Vô Thượng Thần Đế

Chương 1731: Ngươi làm đau ta

Thạch Bằng biến sắc, quát:
- Cái gì một người một nửa, ngươi bớt vu hãm ta.
- Vu hãm ngươi?
Mục Vân im miệng, tựa như không có chuyện gì, đổi chủ đề cười nói:
- Lần sau, muốn tìm ta luận bàn, tìm một chỗ không người, giờ đang ở trước mặt mọi người, không dễ nhìn.
- Ngươi...
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Mục Vân tùy ý nói một câu lại để một ít đệ tử bốn đại tông môn xung quanh bắt được một tia manh mối.
Mười năm trước, bốn đại tông môn có hoài nghi lẫn nhau, có người âm thầm mật báo.
Hiện tại Mục Vân mặc dù vô tâm nói một câu, nhưng lại cho mấy đệ tử tông môn khác không gian tưởng tượng rất lớn.
Nghe đến lời này, mọi người nhất thời thấp giọng nghị luận lên.
Thạch Bằng thua thảm, giờ khắc này quả nhiên rất mất mặt.
Cùng Lạc Thủy Yên tìm hiểu bí mật nhân thể đã là không thể, thậm chí còn mất mặt lớn, bị Mục Vân nói xấu.
Thạch Bằng chỉ có thể như người câm ăn hoàng liên, một câu cũng nói không nên lời.
Hắn lo lắng nói tiếp cùng Mục Vân, chỉ sợ gia hỏa này sẽ triệt để bôi đen mình, muốn rửa cũng không rửa sạch.
Mục Vân hiện tại cũng lười so đo với Thạch Bằng.
Gia hỏa này hoàn toàn là nhàn rỗi không chuyện gì đi tìm đánh.
Nhìn thấy Thạch Bằng xám xịt rời đi, Mục Vân nhìn Nhậm Cương Cương cùng Thiên Hân Nhi hai người một chút, bất đắc dĩ khoát khoát tay.
- Xem ra không trêu chọc phiền phức, phiền phức của mình tới cửa cũng sẽ không thiếu.
- Ngươi những năm gần đây gặp phải phiền phức còn ít à? Nhiều thêm mấy cái cũng không quan trọng!
Nhậm Cương Cương cười nói.
- Nhiều mấy cái là không quan trọng, nhưng nhiều mấy cái như vậy, lại làm cho lòng người mệt mỏi.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Thôi thôi, luôn có con kiến nhỏ muốn nhảy lên tìm đánh, ta cũng ngăn không được?
- Ta nhìn không phải ngươi ngăn không được, là ngươi căn bản không muốn ngăn cản?
Thiên Hân Nhi hì hì cười một tiếng:
- Càng nhiều phiền phức, ngươi càng dễ thấy, mới có thể để cho càng nhiều mỹ nữ chú ý tới ngươi.
- Hân Nhi muội muội nói như vậy, không biết ta có tính mỹ nữ hay không?
Trong lúc ba người nói chuyện, Lạc Thủy Yên giờ phút này đi tới, thản nhiên thi lễ, nhìn ba người, mỉm cười.
- Lạc Thủy Yên, ngươi tới làm cái gì?
Nhìn thấy Lạc Thủy Yên xuất hiện, Thiên Hân Nhi lại nhướng mày, có chút không vui.
- Hân Nhi muội muội, ngươi thế nhưng tìm được lang quân như ý, nhưng tỷ tỷ vẫn còn độc thân nha...
Ánh mắt Lạc Thủy Yên giống như ngậm nước, nháy mắt nói.
- Ngươi độc thân? Động động ngón tay, đoán chừng đệ tử leo đến Lạc Thủy Phong ngươi đều có thể xếp thành rồng dài.
Lạc Thủy Yên...
Mục Vân cũng có chút nghe thấy người này, là một... Nữ nhân rất thoải mái.
- Khanh khách...
Lạc Thủy Yên cười đến run rẩy cả người, sau đó chậm rãi nói:
- Hảo muội muội, tỷ tỷ xem như là ngươi đang khen ta, vị này chính là Mục Vân đại danh đỉnh đỉnh?
- Quả nhiên trắng nõn, nhìn qua đã làm người khác ưa thích, đoán chừng rất nhiều nữ đệ tử hàng đêm đều mơ thấy ngươi.
- Không biết Lạc sư tỷ trong đêm có mơ thấy ta hay không?
- Đáng ghét!
Lạc Thủy Yên phất phất tay, che miệng cười nói:
- Trong mộng Lạc sư tỷ cũng không dễ tiến vào đâu, không biết ngươi có thể tiến đến hay không...
- Đương nhiên không có vấn đề.
Lạc Thủy Yên nhìn Mục Vân, trong mắt đầy ý cười, chậm rãi duỗi ra ngọc thủ, nói:
- Chính thức giới thiệu bản thân một chút, ta gọi Lạc Thủy Yên, Mục sư huynh, ngươi đi tới Thiên Kiếm lâu, nhưng vẫn là lần đầu tiên gặp mặt.
- Chào Lạc sư tỷ!
Mục Vân nói, xòe bàn tay ra.
Hai bàn tay giữ cùng một chỗ.
Lập tức, Mục Vân cảm giác được một cỗ lực lượng mạnh mẽ truyền đến từ tay ngọc nhẹ nhàng linh hoạt của Lạc Thủy Yên.
Cảm giác được cỗ lực lượng mạnh mẽ kia, bàn tay Mục Vân chậm rãi dùng lực.
Hai người âm thầm so sánh.
So lực lượng, Mục Vân thật sự không sợ.
Nguyên lực Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình điên cuồng hội tụ, Tiên khí cùng nguyên lực tập hợp bộc phát ra lực lượng cường đại.
Ken két...
Lập tức, tay ngọc Lạc Thủy Yên truyền đến một trận lực lượng bá đạo, cả người biến sắc.
Ánh mắt nhìn Mục Vân lại tràn ngập nụ cười nói:
- Mục sư huynh, ngươi làm đau ta.
- Ồ? Thật sự không có ý tứ.
Mục Vân thu tay, áy náy cười một tiếng.
Nhìn Lạc Thủy Yên, Mục Vân lại không có chút biểu hiện, nho nhã lễ độ nói:
- Lạc sư tỷ, xem ra ta và người giao lưu rất không am hiểu, không bằng ban đêm rảnh rỗi đi ngươi nơi đó ngồi một chút, học tập cho giỏi nhỉ.
- Ta cũng không dám đâu!
Lạc Thủy Yên cười nhạt nói:
- Ta đáng sợ ngươi làm đau ta.
Hé miệng cười một tiếng, Lạc Thủy Yên rời đi.
Thấy cảnh này, Nhậm Cương Cương cùng Thiên Hân Nhi một bên rốt cục nhịn không được bật cười.
- Rất khôi hài?
Mục Vân lắc đầu nói.
- Không nghĩ tới, ngươi còn có thể để nàng ăn quả đắng, nữ nhân này ở bên trong Thiên Kiếm lâu, thế nhưng có tiếng... Rất khai phóng đây.
- Nữ nhân có rộng mở đến đâu gặp được ta, ta cũng làm cho nàng khó coi.
Mục Vân vừa dứt lời, nhìn Tần Thiên Vũ một bên khác.
Lạc Thủy Yên, tôn nữ của Đại trưởng lão Lạc Hải, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng có thể nghĩ, gia hỏa này và Tần Thiên Vũ có quan hệ không tầm thường.
Tần Thiên Vũ càng hận mình thấu xương.
Kẹt kẹt...
Ngay lúc này, cửa lớn đại điện cọt kẹt mở ra.
Lần lượt từng thân ảnh từ đi ra từ cửa lớn, tông chủ ngũ đại cùng với năm vị trưởng lão cùng nhau đi ra.
Nhưng lần này nhìn sắc mặt tông chủ ngũ đại tông môn đều không dễ coi.
Lần này dâng cống phẩm chắc không có gì khác biệt với những năm qua, nhưng nhìn mấy đại tông chủ biểu lộ, đoán chừng là chỗ nào có vấn đề.
Rất có thể liên quan tới ngũ tông hội luyện lần này.
- Mục Vân, Lâu chủ gọi các ngươi đi vào.
Sắc mặt Đại trưởng lão Lạc Hải âm trầm, đi đến bên người Mục Vân, mở lời.
- Đa tạ đại trưởng lão thông tri.
Mục Vân chắp tay nói.
- Tạ ta không dám nhận!
Lạc Hải lại khoát khoát tay, âm trầm nói:
- Ngươi thế nhưng là thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu, ta nào dám để ngươi tạ ta.
- Ồ? Đại trưởng lão hiện tại biết ta là thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu rồi à?
Mục Vân lại là cười nói:
- Mười năm trước, ngươi cũng không phải nói như vậy nha.
Mục Vân không chút khách khí đáp lại.
Đã cho hắn mặt, hắn không muốn, muốn vạch mặt, Mục Vân cũng không hầu hạ.
Mấy tên đệ tử Thiên Kiếm lâu cùng nhau tiến vào bên trong đại điện.
Trên cung điện hơi có vẻ u ám phía, một thân ảnh đang ngồi.
Thiên Quân Vũ.
Mười năm bế quan, thời khắc này Thiên Quân Vũ tựa hồ đã phục hồi thương thế mười năm trước như cũ, nhìn cả người cũng là tinh thần rất nhiều.
- Tham kiến Lâu chủ.
Nhìn thấy Thiên Quân Vũ, đông đảo Kiếm Trủng đệ tử xuất hiện cùng lễ bái.
- Ừm, đều miễn đi.
Giọng nói Thiên Quân Vũ đạm mạc vang lên.
- Lần này, triệu tập đến hết thảy Kiếm Trủng đệ tử các ngươi, là muốn báo cho các ngươi một việc, một tháng sau, hết thảy Kiếm Trủng đệ tử, bao gồm cả đệ tử đến cảnh giới ngũ phẩm Địa Tiên, toàn bộ chuẩn bị một chút, xuất phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận