Vô Thượng Thần Đế

Chương 1093: Sa cung (1)

- Rút!
Cơ hồ trong nháy mắt, Luân Vô Thường chỗ nào còn đi quản Mục Vân sinh tử, hạ lệnh.
Sau một tiếng này rút lui hô ra, đám người mới kinh ngạc phát hiện.
Bọn hắn, căn bản rút không đi.
Bay, căn bản không bay lên được.
Không gian lực lượng giờ phút này hoàn toàn rối loạn.
Lúc này xuyên toa không gian, quả thực là muốn chết.
Chỉ là, tại sao có thể như vậy?
- Đi!
Luân Vô Thường lần nữa hạ lệnh, đám người hướng thẳng đến một bên khác rút lui.
Thế nhưng giờ phút này, chỗ nào có thể đi.
Đầy trời lưu sa lúc này từ bên ngoài mấy chục dặm hướng vào trung ương, điên cuồng hội tụ, đại trận Luân Vô Thường bày ra lúc này cũng triệt để sụp đổ.
Giờ khắc này, đã hoàn toàn là hình thành một thác nước bằng cát, triệt để bao phủ vị trí chỗ tất cả mọi người.
Hơn nữa nhìn xu thế, tựa hồ vị trí chỗ đám người đúng chính là vị trí trung ương thác nước này đại táng.
Thảm!
Thấy cảnh này, trong mắt mọi người đều hiện ra vẻ tuyệt vọng.
Không bay ra được, không lao đi ra, chỉ có ở chỗ này chờ chết.
- Đáng ghét, đều bởi vì ngươi, ta vốn có thể xung kích trước ba, đều bởi vì ngươi!
Luân Vô Thường nhìn Mục Vân, hàn quang hiện lên trong mắt.
- Dù có chết, ta cũng muốn trước khi chết, trước hết giết ngươi!
Luân Vô Thường vừa dứt lời, hai tay ngón cái cùng ngón trỏ kết nối, hình thành một kết giới vuông vức.
- Tứ phương kết ấn.
Quát khẽ một tiếng, hai tay Luân Vô Thường chụp vào, một tinh thể vuông vức bao phủ tới Mục Vân.
Thổi phù một tiếng, tứ phương tinh thể xuyên qua thân thể Mục Vân, triệt để bao phủ lại thân thể hắn.
Trong chớp nhoáng này, Mục Vân chỉ cảm thấy thân thể của mình bị cấm chế lại, hết thảy lực lượng đều biến thành trống không vô lực phản kháng.
Tất cả mọi thứ, bắt đầu tiêu tán.
- Luân Hồi Giới Pháp của Luân Hồi các, quả nhiên bá đạo như vậy!
Tử Vô Tẫn thấy cảnh này, khổ sở nói.
Luân Vô Thường là cảnh giới Sinh Tử cảnh tam trọng, lại am hiểu sâu tuyệt kỹ Luân Hồi các, quả thực là thiên tuyển chi tử.
Dạng người này, bọn hắn đi đến cuối đời cũng không đuổi theo kịp, tương lai, nhất định sẽ đi vào đến ngàn vạn đại thế giới, thành tựu cảnh giới tiên nhân.
Chỉ là giờ phút này, Mục Vân mới không tâm tư suy nghĩ cái gì chó má thiên tuyển chi tử.
Trong nháy mắt tứ phương phong ấn bao phủ thân thể, Mục Vân chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân mình tại thời khắc này triệt để ngưng kết.
Hắn như bị nhét vào bên trong một cái thùng bịt kín, trong thùng trừ hắn, đầy là nước, nói đúng ra, không phải nước, mà là sắt thép.
Cỗ lực lượng ngăn chặn kia khiến cho hắn động một chút cũng không thể động, chỉ có thể bị vây ở bên trong.
Loại cảm giác này, cơ hồ khiến cho hắn ngạt thở.
Loại ngạt thở này cũng không phải thật sự là không thể thở nổi, mà đến từ cảm giác áp bách mạnh mẽ xung quanh.
- Đáng chết!
Mục Vân khẽ quát một tiếng, lại không có biện pháp.
Mà giờ khắc này, cát bụi điên cuồng phun trào quanh mình trong nháy mắt phô thiên cái địa mà xuống, như hoang thú Thao Thiết mở ra miệng lớn, nuốt hết tất cả vào trong bụng.
Mặt đất, trong nháy mắt này lâm vào bình tĩnh.
Hết thảy, giống như chưa hề phát sinh qua.
Chỉ là dần dần, thời gian từ từ trôi qua, biên giới sa mạc, mấy thân ảnh lại nối đuôi nhau mà tới.
- Đại sư huynh, nơi này thật là nơi một vị tiên nhân ngã xuống sao? Sa mạc mênh mông, căn bản không có bất cứ sinh vật nào tồn tại vết tích.
BÊn trong đội ngũ, một tên nữ tử trẻ tuổi eo thon chân dài cáu giận nói.
Nữ tử một thân chiến giáp màu lửa hồng, mà chiến giáp chỉ bao trùm bộ ngực cao ngất, hai tay, hai đầu gối của nàng thôi.
Chân dài lộ ra ngoài thẳng tắp, bờ eo thon phía trên, tích tích mồ hôi lưu lại, cho người ta một loại cảm giác đánh vào thị giác cực kỳ mãnh liệt.
- Không sai, Lạc Tuyết sư muội, nhịn thêm đi!
Đấu Thiên Đô lau mồ hôi, nói:
- Tông chủ lần này suy tính ra, một chỗ mật địa bên trong tứ nguyên phong địa, chính là chỗ này, trong sa mạc, khẳng định là tồn tại Sa cung, mọi người cẩn thận tìm một chút, hẳn là sẽ tìm được.
- Ừm.
Tiếng bá bá bá xé gió lên, không bao lâu, hai thân ảnh từ hai phương hướng khác nhanh chóng bay tới, rơi vào bên cạnh đám người.
- Liễu Cách, Hứa Thiên Nhất, thế nào?
Nhìn hai người, Đấu Thiên Đô vội vàng dò hỏi.
Thấy hai người lắc đầu, trên mặt Đấu Thiên Đô cũng là lộ ra một tia ảm đạm.
- Tiếp tục tìm!
Đấu Thiên Đô đột nhiên mở lời:
- Đấu Khải tiểu thế giới chúng ta, có thể đứng hàng thứ chín, điểm ấy nguy hiểm không tính là gì, bên trong Đấu Thiên tông chúng ta, thiên tài Sinh Tử cảnh nhất trọng chính là bốn người chúng ta, không thiếu thiên tài, thiếu, là loại độc lĩnh phong tao, thí dụ như Minh Nguyệt Tâm, Ngọc Khuynh Thiên, Vô Cực Tinh loại thiên tài để người chói mắt kia, nếu không, Đấu Thiên tông chúng ta cũng không có khả năng vẻn vẹn xếp ơ hạng chín.
- Lần này, chỉ cần chúng ta tìm tới Sa cung trong lòng đất, đạt được bảo tàng của vị tiên nhân kia, mọi người chưa hẳn không thể đột phá đến Sinh Tử cảnh nhị trọng, đến thời điểm đó, Đấu Khải tiểu thế giới chúng ta liều một phen đến hạng trước sáu, cũng không phải không thể được.
Nữ tử gọi Lạc Tuyết ngẩng đầu lên, nghi ngờ nói:
- Đấu sư huynh, vì cái gì không phải cướp đoạt trước năm đâu?
Trước năm!
Nghe đến lời này, sắc mặt Đấu Thiên Đô quái dị.
- Ha ha!
Tiếng cười vang lên, Liễu Cách đáp lại nói:
- Tiểu sư muội, ngươi không biết, chúng ta có thể vượt qua Thiên Bảo tiểu thế giới liền đủ, đến mức thứ năm, Hứa Thiên Nhất, ngươi nói xem.
- Làm gì là ta?
Hứa Thiên Nhất muộn thanh muộn khí nói.
- Tốt, ta nói!
Liễu Cách rất hay nói, trong lúc mọi người đang đi, mở lời:
- Trước năm, hạng thứ năm là Ngũ Độc tiểu thế giới, những tên kia của Ngũ Độc tiểu thế giới, trên người từng người mang độc, thật ra mỗi một năm, thực lực võ giả Ngũ Độc tiểu thế giới bất quá là Sinh Tử cảnh nhất trọng, thế nhưng là bọn hắn tùy thân mang theo những độc vật kia, quả thật rất lợi hại.
- Mấy ngàn tiểu thế giới, Ngũ Độc tiểu thế giới có thể nói là một cái độc nhất, cùng bọn hắn nắm tay, đụng chút bả vai, ngươi có thể chết oan chết uổng vào ngày thứ hai.
- Thật tàn nhẫn.
Nghe đến lời này, Lạc Tuyết giật mình, tựa hồ nghĩ đến chuyện gì kinh khủng, rụt cổ một cái.
- Ngũ Độc tiểu thế giới, Chí Tôn ngũ độc, chính là Hắc Lân Ngọc Xà, Bách Túc Thiên Long, Song Xỉ Thiên Hạt, Thủ Cung Ngọc Hổ, Tử Ngọc Thiềm Thừ, thật ra chính là xà, con rết, bọ cạp, thạch sùng, con cóc ngũ độc này.
Liễu Cách cẩn thận nói:
- Tiểu sư muội, gặp được võ giả Ngũ Độc tiểu thế giới, chớ bởi vì bọn hắn thực lực liền xem thường bọn họ. –
- Ừm, ta biết!
- Hang bốn chính là Luân Hồi tiểu thế giới, năm nay tựa hồ là Luân Vô Thường dẫn đội, tuyệt kỹ Luân Hồi tiểu thế giới - Luân Hồi Giới Pháp, cường hoành vô cùng, mỗi năm ra thiên tài, mỗi năm để người cảm thấy kinh ngạc, năm nay Luân Vô Thường càng là tâm tư ác độc tàn nhẫn, thủ đoạn phi phàm, cũng muốn chú ý.
- Ừm ừm!
- Còn nói về top ba Thánh Quang tiểu thế giới, Ma Ngọc tiểu thế giới, Vô Cực tiểu thế giới, ai, tam đại tiểu thế giới này, mỗi năm top ba trong đó Vô Cực tiểu thế giới thủy chung là hạng nhất, Ma Ngọc tiểu thế giới cùng Thánh Quang tiểu thế giới, thứ hai thứ ba luân chuyển thay đổi, có thể nói căn bản không có khả năng vượt qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận