Vô Thượng Thần Đế

Chương 2843: Kế hoạch tăng lên

Khó trách, tên này cùng Đỗ Hà thoạt nhìn, không rõ ràng, quả nhiên là quen biết với nhau.
Lâm Tuấn Sinh một lần nữa nói:
- Vừa rồi ta thấy Nghiêm Khắc tức giận xông ra ngoài, ngươi cẩn thận một chút.
- Tốt, đa tạ.
Mục Vân gật gật đầu, rời khỏi đại môn.
- Đứng lại.
Chỉ là vừa mới đi ra ngoài cửa lớn, một tiếng quát, đột nhiên vang lên.
Trước người Mục Vân, mấy thân ảnh xuất hiện.
Cầm đầu một người, chính là Nghiêm Khắc vừa rồi.
Nhưng hiện tại, trên mặt Nghiêm Khắc mang theo một tia cười nhạo, nhìn Mục Vân, tràn đầy khinh thường.
Mục Vân cũng hiểu được, người này, không có hảo tâm.
Chỉ là hắn ngược lại muốn nhìn một chút, tên này, muốn làm gì.
- Mục Vân.
Nghiêm Khắc nhìn Mục Vân, cười nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi lợi hại bao nhiêu, không nghĩ tới, chỉ là đệ tử ngoại tông vừa tiến vào Kiếm Thần tông, có mấy hảo hữu mà thôi, hắc hắc...
- Vậy thì sao?
- Vậy thì sao?
Nghe được lời này, Nghiêm Khắc hừ nói:
- Chuyện tốt mà lão tử vất vả an bài đều bị ngươi làm rối loạn.
- Ngươi hiện tại nói với ta, như thế nào?
- Kiếm Thần tông, không có bối cảnh, không có chỗ dựa vững chắc, ngươi muốn ở chỗ này lăn lộn, quả thực khó như lên trời, tiểu tử, đừng tưởng rằng Hề Mộng cùng Hề Tinh Nhi tỷ muội hai người coi trọng ngươi, ngươi liền thể muốn làm gì thì làm.
Nghiêm Khắc hừ nói:
- Bây giờ ta khuyên ngươi, ra khỏi đan viện, rời khỏi Hề Mộng cùng Hề Tinh Nhi hai người, nói thật cho ngươi, ta tiến vào đan viện, cũng không chỉ là vì đan sư cao quý.
- Hội trưởng Già Thiên hội - Tần Dục chúng ta coi trọng Hề Mộng đại sư, nghĩ cách làm nàng ấy vui vẻ, ngươi hiểu chưa?
- Hiểu không? Ngươi biết gì không?.
Mục Vân không sao cả.
- Tiểu tử, giả ngu với ta? Đánh hắn.
Nghiêm Khắc nhất thời quát:
- Mấy người các ngươi, hạ tử thủ đánh cho ta, đánh hắn không cách nào tiến vào đan viện.
- Nghiêm Khắc, uy phong của ngươi thật lớn.
Đang lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Bên trong đan viện, một bóng dáng xinh đẹp chậm rãi đi ra.
Chính là Hề Tinh Nhi.
- Được cho Nghiêm Khắc ngươi, tiến vào đan viện, thì ra là tên Tần Dục kia phái ngươi đến lấy lòng tỷ tỷ ta, được rồi, hiện tại ngươi có thể rời khỏi đan viện.
Hề Tinh Nhi hừ.
- Tần Dục tên kia, mỗi ngày nhớ thương tỷ tỷ ta, không phải thứ gì tốt, cái gì Già Thiên hội? Ta thấy khẩu khí ngược lại không nhỏ.
- Tinh nhi tiểu thư.
Nhìn thấy Hề Tinh Nhi, sắc mặt Nghiêm Khắc nhất thời trắng bệch.
- Thế nào? Bây giờ ngươi biết sợ rồi phải không?
Hề Tinh Nhi hừ nói:
- Hiện tại, lập tức, lại để cho ta nhìn thấy ngươi ở trong đan viện, thiếu cánh tay cái chân, ta là đệ tử phong hào, vẫn có thể làm được.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Nghiêm Khắc nhất thời trắng bệch.
Hề Tinh Nhi không chỉ là muội muội của Hề Mộng, còn là đệ tử phong hào của Kiếm Thần Tông, điểm này, không ai không biết.
Nàng thân là đệ tử phong hào, đối phó với đệ tử ngoại tông như mình, còn không phải dễ như trở bàn tay.
Một đôi mắt Nghiêm Khắc rơi vào trên người Mục Vân, mang đầy cừu hận, nhưng hiện tại, Hề Tinh Nhi đã nói loại lời này rồi, hắn lại không biết sống chết, vậy thật sự là mình muốn chết.
- Đi!
Sắc mặt Nghiêm Khắc dữ tợn, mang theo mấy người, rời đi.
Vốn định dẫn người giáo huấn Mục Vân một trận, để cho đệ tử ngoại tông không nơi nương tựa này, nhớ lâu một chút, về sau ít nổi bật. Nhưng không nghĩ tới bị Hề Tinh Nhi đụng trúng.
Trong lòng Nghiêm Khắc hiện tại có thể nói ấp ủ một ngọn núi lửa.
- Nghiêm sư huynh, cứ như vậy quên đi?
- Quên đi?
Nghiêm Khắc quát:
- Làm sao có thể! Phái người nhìn chằm chằm tiểu tử này, một khi hắn rời khỏi Kiếm Thần tông, thông tri cho ta, bên trong Kiếm Thần tông, muốn giết hắn không được, nhưng ở bên ngoài tông môn, giết hắn, dễ như trở bàn tay.
- Vâng.
Mà hiện tại, bên kia, nhìn thấy Hề Tinh Nhi, Mục Vân nói một tiếng cảm ơn, liền rời đi.
- Tên này...
Nhìn Mục Vân vừa rồi không mặn mà không nhạt nói lời cảm ơn, Hề Tinh Nhi dậm chân, hừ nói:
- Đắc tội Nghiêm Khắc, nhưng đắc tội Già Thiên Hội, Tần Dục tên kia, là người rất cẩn thận...
Hề Tinh Nhi rất tò mò.
Người bên ngoài nhìn thấy tỷ tỷ Hề Mộng hoặc nàng, đều một bộ tư thế lấy lòng, nhưng Mục Vân lại không.
Thậm chí nàng nhìn ra được, Mục Vân tiến vào đan viện, thuần túy là vì trở thành đan sư, căn bản không phải chạy theo tỷ tỷ.
Bên trong Kiếm Thần Tông, phàm là đan sư, ai mà không muốn trở thành đan đồ dưới tay Hề Mộng đại sư, tên này, thật đúng là có chút kỳ quái.
- Lâm Tuấn Sinh, ngươi rất quen thuộc với hắn?
- Hả? À, không quen không quen, chúng ta cũng mới quen biết, bất quá ta cảm giác Mục huynh rất khiêm tốn, tiến vào đan viện, ta còn tưởng rằng hắn là nhất tinh đan sư, không nghĩ tới là Nhị Tinh đan sư...
- Được rồi, câm miệng đi.
Hề Tinh Nhi nhìn bộ dáng lẩm bẩm không dứt của Lâm Tuấn Sinh, nhíu nhíu mày, xoay người rời đi.
Thở ra một hơi, trên mặt Lâm Tuấn Sinh hiện râ cười khổ.
Hề Tinh Nhi, là thiên nga trắng cao cao tại thượng, nhưng hắn, bất quá chỉ là một đệ tử ngoại tông bình thường.
Chênh lệch giữa hai người quá lớn! Nhưng lần này gặp Được Mục Vân, không biết vì sao, hắn cảm giác, Mục Vân, có lẽ sẽ trở thành một người làm bước ngoặt trong cuộc đời hắn.
Mà hiện tại, Mục Vân không có tâm tư suy nghĩ những chuyện này. Tiến vào Kiếm Thần Tông bất quá mấy ngày, hắn hiện tại, đắc tội người của Phong Vân Hội, cũng đắc tội người của Già Thiên hội.
Tuy rằng không có chỗ dựa vững chắc, bất quá, hắn nghĩ tới nghĩ lui, mình… Chính là chỗ dựa lớn nhất của mình.
Về phần chuyện Hề Tinh Nhi nghĩ, hắn căn bản không để ở trong lòng.
Lý do rất đơn giản.
Hắn ở trong Tiểu Thế Giới cùng Đại Thế Giới, có tám vị thê tử tư sắc không giống nhau, tính cách mỗi người một loại, nhưng mỗi người đều tuyệt mỹ.
Một ít người, là hắn cả đời này yêu thích, một ít, là kiếp trước hắn cô phụ, cho nên Tần Mộng Dao, Mạnh Tử Mặc tám nữ này, hắn không thể cô phụ.
Nhưng bây giờ, hắn ta không có bất kỳ gánh nặng nào, vì vậy hắn ta sẽ không bao giờ dính đến nữ nhân nữa.
Cho dù là nữ nhân tuyệt mỹ, cùng hắn có liên quan gì?
Tuy rằng hắn đa tình, có tám vị thê tử, nhưng không có nghĩa, hắn lạm tình, thấy một người liền muốn ôm một người vào trong ngực.
Trở lại trong tiểu viện, Mục Vân bắt đầu tu luyện.
Cảnh giới Chân Thần hậu kỳ, thân mang trăm long lực, năm đạo ấn ngân viên mãn, muốn tiến vào tầng thứ hai, cần phải mở ra ấn ngân thứ sáu.
Nhưng ngồi trong tiểu viện khổ tu, giá trị không lớn.
Mục Vân hiện tại nảy sinh chủ ý, đến bên trong Kiếm Thần sơn mạch lịch lãm.
Thứ nhất là thuần thục thông linh mạch chỉ của mình, thuận theo lúc chiến đấu, lĩnh ngộ Đãng Kiếm Thiên Quyết.
Hai môn thần quyết này, uy lực đều không tầm thường, cảnh giới hiện tại của hắn, vừa rồi thích hợp.
Nhất là Đãng Kiếm Thiên Quyết, lúc chiến đấu tăng cường lĩnh ngộ, tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận