Vô Thượng Thần Đế

Chương 661: Không thể tưởng tượng nổi

Phía trên lệnh bài kia có khắc lên những con số
Hai Chín Bảy!
Nhìn ba chữ to, Mục Vân bất đắc dĩ cười khổ.
Xem ra quang mạc tung xuống là ba trăm vị đệ tử thiên tài Thiên Mệnh Bảng Huyền Không sơn lần này nhận định, đây là danh ngạch xác định có thể tiến vào Cổ Long di chỉ.
Chỉ là, thời gian cách Huyền Không sơn công bố Cổ Long di chỉ mở ra còn có ba ngày, thế nhưng Huyền Không sơn hôm nay đã phát ra từng mai từng mai lệnh bài.
Loại thủ đoạn này không thể nghi ngờ là đang tuyên bố, Thiên Mệnh Bảng lệnh bài, người cầm có thể tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ.
Đến mức là ai có thể nắm giữ thì nhìn đám người tranh đoạt trong ba ngày này.
- Cho ta!
Trong lúc đám người kinh ngạc, Bảo Linh Nhi đứng ở bên người Mục Vân, đột nhiên thấp giọng nói.
Không nói hai lời, Mục Vân giao lệnh bài đến trong tay Bảo Linh Nhi.
Lần này Cổ Long di chỉ mở ra, thiên tài trước ba trăm Thiên Mệnh Bảng có thể dẫn theo mười tên tùy tùng tiến vào bên trong.
Lệnh bài này, mặc dù là Mục Vân chém giết Hàn Thiên Vũ, thay thế thân phận của hắn đạt được, nhưng bây giờ đặt ở trên tay hắn, không thể nghi ngờ là sẽ để cho rất nhiều người hoài nghi.
Chẳng bằng giao cho Bảo Linh Nhi.
Theo lý mà nói, mình thân là cận vệ Bảo Linh Nhi, tiến vào Cổ Long di chỉ, tuyệt đối có phần của mình.
Lần này, bên trong Cổ Long di chỉ, thế nhưng kịch liệt hơn lần vào Thiên Tuyển sơn rất nhiều.
Lần trước vẻn vẹn chỉ là các thiên tài bên trong thất đại thế lực tây bộ ba ngàn tiểu thế giới, lại biến thành toàn bộ thiên tài ba ngàn tiểu thế giới tranh giành.
- Các vị, còn có ba ngày thời gian, ba ngày này, chỉ sợ đối với các vị mà nói, đều là một phen khiêu chiến, chớ để cho người đoạt mất bảng hiệu, mất mặt nha.
Bảo Linh Nhi hì hì cười một tiếng, vung vẩy kim bài trong tay.
- Nếu bị người chiếm thân phận lệnh bài tiến vào Cổ Long di chỉ, vậy bọn ta cũng không mặt mũi tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ.
Thiên Vũ mỉm cười, không thèm để ý nói.
Nơi này mặc dù là Không Thành, thế nhưng có người dám can đảm cướp đoạt đồ ở trong tay hắn, vậy đơn giản là miệt thị Thiên Đan tông.
- Mọi người mau đi ra nhìn, có người khiêu chiến Thiên Mệnh Bảng thứ nhất Cổ Phi Dương, muốn đoạt lấy lệnh bài ở trong tay hắn.
Đột nhiên, trong khách sạn vang lên một tiếng kinh hô, lập tức, toàn bộ khách sạn triệt để sôi trào, đám người phóng ra ngoài cửa.
Cho dù là đứng trên đường phố, cũng có thể nhìn thấy, xa xa, trên bầu trời, hai bóng người chắp tay đứng thẳng.
Một người trong đó, hai tay để ở sau, trên mặt hơi mang tiếu dung, tóc dài theo gió nhẹ hơi phất động, nhìn rất phong lưu tiêu sái lỗi lạc.
Mà đổi thành một người, lại là một thân váy dài màu lam nhạt, tóc dài như thác nước tản ở sau đầu, cả người nhìn càng ung dung cùng lộng lẫy cao cao tại thượng, thực chất bên trong càng mang cho người ta một tia lãnh diễm cùng cao quý.
- Tần Mộng Dao!
Nhìn thấy bóng người kia, trên đường phố toàn bộ Không Thành vang lên từng tiếng kinh hô.
- Đây chính là vị thiên tài kia của Cửu Hàn thiên cung - Tần Mộng Dao! Thật là xinh đẹp...
- Nào chỉ xinh đẹp, nàng còn thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, thực lực càng cường hãn không lời nói, ngươi đừng có ý đồ với nàng.
- Chỉ là lợi hại hơn nữa, khiêu chiến Cổ Phi Dương... Đây cũng quá...
- Cổ Phi Dương đại biểu là một cái thần thoại, thiên tài có thể đánh bại Cổ Phi Dương, chỉ sợ còn không có xuất hiện?
- Nhưng khó mà nói chắc được, Cổ Phi Dương rất lợi hại, thế nhưng Tần Mộng Dao cũng không đơn giản.
Nghe được đám người nghị luận ầm ĩ, trên không trung, hai bóng người, không nhúc nhích chút nào.
- Ngươi chính là thiên tài Cửu Hàn thiên cung, Tần Mộng Dao?
Âm thanh Cổ Phi Dương tràn ngập từ tính, trên mặt mang vẻ tươi cười, lập tức dẫn tới một trận thét to.
- Là ta!
- Ngươi phải biết ta? Ngươi chỉ là muốn đạt được một Thiên Mệnh Lệnh, tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ, không đến mức khiêu chiến ta, bên trong Cửu Hàn thiên cung ngươi, Hàn Phong Ngọc cũng có một mai, đủ để cho ngươi tiến vào Cổ Long di chỉ, chẳng lẽ, vì danh khí?
- Ngươi nói đúng, chính là vì danh khí!
Tần Mộng Dao ngạo nghễ nói:
- Ta ở nơi này chờ đợi một người tới tìm ta, cho nên ta cần lấy danh khí, đề thăng danh tiếng của mình, để hắn rất dễ dàng có thể tìm tới ta.
- Đồ ngốc!
Nghe được Tần Mộng Dao nói lời này, trong lòng Mục Vân phía dưới thầm mắng một tiếng, bất đắc dĩ cười khổ.
Muốn biết được tin tức Tần Mộng Dao cũng không tính khó, chỉ là Tần Mộng Dao cử động lần này chỉ vì để cho hắn tìm tới nàng, cũng quá cố chấp một chút.
Vô luận là đánh bại Cổ Phi Dương hay thua Cổ Phi Dương, danh khí Tần Mộng Dao nhất định sẽ cấp tốc kéo lên cao.
Chuyện này đối với nàng mà nói, cũng không phải chuyện tốt.
- Danh khí?
Cổ Phi Dương ngẩn người, cười nói:
- Không sai, khiêu chiến ta đúng là có thể thu hoạch được danh tiếng, chỉ là, có khả năng càng lớn là thu hoạch được tử vong.
Cổ Phi Dương vừa dứt lời, chém ra một đao.
Đao trong tay của hắn, tốc độ cực nhanh, thậm chí nhanh đến người cùng đao đã biến mất tại chỗ, thế nhưng cái bóng người và đao vẫn còn dừng lại tại chỗ không tiêu tan.
Đinh...
Một tiếng đinh thanh tịnh vang lên, đao Cổ Phi Dương đã đến trước người Tần Mộng Dao.
Chỉ là đao kia cách một đạo băng tinh nhàn nhạt, lại sinh sinh bị Tần Mộng Dao ngăn cản lại.
Bá một tiếng vang lên, bóng người Cổ Phi Dương lui nhanh.
Nhưng ánh mắt lần nữa nhìn về phía Tần Mộng Dao lại tràn ngập kiêng kị.
Một đao ra uy, Tần Mộng Dao thế mà tiếp đỡ được.
Thấy cảnh này, trong đám người lập tức bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô.
Ba trăm vị thiên chi kiêu tử Thiên Mệnh Bảng, có thể ngăn cản được một đao của Cổ Phi Dương, một nửa cũng chưa tới.
Tần Mộng Dao hời hợt ngăn lại một đao, đủ để nhìn ra, thực lực nàng tuyệt đối là phía trước hạng một trăm.
- Ngươi bất quá cũng chỉ như thế!
Tần Mộng Dao ngăn lại Cổ Phi Dương một đao, thốt ra một câu nháy mắt lại làm cho tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Ngươi, cũng bất quá cũng như thế?
Câu nói này là nói Cổ Phi Dương?
- Xem ra, ngươi đến có chuẩn bị, uy lực Băng Hoàng Thần Phách, quả nhiên không thể khinh thường.
Sắc mặt Cổ Phi Dương phát lạnh, đao trong tay nở rộ hàn mang.
Đao này là chính hắn luyện chế, bản mệnh thần binh, cực kì gần sát đao ý cảnh chính bản thân hắn lĩnh ngộ.
Một đao kia, hắn vốn cho rằng đầy đủ giải quyết Tần Mộng Dao, không nghĩ tới, thế mà bị Tần Mộng Dao chọi cứng đỡ được.
- Ngươi chỉ có khả năng đánh ra một kích, nếu như thất bại, vậy ngươi liền thua.
Tần Mộng Dao mở ra hai tay, băng tinh lấp lánh, tinh quang màu lam băng để người mê say.
Bạn cần đăng nhập để bình luận