Vô Thượng Thần Đế

Chương 2677: Huyết Kiêu đến

Giờ khắc này, nhìn thấy toàn bộ Kiếm Môn cơ hồ bị san bằng, rất nhiều đệ tử cảnh giới dưới Tiên Vương, nhao nhao đầu hàng, đệ tử trên Tiên Vương, toàn bộ bị giết, Kiếm Nam Thiên biết, Kiếm môn, xong đời.
- Ha ha...
Kiếm Nam Thiên cười ha ha nói:
- Mục Vân, ta hối hận, năm đó, ta hẳn nên không chút lưu tình, giết ngươi mới đúng, giết ngươi.
- Giết ta? Ngươi cũng phải có tư cách đó.
Thân ảnh Mục Vân lao ra, một kiếm giết ra.
Ầm...
Kiếm khí cường đại, xoắn nát thân thể cả người Kiếm Nam Thiên.
- Sư tôn.
Mục Vân nhìn phương xa, thản nhiên nói:
- Đồ nhi bất hiếu, cách vạn năm, báo được thâm cừu đại hận.
Phốc một tiếng, quỳ trên mặt đất, trong mắt Mục Vân, nước mắt chảy xuống.
Thời gian vạn năm, tâm nguyện, hôm nay hoàn thành.
Đáng tiếc, tất cả những chuyện này, Diệt Thiên Viêm trước kia nuôi dưỡng hắn, cũng không cách nào nhìn thấy.
Ánh mắt Mục Vân cuối cùng tập trung vào đám người Vũ Huyền Thiên.
- Oa ca ca...
Tạ Thanh hiện tại thân ảnh cuộn tròn, một tay cầm đầu Vũ Huyền Thiên, cười ha ha nói:
- Hại lão tử ngươi ngủ năm trăm năm, năm trăm năm, tiên giới có bao nhiêu mỹ nữ đang chờ ta?
Cái đầu kia nổ tung ra, trong mắt Tạ Thanh, lộ ra vẻ hưng phấn.
Mà giờ khắc này, chỉ còn lại thập đại thượng vị Tiên Đế của Vũ Hóa Thiên Cung và Huyết Vực.
Nhưng mười đại thượng vị Tiên Đế, giờ khắc này, căn bản không cách nào chống cự công kích của rất nhiều Tiên Đế bên Vân Minh.
Chỉ riêng sáu vị Tiên Đế của Vũ Hóa Thiên Cung đã bị Huyết Vệ quấn quanh không cách nào thoát thân. Diệp Tĩnh Vân, Gia Cát Văn, Yêu Tuyết Cơ cùng với đám người Thiên Phong Khiếu từ bên cạnh công kích, làm cho sáu người kia khổ không thể tả.
Mà hiện tại, Tần Mộng Dao Minh Nguyệt Tâm hai nàng liên thủ, gắt gao áp chế tứ đại thượng vị Tiên Đế của Huyết vực.
Chiến cuộc, đã rõ ràng rồi.
Vân Minh, thế không thể ngăn cản.
Thế công của hơn mười vị Tiên Đế, những người đó cho dù muốn chạy trốn, cũng căn bản không có đường chạy trốn.
Mà lúc này, Lâm Văn Hiên căn bản không quan tâm cái gì khác, chỉ giao thủ với Lục Thanh Phong.
Mục Vân muốn đi hỗ trợ, nhưng lại bị Lục Thanh Phong ngăn lại.
- Không cần, đây là ân oán giữa ta và hắn, ngươi không cần để ý tới.
- Ừm.
Đã như vậy, khóe miệng Mục Vân, một nụ cười nhe răng xuất hiện.
Hắn lựa chọn bốn vị thượng vị Tiên Đế của Huyết vực.
Tứ đại thượng vị Tiên Đế kia, dưới sự liên thủ của Tần Mộng Dao và Minh Nguyệt Tâm, vốn khổ sở chống đỡ, hiện tại mắt thấy Mục Vân giết tới, càng khổ không thể tả.
- Phong Diễm thánh chưởng - Lạc Địa Chưởng.
Một chưởng vung ra, tiên khí cường đại mãnh liệt lao đến, đánh về phía bốn người.
Phanh...
Một tiếng nổ vang lên, giờ khắc này, trong lúc bất chợt, tiếng rầm kia truyền ra, một chưởng của Mục Vân hiện tại vô cớ biến mất.
Tứ đại thượng vị Tiên Đế sắc mặt vui vẻ.
- Giáo chủ.
Một đạo thân ảnh xuất hiện trước người bọn họ.
- Mục Vân, ngươi uy phong thật lớn.
Một đạo thân ảnh khoát huyết bào rõ ràng xuất hiện trước người tứ đại Tiên Đế.
Chính là Huyết Kiêu.
Giờ khắc này, Huyết Kiêu rốt cục cũng xuất hiện.
- Đã lâu không gặp, Kiêu đệ....
Mục Vân hiện tại, đắng chát cười một tiếng, khóe miệng hiện ra một chút cay đắng.
Một tiếng hô này khiến cho thân thể Huyết Kiêu ngẩn ra, sắc mặt lạnh lùng.
- Huyết Kiêu, ngươi còn dám xuất hiện?
Tần Mộng Dao cùng Minh Nguyệt Tâm hiện tại nhìn nhau một cái, hai đạo thân ảnh, nhất thời lao ra.
- Thủy Nguyên Mạn Thiên.
- Linh Vân Kiếm Phi Vũ.
Cơ hồ đồng thời, hai nữ thượng vị Tiên Đế giết ra.
- Cút!
Lời nói nhàn nhạt của Huyết Kiêu vang lên, bàn tay nhẹ nhàng đánh một chưởng, một cỗ khí tức mãnh liệt, vào hiện tại, tràn ngập ra.
Phanh phanh hai tiếng va chạm vang lên, trong phút chốc, Minh Nguyệt Tâm cùng Tần Mộng Dao hai người, lúc này sắc mặt đều trắng bệch, nhất thời phun ra máu tươi, lui về.
Hai đại thượng vị Tiên Đế, hiện tại ngay cả một chưởng của Huyết Kiêu cũng không thể gánh vác.
Mục Vân hiện tại vội vàng lao ra, một trái một phải, ôm hai thân thể mềm mại vào trong ngực.
Nhìn thấy sắc mặt hai nàng tái nhợt, trong lòng Mục Vân cả kinh.
Huyết Kiêu trở nên mạnh mẽ hơn.
Minh Nguyệt Tâm ho khan, ngực nhiễm vết máu, nói:
- Hắn tiến vào nửa bước Hư Thần cảnh giới.
- Nửa bước Hư Thần?
- Hư Thần Cảnh, chia làm nửa bước, sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, viên mãn sáu đại cảnh giới, nửa bước Hư Thần, chính là ngưng kết ra thần hồn, nhưng thần thể chưa thành, hoặc ngưng kết thành thần thể, thần hồn chưa thành.
Minh Nguyệt Tâm lần nữa nói:
- Hắn hiện tại thần hồn đại thành, nhưng còn là tiên thể.
- Thì ra là như thế.
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Hai người các nàng lui ra đi, ta đối phó hắn.
- Nhưng mà...
- Yên tâm đi.
Mục Vân mỉm cười nói:
- Ngay cả hai người các nàng cũng không thể gánh vác uy lực một chưởng của hắn, có thể đối phó hắn, chỉ có ta, dù sao. Chúng ta đều đến từ Thần tộc Thần giới.
- Vậy chàng cẩn thận một chút, chúng ta giải quyết những người khác trước.
- Ừm.
Mục Vân gật đầu.
Hai đạo thân ảnh lui ra, Mục Vân bay lên.
- Kiêu đệ, đã lâu không gặp, dung nhan này, ngươi cũng chưa bao giờ thay đổi, từ Thần giới đến Tiên giới, đến tiểu thế giới, tam sinh tam thế, ngươi vẫn luôn lấy dung nhan này đối đãi với ta.
Mục Vân khẽ cười nói.
- Ừm?
- Có kinh ngạc không?-
Mục Vân lại nói:
- Nhớ lại một số chuyện trước kia mà thôi.
- Đã như vậy, ngươi càng nên hiểu, ta làm vì cái gì.
- Vì ngươi Huyết tộc sao?
Mục Vân lắc đầu nói:
- Xem ra quả nhiên, ngươi ngay từ đầu ở thần giới đã cố ý tiếp cận ta, từ từ mưu đồ, cho dù ta đã chết, ngươi biết kế hoạch của cha ta, cho nên từng bước đi theo, không tiếc hao phí mấy thời gian vạn năm mưu đồ ta, kiếp trước, phác họa ra một hảo huynh đệ của ta Huyết Kiêu, cùng ta vượt qua cửa ải khó khăn, kiếp này cho ta biết Huyết Kiêu chết, làm tổn thương tim ta.
- Huyết Kiêu, ngươi, thật sự là tâm cơ thâm trầm.
- Vì gia tộc mình mà thôi.
Huyết Kiêu lạnh lùng nói:
- Mục Vân, ta đã nói rồi, thiên phú của ta cũng không kém ngươi, nhưng vì cái gì, ta sẽ thua ngươi? Đó là bởi vì, ta không có lạnh lùng như ngươi, ngươi thân là Thái tử Mục tộc, chỉ biết tu luyện, tu luyện, danh dự mỗi một ngươi lấy được, đều là ngươi tâm cao ngạo của ngươi sinh ra.
- Ngươi khinh thường bất kỳ người nào trên thế gian, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì thiên tài đỉnh phong Tiên giới, chỉ có Mục Vân ngươi, lại dựa vào cái gì, ngươi chỉ là cần một vạn năm, đã có thể đạt tới cảnh giới Tổ Thần, Tổ Thần cảnh....
Huyết Kiêu càng nói càng điên cuồng.
- Ta không phục.
- Ta không phục Cửu Mệnh Thiên Tử ngươi, giết ngươi, trong âm thầm, số mệnh của ngươi sẽ giáng xuống trên người ta.
- Mục Vân, ngươi chết chắc rồi.
Sắc mặt Huyết Kiêu dữ tợn, giờ khắc này, tràn ngập sát khí.
- Thì ra là như thế sao?
Mục Vân lắc đầu, thu cửu đạo Phần Thiên kiếm trong tay lại, một thanh trường kiếm xuất hiện.
Hư thần khí Huyền Viêm thần kiếm xuất hiện.
Một thanh Hư Thần khí kia mang theo ánh sáng rực rỡ, tất cả Tiên Đế ở đây đều cảm giác được một cỗ cảm giác áp bách truyền đến.
Giờ khắc này, trong đầu Mục Vân, một tia sát khí, triệt để quanh quẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận