Vô Thượng Thần Đế

Chương 463: Khiếu Nguyệt Thần Khuyển (1)

Thấy cảnh này, Mục Vân ngược lại hơi sững sờ.
Hắc Uyên Kiếm sắc bén cùng cường đại, hắn thật sâu sáng tỏ.
Chỉ là một kiếm này, theo lý thuyết mà nói, hẳn là có thể chặt xuống hai tay Quân Vô Tà, nhưng lại chỉ để lại một ấn ký nhỏ.
- Ngươi cho rằng ngươi rất lợi hại phải không?
Quân Vô Tà cười hắc hắc, thân thể lúc đầu huyết nhục đầy đặn, thế mà xương cốt dần dần thoái hóa, chỉ để lại một thân bạch cốt.
Y phục nông rộng, che đậy trên người thể của hắn, lộ ra rất buồn cười.
- Cốt Yêu tộc.
Nhìn thấy Quân Vô Tà thay đổi, Thánh Vũ Phong kinh ngạc quát.
Cốt Yêu tộc, một chủng tộc hoàn toàn khác biệt Ma tộc, võ giả tộc này, từng người đều là cốt yêu sáng long lanh.
Bọn hắn không có huyết nhục, đương nhiên cũng vô pháp hấp thu thiên địa chân nguyên, mà dùng thi khí bồi dưỡng thân thể mình, đề cao thực lực.
Cốt Yêu nhất tộc, nơi thích nhất chính là chiến trường.
Bởi vì chiến tranh chính là đại biểu cho tử vong, cho nên mỗi một trận giao chiến đối với chủng tộc khác là một loại tai nạn, thế nhưng đối với Cốt Yêu tộc mà nói, lại là một trận tôi luyện đi đến cường đại.
Bởi vậy, Cốt Yêu nhất tộc, tính xâm lược cực mạnh.
Xâm lược bực này sẽ khiến cho bọn chủng tộc hắn đề thăng trở nên càng thêm nhanh chóng.
Cả Thánh Vũ Phong cũng không nghĩ tới, Quân Vô Tà sẽ là người Cốt Yêu nhất tộc.
- Rất kinh ngạc thật sao?
Quân Vô Tà nhìn Thánh Vũ Phong, mỉm cười nói:
- Thánh Đan tông tính là thứ gì, ngươi thật cho rằng Quân Vô Tà ta đầu nhập Thánh Đan tông ngươi là bởi vì Ma tộc? Vô tri, bảy mươi hai đạo bạo liệt, ta chỉ vì Cốt Yêu nhất tộc ta từ giải thoát trong phong ấn.
- Mục Vân, lúc đầu ta không muốn bại lộ, nhưng ngươi thúc đẩy hết thảy, cho nên, ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm.
Quân Vô Tà vừa dứt lời, bàn tay bạch cốt âm u thế mà trực tiếp rời khỏi thân thể của hắn, bắt tới phía Mục Vân.
Phốc...
Chỉ sau một khắc, tiếng phốc phốc vang lên, Thánh Vũ Phong lại khó tin nhìn bộ ngực mình xuất hiện bạch cốt âm u.
- Ngươi...
- Thật có lỗi, Thánh Vũ Phong, ta cũng không thể để người ta biết, ta là Cốt Yêu tộc.
Quân Vô Tà liếm môi một cái, cười lạnh nói:
- Cho nên, ngươi ở đây, rất không tiện, chỉ có ngươi chết trước.
Thánh Vũ Phong trừng lớn hai mắt, nhìn Quân Vô Tà trước mặt.
Một khắc trước, Quân Vô Tà cùng hắn chuyện trò vui vẻ, nhưng bây giờ, thế mà lập tức ra tay với hắn.
- Tiếp theo, chính là ngươi!
Quân Vô Tà lạnh lùng nói, một đôi mắt xanh mơn mởn, trong hốc mắt bạch cốt linh lợi đảo quanh.
- Thật có lỗi, ta nghĩ, ngươi cũng quên ta là ai?
Bàn tay Mục Vân vừa nhấc, ngọn lửa màu tím cùng hỏa diễm sáu màu nhất thời bốc cháy lên.
Cốt yêu, nhất e ngại là cái gì?
Thiên hỏa!
Nhưng Mục Vân cũng biết, Cốt Yêu nhất tộc thích nhất cũng là thiên hỏa.
Thiên hỏa đủ mạnh có thể làm cho bọn hắn kiêng kị, lực lượng trình độ không đủ cũng sẽ để lực lượng thân thể xương cốt bọn hắn đạt được rèn luyện trên phạm vi lớn.
Mà giờ khắc này, nhìn thấy Mục Vân tế ra thiên hỏa, trong mắt Quân Vô Tà mang theo một tia ý cười.
Nụ cười kia, tràn đầy khát vọng.
- Mục Vân, giết ngươi, lấy được thiên hỏa, Quân Vô Tà ta có thể trở thành Cốt Yêu vương, thống soái vạn yêu, ha ha...
Xương cốt trên dưới hàm Quân Vô Tà nhảy động, âm thanh tràn ngập kích động.
- Ngươi nghĩ quá nhiều!
Mục Vân quát một tiếng, ngọn lửa màu tím cùng hỏa diễm sáu màu dung hợp, Diệt Hồn Hắc Viêm hóa thành một đầu Hỏa Long, lao thẳng đến Quân Vô Tà.
- Tới đi tới đi, để cho ta tắm vui vẻ vào trong thiên hỏa đi.
- Tắm mẫu thân ngươi!
Mục Vân quát khẽ một tiếng, bóng người vút qua mà ra, trực tiếp đấm ra một quyền.
Trong lúc quyền phong cổ động, một hạt châu lớn chừng trứng gà nháy mắt bay ra từ đầu ngón tay Mục Vân.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, tiếng oanh minh nổ vang, âm thanh lốp bốp quanh quẩn bên trong đại điện.
Ra tay bất ngờ, Mục Vân đấm ra một quyền, Tịch Diệt Lôi Châu cùng thiên hỏa tác dụng phát ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc.
Vụ nổ này để toàn bộ đại điện triệt để lay động.
Đưa nhìn nhìn lại, vị trí Quân Vô Tà, một đống bạch cốt tản mát bốn phía, vụ nổ vừa rồi trực tiếp nổ xuyên triệt để khung xương cả người Quân Vô Tà.
Chỉ là, nhìn thấy bạch cốt tản ra, Mục Vân vẫn đứng tại chỗ, bên cạnh là một đầu Hỏa Long màu đen chiếm cứ, không dám chút chủ quan.
- Khanh khách...
Đột nhiên, bên trong chỗ xương tứ tán vang lên tiếng cười lạnh.
- Xem ra ngươi đối hiểu rất rõ Cốt Yêu nhất tộc.
Thân thể Quân Vô Tà từ đầu đến hai chân, xương cốt từng tấc từng tấc bắt đầu chuyển động, từng khúc xương cốt xê dịch, phát ra âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, lại lần nữa gây dựng lại cùng một chỗ.
Quân Vô Tà giãy dụa cổ, cười khanh khách nói:
- Vẫn xem thường ngươi, Tịch Diệt Lôi Châu? Nếu như võ giả cảnh giới Niết Bàn ngũ trọng, lục trọng bình thường, có khả năng trực tiếp liền chết sau khi ăn vụ nổ, thế nhưng ta là cốt yêu, để ngươi thất vọng.
- Nói nhảm nhiều quá!
- Cái gì?
- Ta nói ngươi nói nhảm nhiều quá!
Mục Vân không nhịn được nói:
- Ngươi cứ khoác lác. Trang bức nói ngươi bao nhiêu lợi hại, không bằng nhìn kỹ một chút, toàn thân cao thấp ngươi rốt cuộc có mao bệnh cái gì không?
Mục Vân vừa dứt lời, Quân Vô Tà cúi đầu nhìn lại, bất ngờ phát hiện phía trên khung xương thân thể mình thế mà xuất hiện từng khe hở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận