Vô Thượng Thần Đế

Chương 460: Phía Sau Phóng Hỏa (2)

Lúc này, hắn chỗ gặp phải đối thủ đều là cường giả cảnh giới Niết Bàn cảnh, hơi không cẩn thận sẽ bị phát hiện.
Mà cùng lúc đó, bọn người Kim Linh đã chạm chân xuống đất, lục lọi về phía trước, hình như có phát hiện gì.
Mục Vân theo sát bên cạnh.
Oanh...
Chỗ sâu đáy biển vang lên một tiếng nổ đùng đoàng, âm thanh ầm ầm truyền về phương xa.
Ánh mắt liếc nhìn qua, Mục Vân lại phát hiện đó là bóng người của Vạn Quỷ lão nhân.
Chỉ là lúc này, trước mặt Vạn Quỷ lão nhân lại là mười mấy người.
- Hừ, một đống tiểu lâu la,cũng muốn xuất thủ với Vạn Quỷ gia gia của các ngươi, quả thực là không biết sống chết.
Nhìn mười mấy người kia, Vạn Quỷ lão nhân cười lạnh nói.
Mà ở phía trước, trong mười mấy người kia, hai người cầm đầu chính là hai người của Thánh Đan tông - Thánh Vũ Phong và Quân Vô Tà.
Nhìn Vạn Quỷ lão nhân, Thánh Vũ Phong cười nhạo nói:
- Vạn Quỷ lão nhân vạn năm trước đã rời khỏi Trung Châu đại lục, lão già, ngươi cho rằng ngươi tính là cái gì?
- Giả mạo tên tuổi của Vạn Quỷ lão nhân, ngươi cũng không sợ cắn trúng lưỡi sao, mất mặt xấu hổ, nếu như Vạn Quỷ lão nhân biết vạn năm sau lại có người giả mạo thanh danh của hắn, có thể trực tiếp một bàn tay chụp đến, đập ngươi thành thịt nát hay không.
- Ngươi...
Vạn Quỷ lão nhân quả nhiên là tức đến hai lỗ tai đỏ bừng lên.
Bản thân hắn chính là mình, bây giờ lại bị người khác cười nhạo giả mạo chính mình.
Cục tức này, sao hắn có thể chịu đựng được.
Quỷ khí cuồn cuộn hoàn toàn quật khởi, toàn bộ đáy biển nháy mắt trở nên quỷ khí âm trầm.
Vạn Quỷ lão nhân buồn bực rống lên, lập tức phóng thẳng về phía mười mấy người kia.
Thấy cảnh này, ánh mắt Mục Vân lộ ra một tia lo lắng.
Hắn đương nhiên là không lo lắng thực lực của Vạn Quỷ lão nhân, chỉ là, lần này Thánh Đan tông còn có một vị Bạch Trảm Phong đã lĩnh ngộ kiếm thế đỉnh phong, nổi trội ngoài ý muốn giết ra, Vạn Quỷ lão nhân rất khó chống cự.
Dù sao kiếm thế đỉnh phong, tốc độ nhanh đến cực hạn.
- Không thể chờ!
Mục Vân khẽ quát một tiếng, bước ra một bước.
Một Tịch Diệt Lôi Châu xuất hiện trong tay Mục Vân, sau đó hắn trực tiếp ném Tịch Diệt Lôi Châu ra ngoài, ném về vị trí đám người Kim Linh đang ẩn nấp.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, toàn bộ đáy biển giống như cũng đang rung động mấy phần.
Tiếng nổ này thanh thế kinh người, trực tiếp nhấc lên một đạo long quyển thủy điên cuồng, bộc phát về phía mặt biển.
Mà sau lưng ba người Kim Linh, mấy tên Ma Tướng thực lực tương đối cường hãn, thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì đã trực tiếp bị nước biển cuốn lên, ma khí toàn thân nhất thời trở nên yếu bớt.
Viên Tịch Diệt Lôi Châu kia trực tiếp nổ tung hộ thể ma khí của những người kia, càng làm cho bọn hắn chưa kịp lần nữa ngưng tụ ma khí đã trực tiếp bị áp lực cường đại dưới đáy biển nghiền thành thịt nát.
Ở đáy biển sâu này, không có chân nguyên, ma khí hộ thể thì chỉ có một chữ.
Chết!
Chết đến cả cặn bã cũng không thừa.
- Ai!
Một tiếng bạo tạc này trực tiếp làm cho bọn người Kim Linh bại lộ trước mắt mọi người.
Kia Thánh Vũ Phong, Quân Vô Tà nhìn thấy Kim Linh dẫn đầu bọn người Ma tộc thì sắc mặt lập tức phát lạnh.
Người của Ma tộc, quả thực càng làm cho bọn hắn ghen ghét hơn cả Mục Vân.
Nếu như không phải Ma tộc xâm lấn, Quân Vô Tà Thiên Tà đảo cớ gì phải ăn nhờ ở đậu, ly biệt quê hương.
Nếu như không phải Ma tộc, Thánh Đan tông cũng sớm đã diệt Mục Vân, càng không thể trơ mắt nhìn Mục Vân kiếm lấy linh tinh từng bó lớn, còn phải mua Phích Lịch Đạn từ chỗ hắn.
Nguồn gốc của tất cả những việc này đều bởi vì Ma tộc.
- Ma tộc đáng ghét, lại muốn ngồi ngư ông đắc lợi?
Nhìn thấy mấy người Kim Linh, Thánh Vũ Phong buồn bực quát.
Mà giờ khắc này, bị đám người Thánh Đan tông và Thiên Tà đảo nhìn chằm chằm, Kim Linh muốn tìm được người Phích Lịch Đạn kia, thế nhưng hắn làm gì có thời gian.
- Hừ, nhân loại ti tiện, chỉ cho phép các ngươi đi tới đáy biển Thiên Tà đảo này sao, chiến sĩ Ma tộc ta đương nhiên cũng có thể tới.
Kim Linh thân là đệ thập Ma Ngục Ma Vương, sao lại nhận sợ bọn người Thánh Vũ Phong, trực tiếp mở miệng quát lớn.
Trước mắt, người của hai đại tông môn này còn không phải đối thủ của Ma tộc bọn hắn.
- Ma tộc càn rỡ, còn dám ở đây làm càn?
Nhưng ngay lúc này, một âm thanh lãnh khẽ vang lên, mấy chục bóng người từ chỗ đen nhánh lướt đi.
- Ông trời ơi!
Nhìn thấy Trì Tân Nguyệt mang theo chư vị cường giả của Trì Dao thánh địa đến, Mục Vân cảm thấy đau cả đầu.
Người mẹ vợ này cũng quá không biết thấy rõ tình thế chứ?
Cái này nhìn qua rõ ràng là nhân mã Ma tộc và Thánh Đan tông, Thiên Tà đảo muốn đánh, nàng xen tay vào làm gì!
- Vân Thanh Phong, Lôi Vân Tử, Mạnh Nhất Phàm, các ngươi cũng không cần trốn nữa chứ?
Trì Tân Nguyệt nhìn xung quanh, cười lạnh nói:
- Ma tộc mới là địch nhân chúng của tất cả mọi người chúng ta, chẳng lẽ các ngươi cứ trơ mắt nhìn như vậy sao?
Trì Tân Nguyệt vừa dứt lời, nhân mã ba phe, từng người xuất hiện trên mặt đất dưới đáy biển, chỉ biết cười khổ nhìn Trì Tân Nguyệt.
- Chúng ta chỉ là muốn xuất kì bất ý chém giết mấy người kia, tuyệt không phải trốn tránh không xuất thủ, Trì hộ pháp vẫn là sốt ruột một chút!
Vân Thanh Phong cười khổ nói.
- Vân Thanh Phong, toàn bộ Trung Châu đại lục, Trì Tân Nguyệt ta chỉ phục Vân gia các ngươi, bởi vì,có thể ung dung nói một ít lời đường hoàng, mà lại không cho là nhục, ngược lại cho là vinh, chỉ có Vân gia các ngươi có thể làm được!
Nghe được Trì Tân Nguyệt nói lời này, Vân Thanh Phong chỉ cười khổ.
Toàn bộ Trung Châu đại lục, luận nội tình, có thể tương đương với Vân gia thì chỉ có Trì Dao thánh địa.
Trì Tân Nguyệt này càng có tiếng nóng nảy, tranh luận với nàng sẽ chỉ gây nên phiền toái không cần thiết.
Mà cùng lúc đó, trong một vùng biển này đã tụ tập võ giả của các thế lực lớn tiến vào đáy biển lần này.
Thấy cảnh này, ba người Kim Linh cũng ý thức được nguy cơ.
Nếu như chỉ có Thánh Đan tông và Thiên Tà đảo, bọn hắn căn bản không sợ, thế nhưng còn có một ít cường giả của các thế lực lớn khác, vậy bọn hắn sẽ không thể không phòng!
Mấy người kia cộng lại, bọn hắn căn bản không cách nào chống cự.
- Người đông thế mạnh, hôm nay Mặc tộc ta không tính toán với các ngươi, ngày khác, tất sẽ để các ngươi trả giá đắt.
Kim Linh bỏ lại lời này, mười mấy người còn dư lại, không ngờ lại trực tiếp không nói hai lời, quay đầu bỏ đi.
- Muốn chạy?
Trì Tân Nguyệt giống như là hận thấu Ma tộc, trực tiếp bước ra một bước, dẫn đầu bọn người Trì Dao thánh địa ngăn cản.
Bọn người Thánh Đan tông, Vân gia, cũng là từng người đi lên.
Ma tộc đúng là tử địch của nhân loại, lúc này, ngay cả Vạn Quỷ lão nhân cũng bị Thánh Đan tông và Thiên Tà đảo gạt sang một bên.
Đột nhiên, một bóng người quỷ mị xuất hiện bên cạnh Vạn Quỷ lão nhân.
- Là ta!
Còn chưa đợi Vạn Quỷ lão nhân mở miệng, Mục Vân đã trực tiếp mở miệng, kéo Vạn Quỷ lão nhân đến phương xa.
- Mục Vân, tiểu tử ngươi, chạy đi chết ở chỗ nào rồi?
Nhìn Mục Vân, Vạn Vô Sinh líu ríu nói:
- Vừa rồi ngươi không thấy được sắc mặt ghê tởm của Thánh Vũ Phong và Quân Vô Tà kia, nếu có ngươi ở đó, hai huynh đệ ta trực tiếp cạo chết bọn hắn.
Vạn Quỷ lão nhân hình như có oán giận khá lớn đối với Thánh Vũ Phong và Quân Vô Tà, trực tiếp quát.
- Yên tâm!
Nhìn rời khỏi mấy người, Mục Vân nhỏ giọng nói:
- Ta vừa rồi đã thuận đường giải quyết Thạch Trung Nguyên, mấy người bọn họ... Chạy không thoát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận