Vô Thượng Thần Đế

Chương 2645: Một lời không hợp (1)

Tiên giới, Vân Vực.
Trên cửu thiên ngân hà, từng tòa kiến trúc của Vân minh lơ lửng trên bầu trời, dựa vào lực lượng tinh hà, vững vàng trong không trung Vân Minh, từ xa nhìn lại, giống như hải thị thần lâu, như mộng như ảo.
Hiện tại, Vân Minh, trong Vân Điện.
Mạnh Tử Mặc một thân váy dài màu tím nhạt, làn váy kéo ở phía sau, ngạo nghễ đứng trong đại điện.
Tóc đen như mưa, tản ra sau đầu, đầu đội một chiếc vương miện, cổ tuyết trắng, giống như dương ngọc, đôi mi cong cong, đôi mắt lưu quang, ngũ quan kết hợp cùng một chỗ, làm cho người ta có một loại thị giác mỹ lệ, hít thở không thông.
Hơn nữa, phối hợp với tình thế hiện tại, giờ khắc này Mạnh Tử Mặc thoạt nhìn, cao quý, đoan trang, tao nhã.
Không giống với băng sơn lạnh lùng của Tần Mộng Dao, Mạnh Tử Mặc thoạt nhìn, là một loại lạnh lùng cao cao tại thượng, làm cho người ta chỉ có thể ngưỡng mộ.
- Lục Thanh Phong.
Mạnh Tử Mặc đứng tại chỗ, nhìn phía dưới.
Hiện tại, bên trong Vân Minh đại điện, từng đạo thân ảnh đứng vững.
Tứ hộ pháp của Vân Minh, Hách Đằng Phi, Chung Hào, Hàn Tuệ, Tôn Diễn Châu bốn người, ngay cả Mục Thiên Thương, đều đứng ở phía dưới, khí tức toàn thân, tản ra uy áp khủng bố.
- Ngươi nói, Mục Vân chưa chết, vậy ta hỏi ngươi, người đâu?
Một câu hạ xuống, khí tức toàn thân Mạnh Tử Mặc bao phủ xuống, thế mà là khí tức thượng vị Tiên Đế.
Nghe được lời này, cảm giác được Mạnh Tử Mặc địch ý thật sâu, Lục Thanh Phong cười khổ một tiếng.
Ở bên cạnh hắn, Vương Tâm Nhã, Tiêu Doãn Nhi, Minh Nguyệt Tâm, Diệp Tuyết Kỳ, Diệu Tiên Ngữ cùng với Cửu Nhi đều đứng đó.
Lục nữ có thể nói là mỗi người một tư sắc, có chút không giống, cũng khó trách tiểu sư đệ của mình không giữ được, các loại khí chất của các loại nữ tử trong thiên hạ này, cơ hồ đều trốn không thoát mấy nữ tử này, tiểu sư đệ, thật sự là có đủ diễm phúc.
Chỉ là, đặt ở ngày thường, cũng thôi.
Nhưng hiện tại, bọn họ đến cùng Vân Minh thương nghị liên thủ.
Sáu nữ dừng lại ở chỗ này, Mạnh Tử Mặc biết là thê tử của Mục Vân, chỉ sợ hận không thể bổ hắn.
Làm cái chức đại sư huynh này, thật sự quá khó.
Lục Thanh Phong cũng không nghĩ tới, vốn dự tính mười năm mở ra, nhưng ai biết được, bên trong Vân Minh, cư nhiên tự chủ tăng nhanh tốc độ Vân trận phá vỡ, ngắn ngủi bảy năm đã phá vỡ Vân trận, sớm hơn ba năm.
Bất quá cũng tốt.
Điểm này, hắn không nghĩ tới, những vực giới khác cũng không nghĩ tới, cho nên, bọn họ còn không có phục hồi tinh thần lại.
Nhưng một khi phục hồi tinh thần lại, đại quân các vực giới tiên giới, chỉ sợ, sẽ giết tới.
Cho nên hắn mới trong nháy mắt đi tới Vân Minh, tìm được Mạnh Tử Mặc.
Chính là xuất hiện cảnh tượng hiện tại.
- Tiểu sư đệ quả thật chưa chết, chỉ là thay đổi một bộ dung nhan, hắn vẫn là hắn, bất quá, bảy năm trước tiến vào mật địa Cực Động Thương lưu lại, tiểu sư đệ. Đến bây giờ, không biết ở nơi nào.
- Ha ha...
Nghe được lời này, Mạnh Tử Mặc cũng ha hả cười.
- Lục Thanh Phong, một vạn năm trước, sư tôn ngươi Diệt Thiên Viêm bị giết, Mục Vân không kể sinh tử, xông vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ngươi ở nơi nào?
- Sau đó, tranh đoạt Tru Tiên Đồ, Mục Vân chết, ngươi, lại ở nơi nào?
- Năm trăm năm trước, ngươi ngược lại xuất hiện, nhưng Mục Vân lại tự bạo, vì các ngươi, biến mất năm trăm năm! Vân Minh chúng ta đau khổ chờ Minh chủ vạn năm, rốt cục ngóng được hắn trở lại, thế nhưng, lại là lần thứ hai biến mất.
- Bây giờ, ngươi chạy mà nói với ta rằng Mục Vân không chết, nhưng bảy năm trước đây, một lần nữa biến mất.
Mạnh Tử Mặc có chút kích động nói:
- Vậy ta hỏi ngươi, vị đại sư huynh này của ngươi làm như thế nào? Ngươi luôn miệng nói tình nghĩa sư huynh đệ, chính là như thế sao?
Nghe được lời này, Diệp Tuyết Kỳ vừa định đi lên phía trước, lại bị Lục Thanh Phong ngăn lại.
- Mạnh tiên tử, chuyện ta không thể làm được, trách nhiệm ta phải gánh vác, ta sẽ gánh vác.
Lục Thanh Phong chắp tay nói:
- Chỉ là lần này, Triệu tộc cùng với Cửu Nguyên tiên môn, còn có Linh các Linh vực, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Hơn nữa Giáo chủ Huyết Sát Thần Giáo Huyết vực Huyết Kiêu cũng không thấy đâu, hiện tại có khả năng Huyết Vực sẽ không có hành động gì, nhưng khó bảo đảm bọn họ sẽ không xuất động.
- Cừu oán giữa Kiếm môn và tiểu sư đệ, ta nghĩ ngươi càng rõ ràng hơn ta, nếu tứ đại tiên vực thật sự đánh tới cửa, chỉ sợ Vân Minh không chịu nổi.
Lục Thanh Phong trịnh trọng nói:
- Lợi hại trong đó, ta hy vọng Mạnh tiên tử có thể suy tính.
- Vân Minh hơn vạn năm qua, trải qua lợi hại, đã đủ rồi.
Mạnh Tử Mặc lạnh lùng nói:
- Việc này, Vân Minh ta sẽ xử lý tốt, cho dù Vân Minh diệt vong, cũng không cần ngươi tới nơi này giả mù nói cái gì.
- Nếu ngươi thật sự là vì tiểu sư đệ trong miệng ngươi suy nghĩ, vì sao không tiêu diệt bọn họ, song kiếm đạo Lục Thanh Phong của ngươi, cảnh giới trung vị Tiên Đế, ai có thể ngăn cản ngươi?
Nghe được lời này, Lục Thanh Phong chỉ cười khổ.
Mấy năm trước, khoảng cách giữa Vân Minh và Diệt Thiên Kiếm Tông rất sâu.
Đám người Vân Minh, những người khác căn bản không nhận, chỉ nhận Mục Vân.
Hạch tâm của tất cả bọn họ đều là Mục Vân, đối với vị minh chủ này, bọn họ có sùng bái gần như cuồng nhiệt.
Đây là điều tốt, nhưng cũng là một nhược điểm.
Bọn họ chỉ nhận Mục Vân, nhưng nếu Mục Vân xuất hiện bất kỳ nguy hiểm nào, bọn họ sẽ tự trách mình không tận tâm tận trách, trách cứ tất cả những người dẫn Mục Vân gặp phải chuyện như vậy.
- Mạnh tiên tử.
Gia Cát Văn hiện tại xuất thân.
Hắn dù sao cũng là sư tôn của Mục Vân, hơn nữa cũng là một trong những tiền bối nội đức cao vọng trọng của Tiên giới.
- Chuyện này, không thể trách Lục Thanh Phong, hắn đã tận lực rồi!
Gia Cát Văn khuyên nhủ:
- Lần này chỉ sợ Triệu tộc, Cửu Nguyên Tiên Môn, Linh Các cùng với Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đều sẽ liều lĩnh một cái giá lớn hủy diệt Vân Minh cùng Luân Hồi điện, chỉ có liên thủ, mọi người mới có thể cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn, ít nhất, ngươi cũng không hy vọng Mục Vân sau khi trở về, nhìn thấy Vân Minh tàn phá chứ?
- Văn đại sư.
Mạnh Tử Mặc thản nhiên nói:
- Đạo lý ta hiểu, nhưng hợp tác cùng bọn họ, ta làm không được.
- Trừ phi, hiện tại Vân nhi có thể xuất hiện ở trước mặt ta, ta chỉ nghe hắn, ta tin tưởng, những người này, cũng chỉ nghe Minh chủ của bọn họ.
Vừa nghe lời này, Gia Cát Văn cũng đỏ mặt.
Trong lòng lại thầm mắng Mục Vân.
Thằng nhóc này, bồi dưỡng một đống thủ hạ của hắn thành tử trung.
Hiện tại, thật đúng là khó nói.
- Báo.
Đang lúc này, một tiếng bẩm báo đột nhiên vang lên.
- Nói đi.
Mạnh Tử Mặc vung tay lên, ngồi trên chủ vị.
- Cửu Nguyên tiên môn cùng đại quân Triệu tộc áp sát Vân Minh, một đường giết tới, theo tin tức truyền tới, đại quân Linh các, mượn đường Triệu vực, cũng đang hướng Vân Minh chúng ta tiến lên.
Vừa nghe lời này, cả đại điện nhất thời bộc phát một cỗ chiến ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận