Vô Thượng Thần Đế

Chương 2298: Hợp nhất trái tim

- Ồ? Áo giáp?
Sở Hiên Viên kinh ngạc, Mục Vân mặc hộ giáp có phẩm chất rất cao, có thể phòng hộ công kích của hắn.
Đột nhiên, Sở Hiên Viên lại nở nụ cười.
- Hộ giáp của ngươi rất cao cấp, nhưng ta nghĩ, ta vẫn có biện pháp làm thịt ngươi..
Dứt lời, Sở Hiên Viên bước ra, bàn tay vung lên, hai tay đặt ở trước ngực Mục Vân.
Một cỗ lực hút khổng lồ từ bàn tay Sở Hiên Viên truyền ra.
Trong nháy mắt, dù cách Thiên La Kim Giáp, Mục Vân vẫn cảm giác ngực mình bị người kéo mạnh.
Nếu không phải có Thiên La Kim Giáp, chỉ sợ trái tim của hắn bị Sở Hiên Viên bắt ra.
Phanh phanh. . .
Phanh phanh. . .
Trái tim cuồng liệt nhảy lên, lực hút khủng bố kia khiến cho tròng mắt Mục Vân lòi ra ngoài.
Trái tim hắn sắp nhảy ra ngoài.
- Muốn ta chết, ngươi chết với ta!
Mục Vân khẽ quát một tiếng, muốn thi triển Đại Tác Mệnh Thuật.
Nhưng đột nhiên, hắn cảm thấy thời gian trôi qua nhanh chóng.
Đây là pháp tắc thời gian của Sở Hiên Viên.
Thùng thùng...
Da ngực nứt ra, máu tươi tiết ra, Mục Vân hiện tại chỉ cảm thấy trái tim thật sự muốn nhảy ra.
Phốc...
Đột nhiên, một đạo máu tươi phun ra, ngực đột nhiên xuất hiện một vết máu, toàn bộ trái tim hắn bị Sở Hiên Viên mạnh mẽ hút ra.
Trái tim đỏ như máu, nương theo sinh mệnh lực cường đại, phanh phanh, phanh phanh, nhảy lên trên bàn tay Sở Hiên Viên.
Thân là Đại La Kim Tiên, mất đi trái tim, Mục Vân tự nhiên sẽ không bỏ mình, nhưng cả người hắn hiện tại lại trống rỗng, hoàn toàn không thể khống chế chính mình.
- Cút!
Sở Hiên Viên ra một chưởng đánh bay Mục Vân.
Ầm...
Tiếng nổ tung vang lên, tượng Phật phía sau bị Mục Vân đụng nát bét.
Vách tường vỡ vụn, đại điện phản chiếu rõ ràng xuất hiện trước mắt mọi người.
Giữa đại điện, một trái tim đang đập, hiện tại cũng xuất hiện trước mắt mọi người.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người nhất thời ngẩn ra.
Trái tim.
Sở Hiên Viên hiện tại trong tay nắm trái tim Mục Vân, nhưng phía sau đại điện cũng xuất hiện một trái tim.
Mục Vân lúc này ngã xuống trong đại điện phản chiếu, trái tim biến mất, khí tức cả người hắn uể oải không gượng dậy nổi, máu tươi theo ngực trống rỗng chảy xuôi xuống đất, cả người hắn nằm trên mặt đất, tựa như mất đi chính mình.
- Vân lang.
Vương Tâm Nhã tiến lên, bay về phía Mục Vân.
- Đứng lại!
Chỉ là Sở Hiên Viên vung tay, thân thể Vương Tâm Nhã không khống chế được, dừng lại giữa không trung.
Sở Hiên Viên quát:
- Hai người các ngươi đi làm một đôi uyên ương khổ mệnh đi!
Bàn tay vung lên, Sở Hiên Viên tát vương Tâm Nhã.
- Không!
Giờ khắc này, trong mắt Mục Vân tràn ngập tơ máu, nhìn Sở Hiên Viên, hận không thể giết hắn.
Chỉ là trái tim hắn cũng không còn, toàn bộ thân thể ở vào trạng thái uể oải, hiện tại, có thể làm chỉ có gào thét.
Nhưng trong lúc bất chợt, trong mắt Mục Vân hiện lên một tia kiên định.
Bàn tay hắn vung lên, nhìn trái tim bên cạnh, không nói hai lời, một tay bắt lấy, cứng rắn nhét vào ngực mình.
Hắn mặc kệ là trái tim của ai, hiện tại hắn thiếu một trái tim, một trái tim mạnh mẽ.
Thùng thùng...
Đột nhiên, khi bàn tay Mục Vân đặt trái tim vào ngực mình, tiếng rầm rầm nặng nề đột nhiên vang lên.
Mục Vân chỉ cảm giác, cả ngực đều muốn nổ tung.
Trong nháy mắt, từng mạch máu của trái tim tương liên cùng mạch máu bên trong thân thể hắn.
Đông đông đông.
Tiếng tim đập nhanh khiến Mục Vân hiện tại không rảnh lo lắng, trái tim trong nháy mắt đã dung hợp vào trong thân thể mình.
Hơn nữa, máu tươi đều bắt đầu chảy xuống.
Mục Vân hiện tại cảm giác được thân thể mình yếu ớt.
Tựa hồ là một trái tim cường đại, kéo theo cả cỗ thi thể tàn phá không chịu nổi.
Bây giờ, hắn ta đã hoàn toàn thay đổi.
Trái tim đập mạnh, liên tục thúc đẩy máy huyết lưu động, lực lượng cuồn bạo, thông qua trái tim, tràn vào cơ thể.
Giờ khắc này, trái tim giống như một cỗ máy, rầm rầm tản ra từn tiếng gầm rú.
Mà thân thể của hắn, giống như một cỗ máy cũ kỹ, trái tim cường đại, hóa thành nguồn sức mạnh, để thúc dục cỗ máy cũ này, đi theo hướng đề thăng, đi về phía cường đại.
Sau khi máu chảy qua tim thì hoàn toàn khác nhau.
Hai mắt Mục Vân tràn đầy tơ máu, hóa thành huyết đồng, hào quang tản ra.
- Dừng tay!
Đột nhiên, một tiếng gầm gừ vang lên, cả thế giới hiện tại giống như đang đứng yên.
Tất cả mọi người hiện tại hoàn toàn dừng lại, thời gian, đình chỉ, bất kỳ kẻ nào đều đứng tại chỗ, không cách nào nhúc nhích.
Chỉ có Mục Vân, từng bước đi ra.
Trong mắt Mục Vân hiện tại màu máu tràn ngập.
Bước ra một bước.
Ngũ phẩm Đại La.
Bước ra hai bước.
Lục phẩm Đại La.
Mỗi khi tiến lên, thực lực của Mục Vân đều điên cuồng tăng trưởng.
Pháp tắc thời gian, pháp tắc không gian, Đại La Kim Thân, bởi vì huyết mạch của hắn, hiện tại, điên cuồng tăng lên.
Tất cả lực lượng trong thiên địa này đều chảy về phía Mục Vân, giống như hắn chính là chúa tể thế gian.
Thống trị tất cả mọi thứ.
Thất phẩm Đại La.
Bát phẩm Đại La.
Cửu phẩm Đại La.
Cuối cùng, cảnh giới Mục Vân dừng lại ở cảnh giới cửu phẩm Đại La Kim Tiên.
Mà hiện tại, hắn đi tới trước người Sở Hiên Viên.
Lúc này, trong tay Sở Hiên Viên vẫn nắm chặt trái tim hắn.
Mục Vân không nói hai lời, một kiếm cắt bàn tay Sở Hiên Viên xuống.
Máu tươi chảy ra, Mục Vân tiếp được trái tim mình, nhưng chỗ cổ tay Sở Hiên Viên vẫn có máu chảy không ngừng, hắn lại không thể nhúc nhích, nhìn Mục Vân, cứng rắn đề cao cảnh giới, nhìn Mục Vân, sống động chém xuống cánh tay hắn.
- Trả trái tim ta lại cho ta.
Mục Vân nhếch miệng cười, quỷ dị nói không nên lời, nuốt trái tim mình vào.
Rha... Rha...
Tiếng nặng nề vang lên, trái tim hắn hiện tại dung hợp với trái tim kia, huyết dịch lưu động, càng thêm nhanh.
Trong lúc mơ hồ, hắn cảm giác được mình giống như muốn phá vỡ không gian, phá vỡ thời gian này, bắt lấy một tia khí tức.
Mục Vân hiểu được, đó là pháp tắc của Tiên Vương.
Pháp tắc Tiên Vương, dung hợp thời gian và không gian, trong không gian của Tiên Vương, hắn chính là thần, chúa tể hết thảy.
Thế nhưng, hiện tại hắn chỉ âm thầm cảm giác được một tia lực lượng pháp tắc kia, còn chưa nắm trong tay.
Hai trái tim nuốt chửng lẫn nhau, hợp nhất với nhau.
Mà hiện tại, hết thảy áp lực khủng bố tiêu tán, thời gian, trở về bình thường.
- A....
Sở Hiên Viên hiện tại cầm lấy cánh tay mình, ngừng lại máu chảy, nhìn Mục Vân, khóe miệng mang theo một tia âm độc.
- Ngươi, muốn chết!
Sở Hiên Viên không biết vì sao, Mục Vân đột nhiên trở nên cường đại như vậy.
Chẳng lẽ là bởi vì trái tim kia?
Sở Hiên Viên nhìn Mục Vân, trong mắt tràn đầy vẻ âm độc.
Hắn tức giận, hận không thể làm thịt Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân lại nở nụ cười.
Xé rách quần áo của mình, Thiên La Kim Giáp bóng loáng, hết thảy giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Mục Vân nhếch miệng, thản nhiên cười nói:
- Ta hiểu rồi, đây vốn là trái tim của ta, vốn là của ta! Ha ha....
Giờ khắc này, bộ dáng mục vân tựa như điên khùng.
Nhìn thấy Mục Vân cư nhiên không để ý tới mình, Sở Hiên Viên tức giận quát một tiếng, giết Về phía Mục Vân:
- Chịu chết đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận