Vô Thượng Thần Đế

Chương 2733: Để ta làm người đầu tiên

Những người này, thoạt nhìn rõ ràng không giống với ngàn người của đội chín.
Lúc trước khi hai người đến vệ đội thứ chín, những người đó nhìn bọn họ, đều bộ dáng không phục.
Nhưng những người này, trong mắt chỉ có kính nể.
Quả nhiên, vệ đội hạch tâm quả thật không giống nhau.
- Giải tán.
Tần Sơn dứt lời, mọi người nhất thời tản ra.
- Trách nhiệm của Phó thống lĩnh, ngoại trừ hạch tâm vệ đội này, còn có đội trưởng cửu đại vệ đội, cũng thuộc về các ngươi quản lý.
Tần Sơn mở lời:
- Bắt đầu từ hôm nay, vệ đội hạch tâm ta ở đây, do ta quản lý, ta không có ở đây, các ngươi điều động, mà cửu đại đội thì giao cho hai người các ngươi khống chế.
- Vâng.
- Được rồi, hiện tại ta dẫn các ngươi xem chín vị đội trưởng.
- Ừm.
Tần Sơn hiện tại cười nhạt nói:
- Bình thường, phó thống lĩnh đều là điều động ra từ trong các vệ đội, đều đội trưởng thăng lên, đây là lần đầu tiên, một phó đội trưởng trở thành phó thống lĩnh, hơn nữa Mục Vân cũng vừa mới trở thành đội trưởng, hiện tại đã trở thành phó thống lĩnh.
- Cho nên lát nữa nhìn thấy chín vị đội trưởng. A, không đúng, hẳn là tám vị...
Tần Sơn cười nói:
- Có thể, sẽ gặp phải một ít phiền toái.
- Phiền toái?
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
- Có lẽ bọn họ sẽ không phục, khiêu chiến các ngươi, thật ra như vậy cũng tốt, để các ngươi ra oai phủ đầu bọn họ một chút.
Ra oai phủ đầu?
Tạ Thanh và Mục Vân đều cười.
- Thật ra trong vệ đội hạch tâm, cũng có mười vị đội trưởng, một vị đội trưởng chưởng quản tiểu đội trăm người, thuận tiện quản lý, chẳng qua, bọn họ nghiêm khắc kỷ luật mình, các ngươi được bổ nhiệm làm phó thống lĩnh, bọn họ sẽ không có ý kiến, mệnh lệnh cao hơn hết thảy.
- Tám tên này, đều là lão đội trưởng, hơn nữa cảnh giới cũng không thấp...
Thấy Mục Vân và Tạ Thanh lơ đễnh, Tần Sơn bổ sung:
- Cơ bản đều là cảnh giới Hư Thần đỉnh phong.
Nhưng dứt lời, Tạ Thanh và Mục Vân vẫn không có bất kỳ biểu tình gì, giống như không liên quan đến hai người bọn họ.
Trên thực tế, hai người đã trao đổi nửa ngày.
- Tần Sơn này là muốn hù dọa chúng ta phải không?
- Hẳn là.
Tạ Thanh cười nói:
- Xem ra, cần lộ ra một tay, ta đang suy nghĩ, ta rốt cuộc nên một chọi hai tương đối tốt, hay là đánh từng người bọn họ tương đối tốt.
- Đều được...
Tần Sơn hiện tại nếu biết suy nghĩ của hai người, nhất định sẽ phun ra một ngụm máu già.
Tuy rằng đại tiểu thư nói hai người bọn họ có thể đánh chết võ giả Hư Thần đỉnh phong, nhưng rốt cuộc là thật hay giả, Tần Sơn vẫn bảo trì thái độ hoài nghi.
Thần cảnh, đơn đấu cùng cảnh giới, muốn đánh chết, thiên phú của một phương nhất định cao hơn bên kia mấy lần.
Vượt cấp đánh chết... Đó là yêu cầu càng cao hơn.
Loại chuyện này, muốn làm cho người ta tin tưởng, không lộ ra một tay, khó.
Lời này của Tần Sơn, cũng là muốn cho hai người bày ra một tay, nhìn lời Lô Ngọc Tuyết nói, rốt cuộc là thật hay giả.
Không bao lâu sau, ba đạo thân ảnh đi tới võ trường tiền viện.
- Tần thống lĩnh.
- Tần thống lĩnh.
Nhất thời, từng đạo thân ảnh lên tiếng chào hỏi.
Đi tới trước một tòa viện, mấy đạo thân ảnh nghe vậy, đi ra.
- Tần thống lĩnh.
Mấy người kia đứng ở trước viện, chờ lâu.
- Mấy vị đội trưởng.
Nhìn mấy người, Tần Sơn cười nhạt nói:
- Hai vị này chính là hai vị phó thống lĩnh Lư tiểu thư nhìn trúng, Mục Vân cùng Tạ Thanh, ta đến dẫn bọn họ quen biết mọi người.
Một gã trung niên nam tử khuôn mặt thật thà đi tới, chắp tay cười nói:
- Hai vị thống lĩnh tốt, ở đội trưởng đội một Thần Phong.
- Đội trưởng đội thứ ba Lạc Hà!
Một gã nam tử lớn tiếng đi tới cười nói.
- Xin chào các vị.
Mấy vị đội trưởng lần lượt giới thiệu qua, Tạ Thanh cùng Mục Vân đều gật đầu ý bảo.
- Được rồi, bắt đầu từ hôm nay, Mục thống lĩnh cùng Tạ thống lĩnh hai người, toàn quyền phụ trách điều động cửu đại hộ vệ đội các ngươi, đây là ý tứ của đại tiểu thư, hiểu chưa?
- Vâng.
- Tần thống lĩnh, ngươi là cảnh giới Hư Thần đỉnh phong, đời này rất có khả năng tiến vào Chân Thần cảnh giới, chúng ta phục ngươi, nhưng hai tiểu tử này. Ta nghe nói là đấu sĩ mua từ Quảng Bình Đường, chúng ta dựa vào cái gì... Phục bọn họ?
Đúng lúc này, một tiếng nói có vẻ lạnh lùng vang lên, chính là Thất đội trưởng Tề Thiên Vũ.
Tề Thiên Vũ cười nói:
- Muốn cho chúng ta tin tưởng, ít nhất cũng phải xuất ra một chút thực lực đi?
- Cái này...
Tần Sơn mặt lộ ra vẻ làm khó.
- Không thành vấn đề.
Tạ Thanh hiện tại cười nói:
- Thất đội trưởng, ngươi nghĩ ta làm sao xuất ra thực lực?
- Đơn giản, tự nhiên là so tài!
- Có thể, vậy đã như vậy, đến diễn võ trường?
- Tốt.
Ánh mắt Tề Thiên Vũ sáng ngời.
Hắn vốn là đội trưởng đội hộ vệ thứ bảy, chín đại hộ vệ đội đều quy mô trăm người, vốn thực lực chênh lệch giữa hai bên không lớn, nhưng dưới sự dẫn dắt của các đội trưởng, mỗi đội dần dần xuất hiện chênh lệch.
Hắn lãnh đạo đội bảy, thực lực cường đại, hộ vệ phía dưới dũng mãnh dẻo dai, là hắn dạy có phương pháp.
Lúc đầu hắn cho rằng mình sẽ tăng lên làm phó thống lĩnh, nhưng không nghĩ tới, lại là Mục Vân cùng Tạ Thanh nhảy lên đầu hắn.
Thanh danh của Mục Vân và Tạ Thanh, hắn cũng đã nghe qua.
Đi ra từ đấu trường, vừa mua về, liền trở thành đội trưởng, đội phó vệ đội thứ chín.
Đại tiểu thư mang theo bọn họ đi ra ngoài ta luyện một lần, trở về liền tăng lên làm phó thống lĩnh.
Đùa cài gì vậy?
Hai tên Hư Thần hậu kỳ, trở thành đội phó, đây không phải là nói đùa sao?
Hiện tại, trên diễn võ trường, thân ảnh vốn thưa thớt, dần dần nhận được tin tức, giờ khắc này, đã là tụ tập lại một nhóm người.
Những hộ vệ đội chín trở về, hiện tại cũng đi tới võ trường.
- Nghe nói chưa? Mục Vân và Tạ Thanh trở thành phó thống lĩnh.
- Thật hay giả? Nhanh như vậy chính là phó thống lĩnh? Vậy về sau còn không trở thành thống lĩnh sao?
- Ai nói không phải, mấy đội trưởng, có người không phục, hiện tại muốn đánh nhau.
- Đi, đi xem một chút, đi xem một chút.
Nhất thời, cả đám hộ vệ đều tràn về võ trường.
Không bao lâu, võ trường đã tụ tập mấy trăm người.
Tề Thiên Vũ thản nhiên nói:
- Tạ thống lĩnh, Mục thống lĩnh, hai người các ngươi, là từng người một đến, hay là cùng nhau.
Nghe được lời này, Mục Vân không quan tâm, nhưng Tạ Thanh làm sao có thể nhịn được.
- Như vậy đi.
Tạ Thanh mở lời:
- Thực lực của Mục Vân mạnh hơn ta, ta không phải đối thủ của hắn, các ngươi đánh với ta trước, thắng ta, lại có thể thắng Mục Vân, vậy chúng ta cùng đại tiểu thư nói, lui vị trí nhường hiền.
- Nhưng thua hai huynh đệ chúng ta, ngày sau mọi người cùng nhau vì Lư gia, nếu chơi ngáng chân ở sau lưng, vậy thì chúng ta sẽ không khách khí.
- Ý tứ của ta rất rõ ràng, đã như vậy, tám vị đội trưởng, các ngươi là từng người một, hay là cùng nhau lên?
Tề Thiên Vũ nghe được lời này, tức giận trong ngực.
Tên này, không khỏi quá ngông cuồng một chút.
- Tốt, đã như vậy, thất đội trưởng Tề Thiên Vũ ta người đầu tiên tới.
Tề Thiên Vũ từng bước bước ra, khí thế toàn thân bốc lên, rõ ràng là cảnh giới Hư Thần đỉnh phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận