Vô Thượng Thần Đế

Chương 483: Lần Này Đủ Rồi Chứ? (1)

- Vâng!
Âm thanh bá bá bá vang lên, phía sau Dao Phá Phong, tử đệ Trì Dao thánh địa nháy mắt xông ra, xong tới Thánh Hiệp cốc.
- Ngươi tạo phản!
Tiêu Doãn Nhi giờ phút này thay đổi thái độ tha thứ ngày xưa, quát khẽ một tiếng, hai tay trực tiếp khuấy động, lực lượng thánh khiết cuốn lấy hết những đệ tử phóng tới Thánh Hiệp cốc.
Từng tiếng phanh phanh phanh vang lên, trong miệng những đệ tử kia phát ra từng tiếng kêu thảm thiết, bị đẩy ra bên ngoài Thánh Hiệp cốc.
- Ngươi...
- Dao Phá Phong, bản thánh nữ giờ phút này không cần lại phân ra lực lượng đi trấn áp phong ấn kia, ngươi muốn tạo phản, cứ tới là được.
Tiêu Doãn Nhi lạnh lùng nói:
- Sư tôn truyền ta chức vụ thánh nữ Trì Dao thánh địa, vậy ta chính là thánh nữ, các ngươi ai dám không phục, đứng ra khiêu chiến ta là được.
Khiêu chiến Tiêu Doãn Nhi?
Trong lòng Dao Phá Phong bồn chồn
Nàng thu hoạch được một thân tu vi thượng nhiệm thánh nữ, khiêu chiến nàng?.
Niết Bàn cảnh cửu trọng cảnh giới há lại dễ dàng bị khiêu chiến như vậy.
- Ngươi không muốn ỷ vào tu vi Niết Bàn cửu trọng liền có thể muốn làm gì thì làm.
Dao Phá Phong đột nhiên chắp tay quát to với hư không:
- Vân gia lão tổ, Trì Dao thánh địa ta chính là thánh địa ngàn năm, cùng Vân gia một mực giao hảo, việc này, còn hi vọng Vân gia lão tổ cho làm chủ.
Ông...
Dao Phá Phong vừa dứt lời, bên trong hư không, một tiếng vù vù vang lên, ngay sau đó, một bóng người từ xa mà đến gần, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt mọi người.
- Vân Thăng Không!
Nhìn thấy Vân Thăng Không, Trì Tân Vũ quát:
- Vân Thăng Không, ngươi lão hồ ly này, đây là chuyện bên trong Trì Dao thánh địa ta, dính gì tới Vân gia ngươi?
- Chuyện nội bộ? Vậy ngươi vì cái gì mời Vân Minh minh chủ đến đây?
Dao Phá Phong cười lạnh nói:
- Ngươi để người Vân Minh nhúng tay chuyện Trì Dao thánh địa ta, rồi không cho phép người Vân gia tới sao?
- Ngươi...
- Ha ha... Trì Dao thánh địa thánh nữ, ai...
Phía trên giữa không trung, Vân Thăng Không mỉm cười, lại thở dài một hơi nói:
- Nàng chết rồi, Trì Dao thánh địa không còn như ngày xưa, chỉ là, tiểu nữ oa, thánh nữ Trì Dao thánh địa cũng không nên là ngươi tới làm.
Vân Thăng Không không nói hai lời, trực tiếp đưa tay trảo một cái, lực lượng giam cầm to lớn hướng thẳng đến Tiêu Doãn Nhi.
Trước mặt áp lực cực lớn, thực lực Niết Bàn cảnh cửu trọng Tiêu Doãn Nhi cấp tốc đề thăng.
Một cỗ lực lượng thánh khiết mênh mông từ trong cơ thể nàng tàn phá bừa bãi phát ra.
Lực lượng mênh mông trực tiếp đẩy mọi người ra xa.
- Vân Thăng Không, sự tình bên trong Trì Dao thánh địa ta còn chưa tới phiên ngươi tới làm chủ!
Toàn thân Tiêu Doãn Nhi bộc phát chiến ý, khí thế cấp tốc tăng trưởng.
- Ai, ta và thánh nữ đại nhân tiền nhiệm là bạn tri kỉ, có thể nào nhìn xem Trì Dao thánh địa bị ngươi, một tiểu nữ oa nắm trong tay, đi về hướng suy sụp.
Vân Thăng Không bất đắc dĩ thở dài một tiếng, bộ dáng Thánh Nhân nhìn Tiêu Doãn Nhi.
Giống như lần này xuất thủ với Tiêu Doãn Nhi là hắn bị bức bất đắc dĩ hoàn thủ.
Trong khoảnh khắc, uy áp nặng như sơn nhạc trực tiếp từ bên trong cơ thể Vân Thăng Không bộc phát, lực lượng tính chất bạo tạc dạng này trực tiếp đè ép khí thế Tiêu Doãn Nhi
.
- Tiểu nữ oa, chớ có quá phách lối!
Phanh...
Vân Thăng Không vừa dứt lời, khí chất cường hãn đè xuống, đấm ra một quyền, vọt thẳng tới Tiêu Doãn Nhi.
Hai bóng người, nháy mắt đụng vào nhau.
Chỉ là va chạm bực này cũng không có tiếp tục bao lâu, thân thể Tiêu Doãn Nhi bên trong lực lượng bị áp bách không ngừng, không ngừng tách ra.
Phốc...
Một lát sau, Tiêu Doãn Nhi há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Tiền nhiệm thánh nữ truyền cho nàng lực lượng cửu tầng hồn đàn, nàng còn chưa triệt để nắm giữ, tăng thêm Vân Thăng Không tạo áp lực, cùng phản phệ hồn đàn trong cơ thể mình, lập tức để nàng bị thương không nhẹ.
- Thánh nữ.
- Thánh nữ đại nhân!
Bọn người Trì Tân Vũ, Trì Tân Nguyệt lập tức xông ra ngăn trước người Tiêu Doãn Nhi.
- Thôi thôi, ta thấy thánh nữ Trì Dao thánh địa nên tuyển cử lại lần nữa, Dao Phá Phong, tôn nữ của ngươi Dao Duyệt Diệp, thiên tư bất phàm, ta thấy nàng rất phù hợp trở thành thánh nữ đời kế tiếp.
Vân Thăng Không vung tay lên nói:
- Để nàng ấy đảm nhiệm chức vụ thánh nữ, không ai thích hợp hơn.
- Vân Thăng Không, khẩu khí ngươi thật lớn, chức vụ thánh nữ Trì Dao thánh địa ta lúc nào đến phiên ngươi đến quyết định.
Trì Tân Vũ giờ phút này cũng nhịn không được tức giận, quát.
- Trì Dao thánh địa đã không phải là Trì Dao thánh địa năm đó, ngươi, có tư cách đàm phán cùng ta?
Nhìn Trì Tân Vũ, uy áp Vân Thăng Không càn quét ra trừng Trì Tân Vũ.
Hừ hừ một tiếng, Trì Tân Vũ trong chốc lát cảm thấy toàn bộ thân thể bị đè xuống, nhịn không được sắc mặt trắng nhợt, trán đổ mồ hôi.
Mạnh!
Vân Thăng Không quả thực mạnh đến không hợp thói thường!
- Hừ, Trì Dao thánh địa quả nhiên tự cao tự đại, các ngươi còn tưởng rằng là Trì Dao thánh địa trước kia à?
Ánh mắt Vân Thăng Không khinh thường, đùa cợt nói:
- Thánh nữ qua đời, phong ấn sắp phá vỡ, Trì Dao thánh địa ngươi cũng sẽ biến thành chó nhà có tang giống như Lôi Thần cốc thôi.
Một bên, Dao Phá Phong nghe đến lời này, sắc mặt cũng trở nên mất tự nhiên, thế nhưng lại không dám phản bác.
Nếu như không có Vân Thăng Không hôm nay đến giúp đỡ, hắn không cách nào vặn ngã Trì gia và tân nhiệm thánh nữ.
- Tứ đại phong ấn phá vỡ, Cốt Yêu nhất tộc, Ma tộc, Thất Tinh môn các thế lực tiến vào Trung Châu đại lục, thời gian Vân gia ngươi biến thành chó nhà có tang cũng không xa.
Âm thanh giống như sấm rền nổ vang, giữa không trung, một bóng người xông ra từ bên trong Thánh Hiệp cốc, thân thể đứng nghiêm ở trước đám người.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, dưới chân đạp trên thất tầng hồn đàn, đám người kinh ngạc một trận.
Mà giờ khắc này, bên trong Thánh Hiệp cốc, thiên địa linh khí lúc đầu dư thừa đã biến mất không còn một mảnh.
- Mục Vân...
Vân Thăng Không thầm gọi hai tiếng.
- Vân lão tộc trưởng, theo đạo lý tới nói ta hẳn là gọi ngươi một tiếng “ngoại công” đúng không?
Mục Vân chắp tay một cái cười nói:
- Chỉ tiếc, ta chưa bao giờ thấy qua ngoại công nào mà bức con rể đến tuyệt cảnh, cầm tù nữ nhi của mình, không ngừng truy sát của ngoại tôn mình, à, còn nữa, cữu cữu Vân Thanh Phong kia của ta, chết chưa?
Nhìn Vân Thăng Không, sắc mặt Mục Vân lạnh nhạt, mở miệng hỏi.
- Thất tầng hồn đàn, từ bước vào Niết Bàn cảnh, đến thất tầng hồn đàn, ngươi vẻn vẹn dùng thời gian hơn một năm, Mục Vân, ta quả nhiên xem thường ngươi.
Nhìn xem Mục Vân, âm thanh Vân Thăng Không đạm mạc, không hiện hỉ nộ.
- Vẫn phải cảm tạ ngươi, ông ngoại tốt của ta.
Thất tầng hồn đàn dưới chân lóng lánh hào quang, cả người Mục Vân như núi cao trùng điệp thẳng tắp, tràn đầy một cỗ bá khí không thể ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận