Vô Thượng Thần Đế

Chương 3423: Không Có Ý Định Buông Tha

Mà bên kia, Mục Vân mang theo Triệu Kiệt Luân, cùng với đám người Chiêm tộc, hiện tại không ngừng rời đi.
Hơn mười người Triệu tộc, dưới sự dẫn dắt của đám người Triệu Phong cùng Triệu Bôn, hiện tại cũng nhất nhất đi theo, thật cẩn thận.
- Kế tiếp làm sao bây giờ?
Chiêm Hân Di nhìn về phía Mục Vân, mở miệng hỏi.
- Trước tiên rời đi rất xa, xác định Hám tộc cùng Thạch tộc không đuổi theo, ta tự có biện pháp.
Mục Vân thản nhiên nói.
Thấy sắc mặt Mục Vân bình tĩnh, Chiêm Hân Di gật gật đầu.
- Chuyện lúc trước, thực xin lỗi.
Lúc trước bỏ lại Mục Vân rời đi, sau đó tuy rằng trở về, nhưng cũng không nhìn thấy Mục Vân, Chiêm Hân Di cho rằng Mục Vân xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì.
- Là chủ ý của ta.
Chiêm Chiếu hiện tại mở lời:
- Ngươi là Thái Tử Mục tộc, Cửu Mệnh Thiên tử, tương lai, tất sẽ gây bất lợi đối với Chiêm tộc chúng ta, cho nên ta mới lừa gạt công chúa điện hạ, không liên quan đến công chúa điện hạ.
- Ngươi ngược lại thừa nhận thẳng thắn.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Nói ta sẽ gây bất lợi cho các ngươi, vậy ta hỏi ngươi, từ khi ta thành tựu uy danh trong Mục tộc, đến khi ta chết, ta trước kia tiến hành xâm phạm cửu tộc không?
- Cho dù bây giờ trở về, ta trước kia chủ động tìm các ngươi gây phiền toái không?
- Cả ngày nghĩa chính ngôn từ nói Mục Vân Cửu Mệnh Thiên Tử ta thống nhất thần giới, tựa hồ ta thật sự đã làm.
- Ngược lại các ngươi, khắp nơi đều muốn tiêu diệt Mục tộc, diệt Mục Vân ta, bộ dáng mình là người bị hại.
Vừa nghe lời này, Chiêm Chiếu nghẹn lời.
Những năm gần đây, đồn đại về Thái Tử Mục Tộc, vẫn luôn thịnh hành.
Nhưng trong lúc suy nghĩ tỉ mỉ, Mục Vân năm đó uy chấn thần giới, cùng phụ thân Mục Thanh Vũ, có thể nói là nhân vật đỉnh cao của cả thần giới, sánh vai với cửu đại cổ tộc trưởng.
Nhưng Mục tộc lúc đó, không có bất kỳ hành vi xâm phạm nào.
Họ... Ngược lại bởi vì e ngại, mà động thủ với Mục tộc.
- Chuyện hôm nay, đa tạ ngươi.
Chiêm Chiếu hiện tại chắp tay nói:
- Coi như Chiêm Chiếu ta thiếu ngươi một cái mạng, nếu tương lai, Chiêm tộc cùng Mục tộc giao thủ, Chiêm Chiếu ta, gặp phải ngươi Mục Vân, sẽ trả lại ngươi.
- Thôi, mạng của ngươi, ta còn chướng mắt!
Mục Vân lười để ý tới.
Trong trái tim của những người này, hắn dường như trở thành một kẻ ác không có gì ác hơn.
Nhưng trên thực tế, hắn dường như không làm gì cả.
Ngược lại những người này, không chỉ một lần, muốn đối phó hắn.
Kế tiếp, liên tiếp ba ngày, Mục Vân mang theo mọi người Chiêm tộc, không ngừng đi tới.
Đám người Triệu Phong, Triệu Bôn đi theo thật chặt, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ngày hôm đó, mọi người đi về phía trước, đột nhiên dừng lại.
- Làm sao vậy?
Mục Vân nhìn về phía mọi người Chiêm tộc, khó hiểu nói.
- Đại ca ta xảy ra vấn đề...
Chiêm Hân Di hiện tại lo lắng nói.
Mục Vân theo Chiêm Hân Di đi tới giữa mọi người Chiêm tộc, chỉ thấy Chiêm Thiên Vũ hiện tại sắc mặt tái xanh, mặt ngoài thân thể, qua lại, tựa hồ xuất hiện từng văn lộ màu lam.
- Đây là...
Sắc mặt Mục Vân trịnh trọng.
- Làm sao vậy?
Chiêm Hân Di hiện tại cảm giác không ổn.
Mấy ngày nay, sắc mặt Chiêm Thiên Vũ đều bình thường, không có biểu hiện gì, nhưng không nghĩ tới, đột nhiên xuất hiện vấn đề lớn.
- Ngươi nói!
Kéo Triệu Kiệt Luân tới, Mục Vân nói thẳng.
Triệu Kiệt Luân hiện tại sắc mặt khó coi, ngậm miệng không nói.
- Không nói ta phế ngươi một cánh tay!
Mục Vân nói:
- Đừng chậm trễ thời gian.
- Ta nói!
Triệu Kiệt Luân nhất thời mở lời:
- Đây là do uy lực của Tử Điện Bổ Thiên Quyết.
- Hắn bị ta hạ tử điện trong Tử Điện Bổ Thiên Quyết bám lên người.
Tử Điện Thúc Thân.
Vừa nghe lời này, trong mắt Chiêm Hân Di thoáng cái rung động. Bi phẫn, căm ghét.
- Ta giết ngươi!
Bàn tay vung ra, Chiêm Hân Di hiện tại giết về phía Triệu Kiệt Luân.
Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm hai người vẫn chưa ngăn cản.
Phanh một tiếng vang lên, thân thể Triệu Kiệt Luân hiện tại, trúng chưởng Chiêm Hân Di, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi.
Mục Vân vẫn không ngăn cản.
Tử Điện Thúc Thân!
Một ấn quyết bá đạo tàn nhẫn nhất bên trong Tử Điện Bổ Thiên Quyết.
Bị thi triển, máu tươi trong cơ thể sẽ bị tử điện trấn thủ, từng tia tiêu hao khí tức sinh mệnh, dần dần, triệt để đào rỗng thân thể, dẫn đến thần hồn bị hao tổn, cuối cùng chết.
Ấn quyết này, uy lực bá đạo.
Huống chi do Tổ Thần thất biến Triệu Kiệt Luân thi triển ra.
ấn này, không có giải pháp.
Chiêm Hân Di hiện tại sắc mặt trắng bệch.
- Ca...
Nhìn thanh văn bên ngoài thân thể Chiêm Thiên Vũ, Chiêm Hân Di cảm giác trái tim tan nát.
Vốn tưởng rằng rời khỏi miệng hổ, nhưng nào ngờ, hiện tại, vấn đề lớn hơn xuất hiện.
- Kéo ra ngoài, chém đi.
Mục Vân hiện tại thản nhiên nói.
Trảm!
Triệu Kiệt Luân hoàn toàn choáng.
- Ngươi không thể giết ta, ngươi không thể giết ta, ngươi không thể nuốt lời!
Triệu Kiệt Luân sợ hãi nói:
- Tương lai ta là Thái Tử triệu tộc, Mục Vân, ngươi buông tha cho ta, ngươi buông tha ta, ta có thể để cho Triệu tộc hợp tác cùng Mục tộc ngươi.
- Ta vốn không có ý định thả ngươi.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Đầu tiên, Triệu Nham Minh trở về, ta và Triệu Nham Minh chính là bằng hữu.
- Cho nên, ta sẽ trợ giúp hắn trở thành Thái Tử Triệu tộc.
- Thứ hai, Hám Dực cũng tốt, Thạch Thư Hoàn cũng tốt, ngươi cũng được, ta đều sẽ làm thịt.
- Hơn nữa, ân oán vạn năm trước của Mục tộc, ngươi trả lãi trước là được rồi.
Dứt lời, Mục Vân phất phất tay.
Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm nhất thời hiểu được, mang theo Triệu Nham Minh đi xuống.
Mục Vân nhìn mọi người Chiêm tộc, xoay người rời đi.
Triệu Kiệt Luân dù sao cũng là Tổ Thần thất biến, mặc dù không cường đại bằng Mộ Dung Phong Tiêu, nhưng cắn nuốt xuống, cũng là một cỗ lực lượng, Mục Vân sẽ không buông tay.
Ba đạo thân ảnh rời đi, Chiêm Thiên Vũ hiện tại sắc mặt trắng bệch, khí tức phù phiếm, trong lúc này, hắn đã càng thêm nguy hiểm.
Mà bên kia, Triệu Kiệt Luân không ngừng chửi bới.
- Mục Vân, giết ta, Triệu Phong, Triệu Bôn sẽ hoàn toàn làm thịt ngươi.
Triệu Kiệt Luân trầm giọng quát.
- Phải không?
Mục Vân vung tay lên, ba trăm Cốt Vệ hiện tại, nhất thời xuất hiện.
Lạc Thiên Hành cầm đầu, hiện tại toàn thân cao thấp, bạch cốt lóe sáng, giờ khắc này Lạc Thiên Hành, một thân bạch cốt, đủ để luyện chế thành một kiện Chí tôn thần khí.
Tổ Thần cửu biến!
Triệu Kiệt Luân ngẩn người.
- Nhìn thấy sao?
Mục Vân lạnh nhạt nói:
- Bên cạnh ta tụ tập, ba trăm chiến sĩ Cốt tộc, hiện nay tu vi thấp nhất, Tổ Thần ngũ biến, tu vi cao nhất, Tổ Thần cửu biến.
- Ngươi cho rằng hơn mười người của ngươi có thể sống sao?
Bàn tay Mục Vân vung lên, ba trăm cốt vệ, biến mất.
Triệu Kiệt Luân hiểu rõ, ba trăm cốt vệ, đi diệt những hộ vệ kia của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận