Vô Thượng Thần Đế

Chương 2849: Cao thủ Địa Linh Bảng (2)

- Trảm!
Mạc Phàm hiện tại không nghĩ nữa, bước ra, lực lượng toàn thân bạo động, từng cỗ khí tức chen chúc mà ra, giống như giao long khuấy động sơn hải, từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra.
- Phi kiếm.
Mục Vân không động đậy, xuất hiện lần nữa.
Phi kiếm chú ý chính là một loại công kích đặc biệt độc hành, không chấp nhận lực lượng, mà là tốc độ, tốc độ cực hạn nhanh.
Phốc xuy một tiếng đột nhiên vang lên, một kiếm này của Mục Vân đâm trúng bả vai Mạc Phàm, một vết máu lộ ra, máu tươi tích tắc rơi xuống, Mạc Phàm hữu kinh vô hiểm tránh né một kiếm này, trong lòng có thể nói hoàn toàn kinh hãi.
Mục Vân cường đại, vượt quá tưởng tượng của hắn.
Phanh...
Nhưng hiện tại, Mục Vân căn bản sẽ không cho hắn thời gian thở dốc.
Tiến lên, lực lượng lần nữa khuếch tán ra, thân ảnh Mạc Phàm còn chưa kịp làm gì, chỉ cảm giác được một cỗ lực lượng chấn động, lần thứ hai đâm tới.
- Đãng Kiếm.
Chiêu thứ ba, Đãng Kiếm, lúc này giết ra.
Phanh một tiếng vang lên, kiếm xuất ra, đầu người Mạc Phàm rơi xuống đất.
Trong sơn cốc, một cỗ huyết khí khuếch tán ra.
Ba kiếm chém giết Mạc Phàm.
Mục Vân thu hồi Hư Linh kiếm, thở ra một hơi.
Loại cảm giác này, rất thoải mái.
Đãng Kiếm Thiên Quyết, quả nhiên cường đại.
Mục Vân không thể không bội phục gia gia Mục Phong Trần của mình, kiếm thuật thái đẩu, danh bất hư truyền.
- Hắc hắc, tiểu tôn tử, kiếm thuật trên người gia gia, rất nhiều, ngày sau ngươi chậm rãi học tập là được, cam đoan cho ngươi, có kiếm thuật đứng đầu thần giới.
- Ừm.
Kiếm thuật của Mục Phong Trần, đan thuật của Mục Phong Tiếu, Mục Vân hiện tại vô cùng chờ mong, khí thuật của thất thể tổ Mục Bất Phàm, cùng với thương thuật của lục thể tổ Mục Vấn Thiên.
Còn có Ngũ Thế Tổ, Tứ Thế Tổ, hai vị tổ tiên, không biết xuất sắc ở chỗ nào.
Chỉ là Mục Vân cũng biết, các lão tổ tông dạy dỗ mặc dù quan trọng, nhưng quan trọng nhất chính là tu luyện bản thân hắn.
Nếu mình không thể cố gắng tu hành, còn giống như lúc trước, cho rằng trời đất rộng lớn, mình lớn nhất, vậy mới thật sự là một con sói đầy tự đại.
Tu hành, tu hành lần nữa, Chân Thần, Địa Thần, Thiên Thần, Thần Quân, chỉ có đến Thần Quân, đối với thần giới, ta mới có thể biết nhiều hơn.
Thần Châu đại địa, thần giới mênh mông, bí giới cổ tộc, tộc của người bên ngoài, thần giới, cường đại hơn nhận thức của ta nhiều.
Mục Vân thở ra một hơi, bình phục tâm tình.
Mà hiện tại, thi thể của Bách Hạo Thành bị Tạ Thanh ném ra.
Những đệ tử Phong Vân Hội đi theo muốn chạy, nhưng không có đường chạy.
Mục Vân vung tay lên, ba trăm Huyết Vệ ngăn cản đường đi, hiện tại khóa chết những người còn lại.
Trong sơn cốc, huyết khí dần dần quay cuồng.
Cuối cùng, toàn bộ thung lũng, trở lại bình tĩnh.
Mục Vân hiện tại, nhìn thấy huyết khí tung hoành trước mắt, trong lòng tiếc hận.
Hắn tiếc hận cũng không phải tính mạng của những người này, mà là hoa cỏ trong đây, từng gốc đều có giá trị trân quý, dùng để luyện đan, quả thực tuyệt diệu.
Nghĩ đến đây, Mục Vân đi lên, hái những dược liệu kia.
Mà cùng lúc đó, mấy người Tạ Thanh bắt đầu thu thập linh hồ thần ngọc.
Linh Hồ thần ngọc, đối với việc tăng lên ấn ngân, có thể nói là thần phẩm trời sinh, giá trị không nhỏ.
Chỉ sợ, ngay cả đám người Mạc Phàm ngay từ đầu cũng không nghĩ tới, nơi này sẽ có đông đảo linh hồ thần ngọc như vậy.
Nhìn linh hồ thần ngọc chất đống giống như ngọn núi nhỏ, trong mắt mấy người Triệu Nham Minh mang theo vẻ vui mừng điên cuồng.
- Nhiệm vụ chúng ta nhận lần này, Linh Hồ thần ngọc một trăm khối, cũng đủ rồi, mà nơi này… Mấy chục vạn khối...
Triệu Nham Minh kích động nói không nên lời.
- Đúng vậy.
Lư Ngọc Tuyết cũng hưng phấn không thôi.
Lần này chém chết Thiệu Đông, nàng đã cởi bỏ lòng mình, nếu Thiệu Đông vẫn quấn lấy nàng, rất có thể uy hiếp đến người nhà của nàng. Đến lúc đó, nàng vô lực đối kháng.
Cũng may gặp được Mục Vân, có lẽ, lúc trước ở Quảng Bình đường, chuộc ra Mục Vân cùng Tạ Thanh, là lựa chọn chính xác nhất mà nàng làm ra trong đời.
Giờ khắc này, năm người nhìn Linh Hồ thần ngọc, đều mừng rỡ không thôi.
Triệu Nham Minh thở dài nói:
- Đáng tiếc không có phát hiện Linh Hồ thần ngọc dịch, nếu không, ngược lại có thể lưu lại về sau dùng dụng.
- Không sao,, những linh hồ thần ngọc này, cũng đủ để chúng ta tăng lên tu vi.
- Nói tuy như thế, nhưng linh hồ thần ngọc công năng có hạn, chúng ta nhiều lắm hấp thu trăm khối cũng đã là tốt rồi.
- Đây ngược lại...
Mục Vân hiện tại cũng có chút cảm giác đáng tiếc.
Đông đảo Linh Hồ Thần Ngọc như thế, bọn họ dùng không hết.
Nếu cho người khác trong tông môn, nhất định sẽ bại lộ, cho dù mang về Viêm Minh, Chân Thần cảnh giới trong Viêm Minh quá ít, tác dụng cũng không lớn.
Lần này, mấy người cảm thấy khó khăn.
- Cái này có gì khó.
Trong Tru Tiên đồ, Quy Nhất Tiếu ha hả mở miệng.
- Lão Quy, ngươi có biện pháp?
- Đó là tất nhiên.
Quy Nhất cười nói:
- Ngươi nhớ kỹ, ta cùng ngươi ước định, hiện tại, ta xem như xuất ra thành tâm, trợ giúp ngươi, ngươi phải để cho ta an tâm.
- Yên tâm đi, ta có thể không để ý sao?
- Tốt!
Quy Nhất hiện tại mở lời:
- Ba trăm huyết vệ của ngươi, mặc dù là Cốt tộc, nhưng cốt tộc ở thần giới, cũng muốn tu luyện, bọn họ hiện tại nếu là huyễn hóa huyết nhục, vậy thì rất khó lường.
- Những Linh Hồ thần ngọc này, ngươi có thể tạo dựng đại trận, lấy các ngươi làm trận nhãn, lấy Linh Hồ thần ngọc làm tài liệu xây dựng trận pháp, khởi động.
- Ta cam đoan, kết quả sẽ làm cho ngươi kinh ngạc.
- Làm thế nào?
Kế tiếp, Mục Vân dựa theo lời Quy Nhất nói, bắt đầu bố trí.
Bốn người Tạ Thanh nhìn động tác cổ quái của Mục Vân, đều nhất nhất khó hiểu.
Mục Vân, đang làm cái quái gì vậy?
Ước chừng bận rộn một canh giờ, đầu Mục Vân đầy mồ hôi, đứng tại chỗ.
- Được rồi?
- Được rồi.
Quy Nhất cười nói:
- Hiện tại, năm người các ngươi mang theo ba trăm Huyết Vệ, tiến vào trong trận nhãn đi, kết quả, sẽ làm cho ngươi không tưởng tượng nổi.
- Tốt!
Nhiều năm quen biết, Mục Vân hoàn toàn tín nhiệm Quy Nhất, hai người có thể nói là nghỉ ngơi cùng chung, Quy Nhất không cần phải lừa gạt hắn.
Chuẩn bị xong, Mục Vân tiến vào trong trận nhãn.
Ba trăm Huyết Vệ, đi vào, bốn người Lư Ngọc Tuyết cũng tiến vào trong đó.
Ông...
Trong khoảnh khắc, một đạo ánh sáng, bay lên không trung, rơi xuống đất, chiếu vào trong thân thể mấy người.
Trong nháy mắt này, Mục Vân cảm giác được, lực lượng bên trong thân thể mình bắt đầu từ từ sinh trưởng.
Linh Hồ thần ngọc, hóa thành lực lượng thuần khiết nhất, tiến vào trong thân thể hắn, từng cỗ lực lượng vào hiện tại, bao trùm tiến vào trong cơ thể mọi người.
Trong nháy mắt này, Mục Bất Phàm cùng Lu Ngọc Tuyết hai người, dẫn đầu kinh hô lên.
Cảnh giới hai người thấp nhất, đều ở Chân Thần sơ kỳ đỉnh phong, có thể nói là đang chậm chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận