Vô Thượng Thần Đế

Chương 574: Khẳng Khái Tặng Cờ

- Thả Minh, ngươi đi tới lấy đại kỳ kia!
Lâm Thiếu Kiệt mỉm cười, nhìn Mục Vân, cười lạnh không thôi.
- Vâng!
Sau lưng, một thanh niên bước ra một bước, nhìn Mục Vân, trên mặt hiện ra tiếu dung.
- Tới đi tới đi!
Mục Vân vẫy tay một cái, Thả Minh lúc đầu đi tới Mục Vân đột nhiên không bị khống chế gia tốc mà chạy.
Thổi phù một tiếng vang lên, Thả Minh sau một khắc nằm trên mặt đất, đã biến thành một cỗ thi thể.
- Đại kỳ nàu hắn cầm không được, đổi thành người khác tới lấy đi!
Mục Vân mỉm cười, cũng không thèm để ý.
- Ngươi muốn chết!
Kim Chính Vũ giờ phút này cũng phát hiện Mục Vân không thích hợp, khẽ nói:
- La hạ, Chu Tô, mấy người các ngươi giết hắn, ta cùng Thiếu Kiệt tới đối phó vị đệ nhất thiên tài ngày xưa này.
- Vâng!
Trong tay Chu Tử Kiện giờ phút này cũng có hơn ba mươi đại kỳ, trong tay Mục Vân giờ phút này chỉ có một cây.
Nhưng hai người bọn họ cũng không dám không nhớ, toàn bộ Thiên Kiếm sơn, mạnh nhất là Cừu Xích Viêm, chỉ sợ hắn một người, giờ phút này trong tay cũng chí ít có bốn mươi đại kỳ.
Cho nên Chu Tử Kiện có hơn ba mươi đại kỳ, bọn hắn nhất định phải đoạt tới tay.
- Một cây cờ lớn các ngươi cũng đoạt? Thật đúng là hàm răng thịt đều không buông tha.
Mục Vân bất đắc dĩ cười khổ.
Mà giờ khắc này, Lâm Thiếu Kiệt cùng Kim Chính Vũ hai người đã xông về phía Chu Tử Kiện.
Đinh...
Trường kiếm giao phong, kiếm khí tứ tán.
Hai người đều cao thủ sử dụng kiếm, đương nhiên là không sợ Chu Tử Kiện khoái kiếm.
Trong khoảnh khắc, ba bóng người giao chiến tại một chỗ, kiếm khí bay đầy trời.
Mà cùng lúc đó, mười mấy người đi theo mà đến lại hợp thành cùng một chỗ, trực tiếp thẳng hướng Mục Vân.
- Những tiểu lâu la các ngươi, nghỉ ngơi một chút không tốt sao?
Phủi bụi trên người một cái, thu hồi Phá Hư Kiếm, Mục Vân trực tiếp giết ra.
Phanh phanh phanh âm thanh vang lên, những hạch tâm đệ tử Niết Bàn cửu trọng, Thiên Kiếm Tử Chuyển Thể cảnh căn bản không phải đối thủ của hắn.
Trước mắt hắn, là Chuyển Hồn cảnh, cho dù Kim Chính Vũ cùng Lâm Thiếu Kiệt, hắn cũng không sợ chút nào.
Trong chớp mắt, mười mấy người rơi xuống trên mặt đất, phát ra từng tiếng đau đơn.
- Ai u, trên người các ngươi còn có đại kỳ.
Mục Vân không khách khí rút đi đại kỳ từ trên người mấy người.
Thoáng một cái, trong tay Mục Vân đã là có chín cây đại kỳ.
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân mới đem ánh mắt phóng tới phía trên giao chiến của Chu Tử Kiện, hắn hiện tại rất muốn nhìn một chút, tiềm lực Chu Tử Kiện người này.
Chu Tử Kiện sử dụng trường kiếm, toàn thân thẳng tắp, kiếm phong mãnh liệt, mà lại mang theo một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ.
Mục Vân hiểu rõ, kẻ này, nếu lĩnh ngộ được kiếm ý, một bước trưởng thành, tương lai nhất định là một vị kiếm khách siêu cấp.
Chỉ là, vẻn vẹn bằng vào tư bản hắn lĩnh ngộ được khoái kiếm, cũng đủ để cho Mục Vân triệt để coi trọng người này.
Lâm Thiếu Kiệt là thiên tài Lâm gia, bản thân chính là cảnh giới Chuyển Hồn cảnh, mà Kim Chính Vũ càng là Thiên Kiếm Tử Chuyển Phách cảnh, hai người giờ phút này liên thủ, phối hợp lại mặc dù có chút tì vết, thế nhưng mỗi một kiếm đều thẳng tới góc chết trên người Chu Tử Kiện.
Ngay từ đầu, Chu Tử Kiện còn có thể miễn cưỡng ứng phó.
Thế nhưng nhìn thấy Mục Vân đánh bại đông đảo thuộc hạ, Kim Chính Vũ cùng Lâm Thiếu Kiệt cũng bắt đầu trở nên bối rối.
Ra tay với Chu Tử Kiện nhanh thêm mấy phần.
- Tật Phong Phá Nhận!
- Nhu Tình Vô Hạn!
Trong chốc lát, Lâm Thiếu Kiệt cùng Kim Chính Vũ hai người một trái một phải trực tiếp thẳng hướng Chu Tử Kiện.
Kiếm khí Kim Chính Vũ mang theo kiên cường mãnh liệt, mà kiếm Lâm Thiếu Kiệt thì tràn ngập nhu tình, như là tơ tằm, đem người chậm rãi quay xung quanh, sau đó một kích chém giết.
Hai người một trước một sau, trực tiếp thẳng hướng Chu Tử Kiện.
Một kiếm nâng lên, mũi kiếm như núi, một kiếm Chu Tử Kiện thẳng hướng Kim Chính Vũ trước người.
Một kiếm này, nhìn kỹ lại, so với Tật Phong Phá Nhận của Kim Chính Vũ càng thêm muốn cường hãn.
Chỉ là, Chu Tử Kiện tung một kiếm trực tiếp chém tới Kim Chính Vũ, thế nhưng phía sau lưng lại bại lộ cho Lâm Thiếu Kiệt.
Mà giờ khắc này, Lâm Thiếu Kiệt đã từ phía sau giết tới.
Trường kiếm nhìn như vô lực, giờ phút này lại tụ tập sát cơ cường đại.
- Lăn đi!
Quát khẽ một tiếng, bàn tay Chu Tử Kiện nâng lên, lại là một kiếm giết ra.
Chỉ là lần này, trường kiếm Chu Tử Kiện lại xuất hiện từ trong tay trái của hắn, trở lại một kiếm, chính là đánh thẳng tới hướng Lâm Thiếu Kiệt.
Song thủ kiếm!
Thấy cảnh này, đông đảo đệ tử nằm rạp trên mặt đất kêu rên, từng người trợn mắt hốc mồm.
Chu Tử Kiện tu luyện thế mà là song thủ kiếm.
Một màn này để đám người triệt để trợn tròn mắt.
- Đáng chết!
Một kiếm không thành, Lâm Thiếu Kiệt vội vàng lui lại, mà Kim Chính Vũ giờ phút này cũng rút lui, nhìn Chu Tử Kiện, hai mắt hiện lên âm trầm.
- Chu Tử Kiện, thật đúng là xem thường ngươi.
Hai người lần nữa đứng tại một chỗ, nhìn Chu Tử Kiện, lại hoàn toàn không nhớ Mục Vân tồn tại.
Trong đáy lòng, bọn hắn không có xem Mục Vân như đối thủ.
- Khó trách ngươi có thể có được ba mươi cán đại kỳ, xem ra có chút thực lực, chỉ là chúng ta hai người nếu như còn không giết được ngươi, thật mất mặt ném đến nhà bà ngoại.
- Đúng vậy, cho nên tranh thủ thời gian xuất ra bản lĩnh thật sự đi, không giết hắn, mất luôn chín cây đại kỳ thì không tốt.
- Ngươi dám!
Nhìn thấy Mục Vân ở một bên cười cười xem mình, trong đáy lòng hai người càng gấp gáp.
Gia hỏa này, nhìn cười toe toét, thế nhưng cũng thật không đơn giản.
Lúc này chủ quan, không có khả năng thất bại trong gang tấc, thậm chí đại kỳ trên người bọn họ cũng có thể bị cướp đi.
- Hảo hảo, được, ta ngậm miệng, các ngươi chậm rãi đánh.
Mục Vân cũng không tức giận, cắm chín cây đại kỳ ở trước người, nhìn ba người.
Dần dần, khí thế trên người Lâm Thiếu Kiệt cùng Kim Chính Vũ hoàn toàn thay đổi.
Đây là một loại khí thế mãnh liệt áp chế.
Uy áp mạnh mẽ của Chuyển Hồn cảnh cùng Chuyển Phách cảnh.
- Giết!
Trong khoảnh khắc, hai bóng người thẳng tắp xông ra, trực tiếp thẳng hướng đến Chu Tử Kiện.
Chỉ là song kiếm nơi tay, Chu Tử Kiện giờ phút này hoàn toàn không sợ, hắn giống như tìm tới một tồn tại khác của mình.
Song kiếm, giống như rất thích hợp với hắn.
Tùy ý nhìn Mục Vân một cái, Chu Tử Kiện càng phát giác người này không đơn giản.
Hắn có thể một ánh mắt nhìn ra khuyết điểm của mình, càng có thể một ánh mắt nhìn ra chỗ mình cần.
Quả thực lão luyện hơn cả ánh mắt phụ thân mình.
Giết!
Mà giờ khắc này, Chu Tử Kiện cũng không tiếp tục ẩn giấu bản thân, trực tiếp vung ra trường kiếm, song thủ kiếm vũ động kiếm khí, một trái một phải, ngăn lại hai người Kim Chính Vũ, thế mà nhìn tuyệt diệu xinh đẹp, không chút nào phí sức.
- Quả nhiên rất thích hợp!
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân xem như triệt để nhìn ra thiên phú Chu Tử Kiện - song thủ kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận