Vô Thượng Thần Đế

Chương 757: Luyện khí bắt đầu (1)

Bên trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí hắn dung hợp có chứa Vĩnh Hằng Chi Kim, chỉ lần này tranh tài đưa cho vật liệu, Vĩnh Hằng Chi Kim cũng không xuất hiện, nếu hắn sử dụng, bị tra ra, đó chính là phá hư quy tắc.
Bất quá Mục Vân tự tin, cho dù dựa vào vật liệu được đưa cho, tuyệt phẩm Thánh khí, đối với hắn cũng không khó.
Luyện chế khí cụ, cần chính là ổn, vững vàng khống chế nhiệt độ hỏa lô, vững vàng khống chế dung hợp từng kim loại.
Hiếm thấy nhất, là khế văn.
Khế văn đối với luyện khí sư mà nói, mới thật sự là điều quan trọng nhất phân chia đẳng cấp.
Dần dần, từng luyện khí sư bắt đầu chuẩn bị vật liệu trên tay, nghiêm túc trù tính.
Mục Vân cẩn thận từng li từng tí.
Đây cũng không phải đùa giỡn, nếu như hắn hiện tại là Vũ Tiên cảnh bát trọng, cửu trọng cảnh giới, tuyệt phẩm Thánh khí, đối với hắn không đáng kể chút nào, chỉ là nhận cảnh giới hạn chế, hắn nhất định phải tính toán chu toàn điểm này.
Theo thời gian trôi qua, một ít luyện khí sư đang quan sát bắt đầu gật đầu tán thưởng không thôi.
Bọn hắn một là nhìn thủ đoạn của mấy vị luyện khí sư dự thi, hai là nhìn chỗ cẩn thận.
Từ đó phát hiện chênh lệch giữa mình và các vị trên sân.
Dần dần, mấy vị luyện khí sư dần dần bắt đầu luyện thành khí cụ trong tay mình.
Bước sau chính là bắt đầu khắc hoạ khế văn.
Khế văn là chỗ căn bản của một vị luyện khí sư, chỉ là lần này tham gia trận đấu, đương nhiên cũng có cam đoan, không thể để cho đám người nhìn trộm khế văn.
Đám người chỉ có thể nhìn thấy chín tên luyện khí sư đang linh khắc hoạ khế văn phía trên, thế nhưng cũng không thể nhìn thấy cấu tạo khế văn phía trên.
Chỉ có tài phán trưởng lão khảo hạch vì cam đoan công bằng, phòng ngừa gian lận, đứng sau lưng chín người, nghiêm túc nhìn bọn hắn khắc hoạ khế văn.
- A?
Thời điểm trưởng lão khảo hạch đi đến sau lưng Mục Vân, đột nhiên ồ lên một tiếng, ngẩn người.
Mục Vân khắc hoạ khế văn hoàn toàn khác biệt với người khác.
Cũng không phải cấu tạo chỉnh thể khác biệt, mà là phía trên đường cong chân nguyên phù động, các loại vết tích, rõ ràng là một loại thao tác khác.
Tài phán trưởng lão tự nhận tinh thông luyện khí, nhìn thấy Mục Vân bày ra chiêu pháp này, không khỏi sững sờ.
Loại thủ pháp này, hắn cho tới bây giờ chưa từng thấy qua.
Chỉ là hắn càng hiếu kỳ.
Nếu như đây chính là thủ pháp Mục Vân khai sáng, luyện chế được Thánh khí đến cùng sẽ có hiệu quả bực nào.
- Thính Vân, có gì kỳ quái sao?
Một đạo linh hồn truyền âm đến,khiến cho Lưu Thính Vân sững sờ.
- Bẩm báo đại trưởng lão, kẻ này vẽ khế văn so với thủ pháp người bình thường thì khác nhau rất lớn, cho nên thuộc hạ cảm giác kỳ quái.
- Ồ?
Nghe đến lời này, đại trưởng lão hào hứng, từ trên đài hội nghị đi xuống, đầu tiên đến sân thi đấu hạ phẩm Thánh khí sư nhìn một lần, sau đó đường vòng đến trung phẩm Thánh khí sư, cuối cùng mới đi đến sau lưng bọn người Mục Vân
Vừa dừng lại xem xét, Từ Chính Khí lại sửng sốt.
- Thủ pháp thật xảo diệu!
Trong lòng Từ Chính Khí nhịn không được sợ hãi than, đứng tại chỗ, chăm chú nhìn thủ pháp của Mục Vân.
Hắn tìm kiếm đường cong khế văn hoàn toàn khác biệt với thủ đoạn bình thường mà mọi người đều biết bên trong ba ngàn tiểu thế giới.
Nhìn tựa hồ càng thêm, càng thêm huyền diệu.
Làm sao có thể!
Bên trong não hải Từ Chính Khí lộ ra ý niệm như vậy, kinh hãi không thôi.
Mục Vân vẽ khế văn thế mà lại để hắn cảm thấy huyền diệu.
Mà Từ Chính Khí đứng sau lưng Mục Vân cùng Lưu Thính Vân ngẩn người, nhị trưởng lão Khí Bất Phàm cùng tam trưởng lão Lãnh Nhược Phong lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Có chuyện gì có thể làm cho Từ Chính Khí đều cảm thấy kinh ngạc?
Hai vị trưởng lão nhìn nhau, từ trên đài hội nghị đi xuống, giống như Từ Chính Khí, đi từ khu vực hạ phẩm Thánh khí sư, đến khu vực trung phẩm Thánh khí sư, lại đến đến sau lưng Mục Vân.
- A?
Ba vị trưởng lão đều là lão nhân đi con đường luyện khí cả một đời, đương nhiên liếc mắt đã nhìn ra thủ đoạn Mục Vân kì lạ.
Mà lại quan trọng nhất là, loại kì lạ này, nhìn qua tựa như là những tiểu thuyết gia đang xem lại tiểu thuyết mình đã viết, nhưng nhân vật chính lại đi hướng khác biệt, thế mà kết cục đều đến đỉnh điểm.
Thế nhưng Mục Vân vẽ loại này để cho đường xá đến đỉnh điểm giảm bớt đi một nửa, mà tựa hồ đỉnh điểm này còn hơn đỉnh điểm bọn hắn nhận biết, có thể là cao hơn.
Mà ba vị trưởng lão đứng sau lưng Mục Vân làm ra cử động quái dị lại để mọi người xung quanh buồn bực không thôi.
Ba vị đại lão ở trên kia đang làm gì?
Nói bọn hắn nhìn trộm Mục Vân vẽ khế văn, đám người quả quyết không có khả năng tin tưởng.
Ba vị đại lão đều là đỉnh tiêm luyện khí sư của Khí Cụ môn, sao lại làm ra chuyện thế này.
Chỉ là nhìn ba vị trưởng lão đứng sau lưng Mục Vân, thực sự rất giống nhìn trộm.
- Bất Phàm, ngươi xem hắn đột nhiên biến tướng nơi này, rõ ràng không giống đường lối đường cong mà chúng ta thường ngày phác hoạ khế văn!
Từ Chính Khí như có điều suy nghĩ nói.
- Không sai!
Khí Bất Phàm gật đầu nói:
- Ta ngược lại cảm giác, phác hoạ dạng này rất không tệ, có thể nếm thử.
Lãnh Nhược Phong gật đầu nói:
- Là một biện pháp rất tốt, đáng để thử.
Ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhìn nhất cử nhất động của Mục Vân, cảm thấy một cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn càng xem càng cảm thấy Mục Vân tựa hồ mở ra lối riêng, tìm tới một con đường luyện khí sư chân chính.
Sai!
Không đúng!
Chính xác mà nói, là bọn hắn tựa hồ một mực đang đi quanh co, mà Mục Vân lại đi con đường chính xác.
Mục Vân đương nhiên đi con đường chính xác.
Thủ đoạn luyện khí của ngàn vạn đại thế giới cao minh hơn ba ngàn tiểu thế giới vô số lần.
Nếu như luyện khí ngàn vạn đại thế giới còn không sánh bằng ba ngàn tiểu thế giới, cũng không cần được xưng là ngàn vạn đại thế giới.
Đây mới là điểm mạnh của ngàn vạn đại thế giới.
Tập kết ngàn vạn, thống ngự ngàn vạn.
- Hô!
Ngay tại giờ phút này, Mục Vân thở ra một hơi, ngẩng đầu lên, mà giờ khắc này, sắc trời đã đen lại.
- Mẹ ơi!
Chỉ là, Mục Vân ngẩng đầu, cảm giác được sau lưng có tiếng hít thở, vừa quay đầu lại, nhìn thấy ba lão đầu nhìn mình chằm chằm, bị dọa một hồi.
Thời điểm luyện khí sư khắc hoạ khế văn, tâm vô bàng vụ (*), hắn cũng không dám phân tâm, đâu có phát hiện ba người đang ở sau lưng.
[*Tập trung cao độ, không quan tâm việc khác]
- Khụ khụ, Bất Phàm, cần đến khu vực hạ phẩm đi xem một chút.
- Ừm ân, đúng, không tệ, khu vực hạ phẩm tựa hồ sắp kết thúc.
- Đúng vậy, đúng vậy, đi thôi!
Ba vị trưởng lão trong lúc nhất thời hơi đỏ mặt, nhìn nhau, rời đi.
Chỉ là mọi người xung quanh nghe đến lời này lại ngơ ngác.
Ba vị đại lão nói gì thế, tranh khu vực tài hạ phẩm đã kết thúc, ba người một mực nhìn Mục Vân phác hoạ khế văn, làm sao biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận