Vô Thượng Thần Đế

Chương 1281: Tới cửa khiêu chiến.

Không liên lạc được...
Trong lòng Mục Vân cũng có phần bực bội.
Mục Thanh Vũ từ trước đến nay xuất quỷ nhập thần, cũng không biết mỗi ngày đang làm gì, hắn cũng rõ ràng.
Thế nhưng chí ít mỗi khi qua một đoạn thời gian, Mục Thanh Vũ cuối cùng sẽ liên hệ với hắn, bây giờ đã qua hơn thời gian một tháng, bên trong Huyết Minh phong bế, hắn cũng phải biết tin tức, cho tới bây giờ chưa liên lạc mình.
- Một khi phụ thân ta liên hệ đến Cừu Xích Viêm hay Nhậm Cương Cương, các ngươi đến bẩm báo cho ta.
- Được.
- Tốt.
Hai người dần dần lui ra, Mục Vân trở lại, đứng trong gian phòng, nhìn bên ngoài.
Cho đến nay, lấy được thất chuyển ngọc lộ và số lượng lớn tiên đan, tiên thảo bên trong Khổ Thiên điện, có thể nói phát huy ra tác dụng cực lớn.
Những thứ này đều rất trân quý, có thể trong thời gian ngắn đề thăng thực lực đám người Huyết Minh, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tiến cảnh tu vi bọn hắn ngày sau.
Làm đến bước này, trong lòng Mục Vân rất vui mừng.
- Vân lang.
Một cánh tay vờn quanh bả vai, cảm nhận được phía sau nở nang, Mục Vân mỉm cười.
- Đang suy nghĩ gì?
- Ta đang nghĩ, lúc nào, có thể đến thế giới càng lớn hơn nhìn một chút, nhìn một chút trước kia...
Nghe đến lời này, Tiêu Doãn Nhi trên mặt lộ ra vẻ cô đơn.
- Không thể không đi sao?
Tiêu Doãn Nhi không ngừng nói:
- Nếu chàng đi Tiên giới, ta và Tâm nhi làm sao bây giờ?
- Đương nhiên mang theo các nàng.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Ta còn muốn mang theo các nàng nhìn, ta trước kia sáng tạo huy hoàng, để các nàng nhìn, ta đến cùng nói thật hay nói dối.
Nghe đến lời này, Tiêu Doãn Nhi hé miệng cười một tiếng.
- Mà có một chút, nàng phải hiểu được, cho dù ta không nguyện ý đi, thế nhưng chuyện phát triển, tóm lại vượt qua tưởng tượng của con người, vận mệnh của chúng ta cũng không phải chưởng khống ở trong tay chính chúng ta.
- Vậy ta sẽ càng thêm cố gắng, đuổi kịp bước tiến của chàng.
- Ừm.
Sau một phen hàn huyên, Mục Vân ra khỏi phòng, đi tới bên ngoài Huyết Minh.
Giờ phút này Huyết Minh hoàn toàn phát sinh biến hóa lớn.
Lúc đầu chín ngày chín đêm linh vũ chính để cảnh giới đám người bên trong Huyết Minh vững bước đề thăng.
Lần này Mục Vân xuất ra bảo bối, càng làm cho thực lực đám người Huyết Minh đạt được đề thăng bay vọt.
Quan trọng nhất là, trước đó Mục Vân lo lắng đám người Tứ Phương tiểu thế giới và Cự Ma tiểu thế giới biết hắn nhận được bảo bối.
Mà bây giờ, Huyết Minh đề thăng, có thể ngăn cản được các đại tiểu thế giới công kích, hắn, căn bản cũng không sợ.
Khi Huyết Minh lần nữa hiện ra liền sẽ là thời điểm làm cho tất cả mọi người cảm thấy chấn kinh.
Bên trong Khổ Thiên điện, ai là người thu hoạch lớn nhất?
Trừ Mục Vân hắn, không có người nào là người thu hoạch lớn nhất.
- Ha ha... Mục Vân, tiểu hoạt đầu ngươi có bản lĩnh, quả nhiên có bản lĩnh.
Ngay khi Mục Vân đang chậm chạp dạo bước bên trong Huyết Minh, một tiếng cười ha ha lúc này đột nhiên vang lên.
Chính là Đế Văn.
Cùng theo đó còn có một số võ giả bên trong Ngũ Hành thiên phủ.
Đối với Đế Văn, Mục Vân vẫn duy trì tín nhiệm, nếu không, hắn cũng sẽ không để Bạt Thiên lão tổ cùng Lạc Thiên Vương hai người đợi bên trong Huyết Minh.
- Đế Văn tiền bối.
Mục Vân chắp tay, cười nói.
- Hảo hảo, đừng gọi tiền bối, ngươi bây giờ là Minh chủ Huyết Minh, ta là Phủ chủ Ngũ Hành thiên phủ, hai người chúng ta, cũng coi như bình khởi bình tọa, Huyết Minh ngươi bây giờ thế nhưng khó lường.
Đế Văn vừa dứt lời, tới gần Mục Vân nói:
- Nói thật với ta, bên trong Khổ Thiên điện, bảo bối trong hai cái đỉnh kia, có phải là bị ngươi đạt được rồi?
Nghe đến lời này, Mục Vân sững sờ, nhẹ gật đầu.
- Ta biết tiểu tử ngươi cực kỳ láu cá.
Đế Văn ha ha cười nói:
- Tốt, rất tốt, ta rất thích.
- Phương Thông Không và Ma Kiệt Luân hai người đều không phải vật gì tốt, tiểu tử ngươi lần này xem như âm bọn hắn một tay, rất tốt.
Mục Vân bất đắc dĩ cười khổ.
Nếu như Đế Văn biết Tiên khí cũng rơi vào đến trong tay mình, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
- Đế Văn tiền bối, lần này ngươi đến vừa đúng, trước đó rất nhiều chuyện không có xử lý, Ngũ Hành Phong Thiên Ấn, bây giờ ta đã chưởng khống ba ấn, có thể truyên công pháp và yếu quyết ba ấn cho ngươi.
- Ba ấn!
Nghe đến lời này, mặt mũi Đế Văn nhìn Mục Vân tràn đầy kinh ngạc.
Ngũ Hành Phong Thiên Ấn này có thể nói là so với Tiên pháp, Mục Vân đạt được ấn pháp này, tựa hồ vẫn chưa tới hai năm, đã tu luyện ba ấn.
- Tiểu tử ngươi, thiên phú tu luyện và tâm tính quả nhiên không thể bắt bẻ, ta cũng hoài nghi, ở trước mặt ngươi, lão hồ ly ngàn năm ta cũng không sánh bằng ngươi.
- Tiền bối đang khích lệ ta mà không phải đang tổn hại ta sao?
- Ngươi...
- Ha ha...
Lần này, bên trong Huyết Minh tăng thêm một ít cường viện của Ngũ Hành thiên phủ, lại thêm Đế Văn Sinh Tử cảnh thất trọng, một trong Thập Đại Tôn Giả tọa trấn, cho dù Vô Cực tiểu thế giới đến, Mục Vân cũng không sợ.
Nhưng ngay khi trong lòng Mục Vân vừa mới xuất hiện ý nghĩ, bên ngoài toàn bộ Huyết Minh đột nhiên vang lên một tiếng quát to.
- Vô Cực tiểu thế giới Vô Cực Lưu Vân đến đây bái phỏng.
- Tứ Phương tiểu thế giới Phương Hồi Thiên đến đây bái phỏng.
- Ngũ Độc tiểu thế giới Độc Ngọc Tử đến đây bái phỏng.
Lập tức, ba tiếng quát cơ hồ truyền đến toàn bộ trong ngoài Huyết Minh.
- Ồ? Vô Cực Lưu Vân, xếp hạng thứ mười thập đại tiểu Tôn Giả, Phương Hồi Thiên, xếp hạng thứ tám thập đại tiểu Tôn Giả, Độc Ngọc Tử, xếp hạng thứ bảy thập đại tiểu Tôn Giả.
Đế Văn kinh nghi bất định nói:
- Ba người này, nhàn rỗi không chuyện gì tới bái phỏng ngươi làm gì?
- Ta cũng rất buồn bực đây.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Bất quá, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, ta cũng muốn nhìn, bọn hắn muốn làm gì?
- Mở trận.
Mục Vân quát khẽ một tiếng, phía trên Lạc Hồn đảo, trận pháp đầy trời mê vụ lặng yên tán đi.
Bá bá bá lần lượt từng thân ảnh vọt lên tường thành.
Ba tiếng la to khi trước, toàn bộ bên trong Huyết Minh đều nghe được rõ ràng, đám người Huyết Minh đương nhiên muốn ra nhìn.
Chưởng môn Thiên Kiếm sơn Chu Tử Kiện, Chưởng môn Thất Tinh môn Tinh Vô Cực, Thiên Đan tông Thiên Nhất trưởng lão, Trưởng lão Khí Cụ môn Từ Chính Khí cùng với Vô Cực Ma Tông Vạn Quỷ lão nhân cùng Ma Vô Tình.
Lại thêm Huyết Vô Tình, Phong Ngọc Nhi cùng Huyết Nhất, Huyền Nguyệt Lăng và Diệp Thu, với Bạt Thiên lão tổ cùng Lạc Thiên Vương.
Cao tầng Huyết Minh cơ hồ đi ra hết.
Nhưng khi đi tới trên tường thành, nhìn trên bờ biển cũng chỉ có ba thân ảnh đứng thẳng.
Chính là Vô Cực Lưu Vân, Phương Hồi Thiên, Độc Ngọc Tử ba người.
Những người khác, thế mà một hình bóng cũng không thấy.
- Huyết Minh ta há lại là địa phương các ngươi có thể giương oai, lăn!
Huyết Vô Tình nhìn ba người phía dưới, trầm giọng quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận