Vô Thượng Thần Đế

Chương 2325: Rất nhanh đã đạt đến

Ý tứ của bọn họ đã rất rõ ràng.
- Tốt, một đội nhân mã đi theo ta tới Kiếm vực, bất cứ lúc nào dẫn Thiên Kiếm Tử đời thứ tư của bọn họ, chủ nhân của chúng ta trở về.
- Nhớ kỹ, khi không xác định chắc chắn hắn rốt cuộc có phải là chủ nhân ngày xưa của chúng ta hay không, tuyệt đối không thể đả thương hắn.
- Tuân mệnh!
Mục Thiên Ca lại nói:
- Mục Thiên Thương, ngươi dẫn người phân tán ra, tìm kiếm Tạ Thanh, tìm được hắn, không tiếc bất cứ giá nào, mang về bên trong Vân Minh, chỉ có hắn mới có thể phán định, đó rốt cuộc có phải Minh chủ của chúng ta hay không.
- A?
Nghe được lời này, Mục Thiên nghẹn họng cứng lưỡi.
- Vô lại long kia, chỉ có nữ nhân mới có thể để cho hắn trở về.
- Tiếp lệnh!.
Mục Thiên Ca hiện tại đột nhiên quát.
- Phó đội trưởng Vân Vệ, Mục Thiên Thương tiếp lệnh.
Mục Thiên Liêm nhất thời quát một tiếng.
- Xuất phát!
Từng đạo thân ảnh gào thét tiêu tán trong sơn cốc.
Mà hiện tại, Mạnh Tử Mặc xa xa nhìn thấy cảnh này, mỉm cười.
- Ngoài miệng các ngươi có cứng rắn hơn nữa, đáng tiếc, chuyện liên quan đến Mục Vân, các ngươi vẫn phải ra tay.
Mạnh Tử Mặc nhìn xa xa, bước ra một bước trở lại bên trong Vân Minh.
- Cửu Nguyên tiên môn, Triệu tộc, thật cho rằng Vân Minh ta có thể mặc cho người khi dễ?
Mạnh Tử Mặc lẩm bẩm, nhìn về phía trước, nói:
- Như thế cũng tốt, nếu thật sự đánh nhau, Vân Minh không còn tồn tại, Triệu vực các ngươi cùng Cửu Nguyên Vực, còn có thể sống sót sao?
......
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Mục Vân ở trong Kình Thiên tháp đã qua một năm.
Một năm, rất ngắn ngủi.
Thế nhưng đối với Mục Vân mà nói, lại giống như trải qua một kỷ nguyên.
- Hô...
Đột nhiên, trong nhà tranh, Mục Vân mở mắt ra.
- Thái Nguyên Đại La Kim Tiên, Hồng Nguyên Đại La Kim Tiên, Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, tam đại cảnh giới, quả nhiên tuyệt diệu.
- Sau khi vượt qua tam đại cảnh giới, cảnh giới Tiên Vương, nước chảy thành sông.
Bàn tay Mục Vân vung lên, trong bàn tay có một đạo không gian giống như không chịu sự khống chế của thiên địa này, tùy ý biến hóa, thời gian và không gian hiện tại hoàn toàn chuyển hóa.
Thế giới trong lòng bàn tay hắn thành một không gian khác, trong không gian kia, hắn có thể tự mình chuyển hóa không gian lớn nhỏ, thời gian lưu động, đây chính là pháp tắc của hắn.
Tiên vương pháp tắc.
Không gian cùng thời gian hợp nhất, triệt để hợp nhất thành một, chính là pháp tắc Tiên Vương.
Mục Vân hiện tại đứng dậy, đi vào trong sơn cốc.
Gân cốt toàn thân bùm bùm rung động, giờ khắc này toàn thân hắn tựa hồ có vô số lực lượng đang chạy nhanh.
Gầm gừ.
Một tiếng gầm thét, Mục Vân tựa hồ đang muốn phát tiết ra hết uất ức trong lòng mình.
Bao nhiêu năm rồi.
Hắn từ hạ giới đi tới Tiên giới, từng bước đi lên, kiếp trước cùng kiếp này, bao nhiêu đau khổ.
Vì, chính là lúc này.
Nhất phẩm Tiên Vương.
Ngôi vị Tiên Vương, hắn lại trở về.
Chỉ là một tiếng rít gào của Mục Vân để cả hoa thơm cỏ dại trong sơn cốc đều bị phá hủy.
Nhưng bàn tay Mục Vân vung lên, những hoa thơm cỏ dại trong sơn cốc kia hiện tại một lần nữa trở về tự nhiên.
Tất cả mọi thứ như thể chưa bao giờ xảy ra.
Tiên vương phap tắc.
Tất cả mọi thứ quay về trạng thái ban đầu.
Tiên vương pháp tức, diệu dụng vô tận.
Thử ngẫm lại, kết hợp không gian cùng thời gian, giao thủ với người ta, khống chế không gian cùng thời gian, sinh tử của đối thủ nằm ở trong tay mình, thậm chí có thể để thời gian ở nửa người dưới và nửa người trên không nhất quán, có thể đặt người ta vào chỗ chết.
- Người trẻ tuổi, thu liễm một ít ngạo khí trong lòng mình mới tốt!
Trong lúc Mục Vân đứng trong sơn cốc, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Tiếng nói vang lên, Mục Vân nhìn bốn phía, trong mắt tràn đầy cẩn thận.
Trong lúc đang cẩn thận, một thân ảnh đi ra từ trong sơn cốc, xuất hiện trước mặt hắn.
Người này một thân trường bào màu trắng, râu tóc đều trắng, cả người nhẹ nhàng bay bổng, tựa như một linh hồn, tới gần Mục Vân.
- Ngươi là ai?
Mục Vân cẩn thận nói:
- Nơi này là ở bên trong Kình Thiên tháp, sao ngươi lại ở chỗ này?
- Ha ha...
Lão giả ha hả cười nói:
- Ngươi mặc kệ ta là ai, chỉ cần biết, mỗi một vị Thiên Kiếm Tử tiến vào nơi này thi đều được lão hủ ban cho một hồi tạo hóa.
Lão giả cười nói:
- A, trong tay ta có ba môn tiên quyết, Vương cấp tiên quyết, một môn chỉ pháp, một môn chưởng pháp, một môn kiếm pháp, ngươi cầm đi.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân ngược lại cẩn thận.
Lão giả này xuất hiện trong Kình Thiên tháp của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thoạt nhìn toàn thân cao thấp không có một tia khí tức, giống như một lão giả bình thường.
Nhưng nếu thật sự chỉ là một lão giả bình thường đến tuổi xế chiều, sao có thể ở chỗ này.
Trong tay lão giả hiện tại xuất hiện ba chùm sáng.
- Đây là truyền thừa tiên quyết?
Mục Vân có chút ngây người.
- Không đơn giản, thế mà còn biết truyền thừa tiên quyết! Nhìn Mục Vân, lão giả gật đầu nói:
- Đúng vậy, đúng là truyền thừa tiên quyết. Những thứ này đều là truyền thừa do tổ tiên các thế hệ của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn khi thân tiêu đạo vẫn không cách nào đột phá tới cảnh giới Tiên Đế lưu lại, là một môn vũ kỹ mà bọn họ cả đời lĩnh ngộ cùng khống chế.
Nhìn Mục Vân, lão giả cười nói:
- Nếu ngươi có thể nhìn thấy huyền cơ trong đó, đều có thể dung hợp ba môn tiên quyết, từ đó biến thành của mình, nếu không thể, chính là vô duyên với ba môn tiên quyết này.
- Thật vậy?
- Ngươi là Thiên Kiếm Tử đời thứ tư, ta cần gì phải lừa gạt ngươi?
Lão giả khẽ cười nói.
Nghe được lời này, Mục Vân đi lên phía trước, ba chùm ánh sáng lơ lửng trước người.
Bàn tay thăm dò vào trong chùm sáng đầu tiên, một môn tiên quyết tên Khốn Thiên Chỉ.
Khi đưa bàn tay vào trong đó, Mục Vân chỉ cảm thấy một cỗ lực truyền kháng cự đến, hắn lấy thu lại pháp tắc Tiên Vương của mình, nhưng lực kháng cự kia lại càng thêm cường thịnh.
- Sao?
Quan sát thấy điểm này, trong lòng Mục Vân càng thêm kinh ngạc, truyền thừa tiên quyết, tựa hồ không đơn giản, rất có tính tình.
Mục Vân vung tay lên, lần nữa bộc phát khí thế nghiền ép tới, nhưng bên trong Khốn Thiên chỉ càng tăng cường khí thế bắn ngược trở về.
Trong mắt Mục Vân lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lão giả áo bào trắng đứng ở một bên nhìn động tác của Mục Vân, trong mắt mang theo ý cười.
Người trẻ tuổi chung quy là người trẻ tuổi, nếu muốn đạt được truyền thừa tiên quyết, cần phải thuận theo, mà không phải nghiền ép mạnh mẽ.
Mỗi một môn tiên pháp này đều do một vị đại năng ngày xưa của Kiếm Môn để lại, thân là Tiên Vương đỉnh phong, bọn họ tự nhiên lòng mang ngạo khí, Mục Vân làm như vậy, chỉ có thể phản tác dụng.
Nhưng lúc này Mục Vân lại cố tình không tin tà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận