường kiếm lúc này tản mát ra vô số kiếm quang, hiện tại, một kiếm hơn một kiếm chém ra.
Đây chính là kiếm thuật của Mục Vân, uy lực kiếm phách, cùng năng lực kiếm thuật, kết hợp cùng một chỗ.
Trong nháy mắt, một cỗ kiếm khí cuồng bạo áp chế hóa thân của Dương Thần Phong.
Một kiếm một kiếm giao phong, hai thân ảnh, hiện tại không phân biệt lẫn nhau.
Kiếm thuật của Dương Thần Phong quả thật không bằng Mục Vân, nhưng trường kiếm trong tay chính là truy mệnh thần kiếm nổi danh khắp thần giới.
Truy mệnh thần kiếm này, chính là do giới ngoại thần mộc chế tạo mà thành, vô kiên không tồi, càng có thể cùng người ta kết hợp hoàn mỹ.
Tiếng ầm ầm không ngừng vang lên, từng đạo ánh sáng xông ra.
Trận chiến này của hai người, từ phía nam Thanh Không sơn, đánh đến phía bắc, lại từ đông, đánh đến phương tây.
Đi đến đâu, một tấc cỏ không mọc.
Hơn nữa mấy đạo hỏa long tàn sát bừa bãi, toàn bộ Thanh Không Sơn, nhiệt độ dần dần tăng lên, hỏa diễm tràn ngập.
Trong chốc phút này, Mục Vân có cảm giác nhìn thấy ngày xưa, năm đó, Bích tộc, có thể nói rất có khả năng trở thành cổ tộc thứ mười một.
Nhưng trong một đêm, Bích tộc tan thành mây khói.
Lúc hắn đến, Bích tộc đã là biển lửa lan tràn, không còn sót lại gì.
Bây giờ, một màn này, cùng trước kia, có gì khác nhau.
Chỉ là cho tới bây giờ, cũng chưa từng điều tra được, rốt cuộc là phương nào ra tay với Bích tộc.
Hiện giờ, trong Bích tộc, con cháu dòng chính, chỉ còn lại có một mình Bích Thanh Ngọc.
Mà những thứ này, đều bởi vì, một số người, sợ người khác trở nên cường đại.
Ầm...
Kiếm khí mãnh liệt gào thét, hai thân ảnh lần thứ hai chạm vào một kiếm rồi tách ra.
Nhưng lần này, Mục Vân hô hấp nặng nề, bàn tay lại nắm chặt Hồn Thiên Kiếm.
Nhưng bên kia, Dương Thần Phong lại càng thảm.
Quanh người phân thân, năm đạo kiếm quang, phá vỡ thần thể, chảy ra máu tươi, sắc mặt hắn càng tái nhợt.
Về phần bản thể Dương Thần Phong, bị chín thân ngoại hóa thân trói chặt, lại càng không thoát khỏi tay.
- Kết thúc rồi!
Nhìn thân ảnh trước người, Mục Vân lãnh ngạo nói.
- Vạn năm trước, ta vốn không có ý thống nhất thần giới.
- Mục tiêu của ta, cũng không phải ở trong thần giới, mà là thiên địa mênh mông, thập đại cổ tộc, có thể bình an vô sự.
- Nhưng các ngươi bởi vì trong lòng sợ hãi, liền hợp mưu giết ta.
- Đã như vậy, vậy ta đời này trở về, liền dứt khoát giết hết.
- Dù sao, đối với các ngươi mà nói, ta nhất định sẽ thống nhất thần giới, như thế, ta sẽ heo tâm ý của các ngươi, thống nhất thần giới.
Dứt lời, Hồn Thiên kiếm trong tay Mục Vân, hào quang bắn ra bốn phía.
- Kiếm xuất hồn thiên, trời cũng phải tránh.
Trong nháy mắt, trường kiếm xuất ra, kiếm quang rực rỡ...
- Đáng giận!
Dương Thần Phong lúc này sắc mặt lạnh lùng.
Truy Mệnh Thần Kiếm, hiện tại tản ra ánh sáng màu lục lam.
Hào quang khuếch tán ra, trường kiếm càng gào thét mà ra.
- Thanh Thuật Cửu Chuyển Quyết - Thanh Thuật Cửu Trảm Thiên.
Một kiếm giết ra, hào quang tràn ngập.
Trong nháy mắt này, Dương Vũ ở cách xa, sắc mặt biến đổi.
- Thanh Thuật Cửu Trảm Thiên, một trong những chiêu thức bá đạo nhất của Thanh Thuật Cửu Chuyển Quyết, phụ thân cư nhiên bị bức bách đến tình cảnh này...
Sắc mặt Dương Vũ lúc này hoàn toàn thay đổi.
Thanh Thuật Cửu Trảm Thiên là một chiêu kiếm thuật mạnh nhất phối hợp với truy mệnh thần kiếm, cho dù Tổ Thần nhất lưu, một kiếm chém xuống, nhất định sẽ chết.
Nhưng thi triển thuật này lại cực kỳ hao phí thần lực cùng Mộc Nguyên khí.
Phụ thân ngay cả chiêu này cũng thi triển ra, chẳng phải là...
Trong lòng Dương Vũ, ngũ vị tạp phần.
Mục Vân... Tại sao có thể phát triển đến mức này.
- Trảm!
- Trảm!
Song kiếm song song chém ra.
Đông...
Trong phút chốc, hai chuôi kiếm va chạm tạo ra một cột sáng.
Tiếng ầm ầm truyền ra mấy vạn thước, mặt đất lúc này bị va chạm nổ tung ra một cái hố sâu cực lớn.
Trong hố sâu kia, hai thân ảnh, dán sát vào nhau.
Hóa thân của Dương Thần Phong nở nụ cười.
- Ngươi thua, Mục Vân!
Hiện tại, truy mệnh thần kiếm, cắm vào ngực Mục Vân, máu tươi ào ào chảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận