Vô Thượng Thần Đế

Chương 954: Chết Như Thế Nào? (1)

Không chịu nổi một kích!
Tràng cảnh bực này, ở trong mắt người ngoài, đúng là không chịu nổi một kích.
Không chỉ chiếm cứ ưu thế về số lượng, bên trên lực lượng, Mục Vân càng chiếm cứ ưu thế, ngược lại giống như Mục Vân rất muốn chìm đắm trong tu luyện Bát Hoang Hỏa Long Ngâm mấy chục năm.
Mặc dù không thể tưởng tượng nổi, thế nhưng cảnh tượng trước mắt chính là như vậy.
- Đáng chết!
Tam đạo Hỏa Long bị xé nát, Hỏa Thông Thiên vội vàng lui lại, mà gia gia hắn chính là Đại trưởng lão Hỏa Hành sơn, thủ đoạn bảo mệnh, đương nhiên không ít.
Trong lúc nhất thời, trong hai tay Hỏa Thông Thiên vang lên tiếng lốp bốp, từng vòng lửa vây xung quanh thân thể hắn.
- Ừm?
Thấy cảnh này, không chỉ Mục Vân, những người khác cũng hơi hơi sững sờ.
Kia từng vòng lửa nhìn bình thản không có gì lạ, không có gì sai biệt với vòng lửa do hỏa diễm bình thường tạo thành, thế nhưng nhìn kỹ lại, Mục Vân lại phát hiện, xung quanh vòng lửa mang theo một tia khí tức băng lãnh.
Tiếng lốp bốp truyền ra từ phía trên vòng lửa, sắc mặt Hỏa Thông Thiên phát lạnh, hai tay nâng lên vòng lửa, đánh tới Mục Vân.
Đông đông đông tiếng vang trầm trầm, trên hai tay Mục Vân xuất hiện một đôi quyền sáo.
Quyền sáo này hoàn toàn do Thiên hỏa hội tụ mà thành, cũng không có chỗ gì đặc biệt.
Chỉ là một quyền rơi vào phía trên vòng lửa trước người, Mục Vân lại cảm giác được một cỗ băng lãnh thấu xương, quấn quanh tiến vào bên trong thân thể của mình.
Cảm giác lạnh như băng.
Mục Vân khẽ giật mình, bỗng nhiên sững sờ:
- Dị Nguyên Hàn Hỏa!
- Ừm? Không nghĩ tới ngươi thế mà còn biết Dị Nguyên Hàn Hỏa, Mục Vân, xem ra ngươi hiểu rất rõ thiên hỏa?
Hỏa Thông Thiên cười hắc hắc nói:
- Dị Nguyên Hàn Hỏa, cũng là một loại thiên hỏa, năm đó Hỏa Đế phát hiện tung tích của nó, chỉ là ngọn lửa vô cùng xảo trá, nó trốn mất, nhưng Hỏa Đế vẫn rút ra một tia lực lượng từ bên trong Dị Nguyên Hàn Hỏa kia.
- Mà một tia lực lượng này, giờ phút này biến thành Khốn Thiên Hỏa Luân trong tay của ta, Mục Vân, chuẩn bị chịu chết đi!
Dị Nguyên Hàn Hỏa, một loại Thiên hỏa tương đối đặc biệt, nói là lửa, thế nhưng thiên hỏa bực này băng lãnh thấu xương, quả thực như là băn hàn huyền thiết vạn năm, mang theo khí tức băng lãnh.
Chỉ là hỏa diễm bực này, Mục Vân cũng hiểu rõ, rất khó bị thu phục.
Người bình thường thu phục thiên hỏa, phần lớn là thân thể cương liệt, hỏa khí rất mạnh.
Thế nhưng Dị Nguyên Hàn Hỏa lại trời sinh tính băng lãnh, sau khi thu phục, đối với luyện đan sư cùng luyện khí sư cần thiên hỏa mà nói, ngược lại là một phiền toái.
Còn không bài trừ bản thân Dị Nguyên Hàn Hỏa giảo quyệt.
Năm đó Hỏa Đế có thể rút ra bộ phận lực lượng của Dị Nguyên Hàn Hỏa đã là rất không tệ.
Hiện tại Hỏa Thông Thiên ỷ vào uy lực Khốn Thiên Hỏa Luân trong tay mình, trong lòng rất kiêu ngạo.
Chỗ Mục Vân ỷ lại là cái gì?
Chính là thiên hỏa.
Mà trong tay hắn hiện tại xuất ra chính là bảo bối mang theo thiên hỏa, chỉ cần có thể ngăn cản Mục Vân công kích, tiểu tử này, khẳng định sẽ thua ở trong tay mình.
- Giết!
Thân thể Hỏa Thông Thiên được Khốn Thiên Hỏa Luân bảo vệ, vọt thẳng tới Mục Vân.
Phía trên Hỏa Thánh đàn, xung quanh hai thân ảnh, biển lửa phủ đầy, khí tức cực nóng, sóng sau cao hơn sóng trước.
- Cha, ngài cứ như vậy để bọn hắn đánh nhau?
Hỏa Vũ Phượng đứng ở đằng xa, nhìn hai người trên Hỏa Thánh đàn, mở lời.
- Yên tâm đi, cha có chừng mực.
Hỏa Lân bất đắc dĩ nói:
- Ta cũng không nghĩ tới, tiểu tử này thời gian một tháng thế mà lĩnh ngộ đến đệ ngũ trọng, quả thực là quái vật.
Thời gian một tháng, không chỉ lĩnh ngộ Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, thậm chí tu luyện Bát Hoang Hỏa Long Ngâm đến đệ ngũ trọng, Mục Vân này, quả thực chính là quái vật.
Đây quả thật là Mục Vân có thể làm được sao?
Giờ phút này giữa sân, Mục Vân không ngừng công kích Hỏa Thông Thiên, chỉ là, hắn công kích cũng không phải thân thể Hỏa Thông Thiên, mà là Khốn Thiên Hỏa Luân trước người Hỏa Thông Thiên.
Bên trong Khốn Thiên Hỏa Luân có không ít uy lực Dị Nguyên Hàn Hỏa, Mục Vân nóng lòng không đợi được.
Hắn rất muốn lấy ra Dị Nguyên Hàn Hỏa bên trong hỏa luân thu nhập đến trong cơ thể mình.
Bên trong cơ thể hắn giờ phút này đã mang ba loại thiên hỏa, Dị Nguyên Hàn Hỏa, dù không phải thiên hỏa chân chính, thế nhưng dù sao cũng phân ly xuống từ trên người thiên hỏa.
Hấp thu vào bên trong cơ thể, thực lực của hắn nhất định có thể nhờ vào đó lại tăng thêm một bước.
Chí ít uy lực Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí sẽ lại lần nữa đề thăng.
Chỉ là tràng diện nhìn, Hỏa Thông Thiên dựa vào Khốn Thiên Hỏa Luân, hổ hổ sinh uy, trong lúc nhất thời, Mục Vân căn bản không có cách phản kháng.
Thế nhưng đám người lại không biết, giờ phút này Mục Vân lại đang nghĩ, làm sao có thể lặng yên không một tiếng động giết chết Hỏa Thông Thiên, đồng thời lại thu nhập Dị Nguyên Hàn Hỏa vào thiên hỏa của mình.
Mục Vân mỉm cười, trên mặt đột nhiên lộ ra cảm giác âm trầm.
Trong bất tri bất giác, trong cơ thể của hắn, một châm nhỏ lại lưu động ở trên.
Chính là Lạc Tuyết Thần Châm.
Lúc trước, Vân Lang đâm Lạc Tuyết Thần Châm vào vị trí trái tim Mục Vân, tự nhận là Mục Vân hẳn phải chết không nghi ngờ.
Thế nhưng nào nghĩ đến, Mục Vân không những không chết, ngược lại bởi vì lão giả thần bí Trung Châu đại lục lưu lại ấn ký màu lục, đem hợp Lạc Tuyết Thần Châm đến thân thể bên trong của mình.
Giờ phút này Lạc Tuyết Thần Châm giống như một bộ phận thân thể Mục Vân.
Thời điểm không cần, Mục Vân để châm ở lại bên trong của mình, thành thành thật thật đợi.
Lúc cần sử dụng thời điểm, tâm niệm Mục Vân vừa động, Lạc Tuyết Thần Châm sẽ như tay chân mình, xuất động.
Ở trong mắt Mục Vân, Hỏa Thông Thiên đã sớm là một người chết, khác biệt duy nhất chính là, sử dụng phương pháp nào đánh giết Hỏa Thông Thiên.
Giờ phút này, Lạc Tuyết Thần Châm bất cứ lúc nào chờ lệnh, mà trước mặt Mục Vân, năm đầu Hỏa Long, lần nữa bộc phát.
Năm đầu Hỏa Long một mực bảo hộ Mục Vân ở trung tâm, không cho sơ thất.
Giờ phút này, Hỏa Thông Thiên mới mặc kệ mọi thứ.
Phòng ngự cường đại hơn nữa, ở trước mặt hắn, bất quá chỉ là thiên hỏa mà thôi, Khốn Thiên Hỏa Luân của hắn căn bản không e ngại những thứ này.
- Khốn cho ta!
Hai tay Hỏa Thông Thiên ném ra kia Khốn Thiên Hỏa Luân, Khốn Thiên Hỏa Luân đón gió căng phồng lên tăng vọt tốc độ.
Đường kính Khốn Thiên Hỏa Luân trọn vẹn mở rộng đến vài trăm mét, triệt để buộc chặt Mục Vân và năm đầu Hỏa Long, không nhúc nhích được.
Nhìn thấy Mục Vân bị trói buộc, các đệ tử duy trì Hỏa Thông Thiên hoan hô lên.
- Dễ dàng như vậy liền bị bắt!
Hỏa Vũ Phượng bĩu môi:
- Cái gì thiên tài, kinh nghiệm thực chiến, ta nhìn vẫn chưa đủ.
Mà Hỏa Lân nhìn về phía giữa sân, từ đầu đến cuối cảm giác là lạ ở chỗ nào.
Mà đúng lúc này, tình cảnh giữa sân đó phát sinh biến hóa.
Cơ hồ trong nháy mắt, năm đầu Hỏa Long tán loạn, hỏa luân trói buộc chặt thân thể Mục Vân.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đã hiểu rõ, Mục Vân bị nhốt, bại, là tất nhiên, chỉ là Hỏa Thông Thiên sẽ như thế nào giết hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận