Vô Thượng Thần Đế

Chương 4320: Cho ăn bể bụng ba kiếm đi (1)

- Người khác?
Đồ Cương nhếch miệng cười nói:
- Ta thấy người khác kia quan hệ không tệ nha với các ngươi nha.
- Tiểu tử kia quả nhiên không phải thứ gì, đi tìm các ngươi cầu cứu.
- Ngươi mới là loại không phải thứ gì.
Thân ảnh La Phong lúc này đột nhiên xuất hiện ở cửa đại điện.
- Đồ hỗn trướng, thật cho rằng lão tử sợ ngươi?
La Phong quát to một tiếng.
- Ừm?
Nghe được lời này, Đồ Cương nhíu mày.
La Phong hôm nay... Không giống.
Mục Vân và Bàn Cổ Linh hai người nhìn về phía La Phong.
Thủy Nhu chết, đả kích hắn quá lớn.
Nhưng cũng may, ôm hận trong lòng, La Phong cũng không nản lòng.
- Bốn Ngân Cốt Cảnh giao cho ta.. Đọc Chương dịch mới nhất tại Viptruyenfull.com.
Mục Vân lao ra.
Trong tay, vương thần khí Huyền Thiên thần kiếm nở rộ ra kiếm quang.
Kiếm quang bay lên không trung, bất quá trăm thước, nhưng lại đột nhiên dừng lại.
- Trận pháp.
Đồ Cương vừa nhìn thấy một màn này, sắc mặt khẽ biến.
Mục Vân cư nhiên bao vây điện này trong trận pháp.
Cứ như vậy, bọn họ giao chiến ở nơi này, có thể phải một hồi lâu, bên ngoài mới có thể nhìn thấy dấu vết giao chiến xuất hiện.
Mục Vân muốn nhanh chóng giải quyết bọn họ?
Tên này, bất quá cũng là Quân Vương Ngân Cốt Cảnh mà thôi, lấy đâu ra tự tin lớn như vậy.
Đồ Cương hừ nói:
- Giết bọn họ!
Trong nháy mắt, song phương giao chiến.
Ngoại trừ Đồ Cương ra, còn có ba võ giả Quân Vương Ngân Cốt Cảnh, trong nháy mắt vây giết tới Mục Vân.
La Phong nhìn thấy một màn này, ngược lại thay Mục Vân lo lắng.
- Không cần lo lắng cho hắn, nơi này còn có hơn mười Quân Vương Thiết Cốt Cảnh, cũng không dễ đối phó.
Bàn Cổ Linh cười nói.
- Ừm.
La Phong lúc này sắc mặt âm trầm, nuốt một ngụm đan dược không biết là gì. Khí huyết trong cơ thể bộc phát.
- Giết!
Sau một khắc, La Phong trong nháy mắt giết ra.
Mục Vân đến nơi này, tiện tay bố trí trận pháp.
Trong cung điện này, cũng có trận pháp gia trì, có thể chống cự Quân Vương động thủ.
Nhưng không quá đáng tin.
Mục Vân vững vàng xây dựng chỗ dựa vững chắc.
Bố trí nơi này thành thùng sắt.
Ít nhất, trước khi giết Đồ Cương, không thể để cho người ta phá hư.
- Vương thần khí, thứ tốt.
Đồ Cương nháy mắt cũng nhìn thấy Huyền Thiên Thần Kiếm trong tay Mục Vân.
Tuyệt đối là vương thần khí.
Không nghĩ tới Mục Vân còn có thần binh như thế này.
Đồ Cương mừng rỡ không thôi, bốn người cùng nhau giết về phía Mục Vân.
- Lưu Quang Hoàng kiếm trảm.
Một tiếng quát khẽ đột nhiên vang lên.
Lưu Quang Hoàng kiếm trảm, cũng không có chiêu thức đặc biệt, cần chính là thân thể cứng cỏi, nguyên lực hùng hậu.
Môn tứ phẩm Cổ Thần Quyết này, cũng không phải ai cũng có thể tu luyện thành công.
Nhưng có thể có tư cách tu luyện, cũng thuộc về vạn người chọn nhất.
Vạn người này, là vạn Quân Vương.
Mục Vân chém xuống một kiếm.
Một đạo kiếm quang, bổ xuống.
- Đáng giận.
- Lưu Quang Hoàng kiếm trảm.
- Tiểu tử này cư nhiên học được.
Sắc mặt Đồ Cương đầy khó coi.
Lưu Quang Hoàng kiếm trảm, Mục Vân học được như thế nào?
Lúc trước Xích Linh Nguyệt công chúa cũng từng truyền thụ qua, nhưng cũng không ai có thể học được.
Mục Vân làm như thế nào?
Giờ khắc này, Mục Vân lại không để ý tới Đồ Cương.
- Một trảm không đủ, vậy thì hai trảm, ba trảm.
Mục Vân khẽ quát một tiếng, Huyền Thiên thần kiếm lần thứ hai chém ra.
Keng keng keng...
Tam liên trảm.
Lưu Quang Hoàng kiếm trảm, mạnh nhất có thể chém ra bảy kiếm.
Thất kiếm chém ra, uy lực vô cùng bá đạo.
Về phần rốt cuộc bá đạo cỡ nào, Mục Vân không biết.
Nhưng chỉ cần bây giờ xem ra, đã đủ bá đạo rồi.
Tam liên chém rơi xuống, bốn thân ảnh, sắc mặt đều trắng bệch, cước bộ lui về phía sau.
Bốn người bọn họ liên thủ, cũng không cách nào thừa nhận công kích của Mục Vân.
Khí huyết Đồ Cương quay cuồng, sắc mặt khó coi.
- Ngược lại xem thường ngươi.
Đồ Cương lạnh lùng nói:
- Chỉ là, quá mức đắc ý, cũng không tốt.
Ầm ầm!!
Bàn tay Đồ Cương, một thanh đao xuất hiện.
Chuôi đao dài sáu thước, lưỡi đao một thước rưỡi, cầm lưỡi đao, uy phong lẫm lẫm, một cỗ huyết khí tràn ngập ra.
Vương thần khí.
Cũng là một thanh vương thần khí.
Cổ thần khí có sáu phẩm cấp lớn, nhập phàm thần khí, hóa phàm thần khí, siêu phàm thần khí, vương thần khí, hoàng thần khí, đế thần khí.
Ba phẩm thần khí đầu tiên, chênh lệch cũng không tính rất lớn.
Nhưng vương thần khí cùng với ba phẩm trước, lại cách xa long trời lở đất.
Đồ Cương lần này xuất ra vương thần khí của mình, hiển nhiên đã đến mức liều mạng.
- Sớm lấy ra mới đúng.
Mục Vân hiện tại ngạo nghễ nói:
- Hiện tại lấy ra, đã quá muộn.
- Cuồng vọng.
- Ta cuồng vọng.
Mục Vân hờ hững nói:
- Ngươi có thù với ta, cũng không dám thi triển ra trước mặt ta.
- Người như ngươi, ta thật sự khinh thường.
- Có thù báo thù, tìm ta là được, vì sao liên lụy đến người khác.
- Ta thích!
Đồ Cương cười mắng:
- Đồ chơi hỗn đản, ngươi tính là cái gì, ở Đông cung này, đại ca cùng nhị ca ta, Quân Vương Ngọc Cốt Cảnh, Kim Cốt Cảnh.
- Đừng nói là một tỳ nữ, cho dù là La Phong, ta giết hắn, cũng không ai dám tìm ta gây phiền toái.
- Ngươi dám, là bởi vì ngươi không sợ chết! Vì vậy, để ngươi chết một lần xem sao.
Đồ Cương hiện tại sát khí đằng đằng.
Toàn thân cao thấp, giống như có lực lượng vô song phóng thích ra.
Trường đao trong tay tràn ra sóng biển mãnh liệt.
Bốn phía thân đao giống như tản ra từng tầng vòng xoáy khí huyết.
- Lão tử chém chết ngươi.
Đồ Cương giơ lên một đao, chém về phía Mục Vân.
- Bằng ngươi cũng xứng?
Mục Vân hừ một tiếng, không lùi mà tiến, một kiếm, chém ra.
Ầm...
Trong phút chốc, hai thân ảnh va chạm vào nhau, đao phong cùng kiếm khí giao nhau, sát khí tung hoành ra.
- Tứ Liên Trảm!
Một tiếng quát khẽ vang lên, trường kiếm của Mục Vân bộc phát ra kiếm quang cường thịnh.
Bốn đạo kiếm quang chém lui đao phong.
Kiếm quang lúc này, xẹt qua lưỡi đao, trong nháy mắt chém vào trên người Đồ Cương.
Một cỗ huyết mang, tán loạn.
Mục Vân bước ra, một kiếm đâm ra, quét ngang đầu Đồ Cương.
Phanh...
Tiếng nổ tung vang lên, một thân ảnh ầm ầm ngã xuống đất.
Toàn bộ thân thể Đồ Cương triệt để ngã xuống.
Mục Vân cầm trường kiếm trong tay, hạ thân xuống.
- Tiếp theo, nên đến ba người các ngươi!
Mục Vân xoay người, nhìn về phía ba người khác.
Ba thân ảnh kia hiện tại sắc mặt trắng bệch, nhìn Mục Vân, thân thể run rẩy.
- Là hắn... là hắn làm, mặc kệ chuyện của chúng ta.
- Hiện tại mặc kệ chuyện của các ngươi?
La Phong lúc này giận dữ quát:
- Thủy Nhu bị các ngươi bức chết, là các ngươi.
La Phong gằn từng chữ.
Hôm nay, hắn ta liều mạng.
Báo thù, hắn không muốn sao?
Hắn rất muốn.
Nhưng thực lực của hắn quá yếu.
Nhưng hiện tại, có Mục Vân và Bàn Cổ Linh ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận