Vô Thượng Thần Đế

Chương 2293: Tám vị ngục vương

- Xú tiểu tử, ngươi sợ ta như vậy?
Người tới nhìn Vô Cực Ngạo Thiên, hùng hùng hổ hổ nói:
- Nếu không phải ta đem Cửu Trọng Linh Tháp cho ngươi, ngươi hiện tại có thể có thành tựu như vậy? Từ bây giờ, ngươi là truyền nhân của Vu Thừa Phong ta, đồ nhi, hiểu không?
Nghe được lời này, sắc mặt Vô Cực Ngạo Thiên trắng dì, trông mong nhìn Kiếm Phong Tiên.
- Được rồi, Vu Thừa Phong, ngươi cần gì phải trêu chọc hắn, ta thấy ngươi mấy ngày gần đây trôi qua rất tiêu sái.
- Ta cũng không có tiêu sái như ngươi, Kiếm Phong Tiên, lần này gọi chúng ta đến làm cái gì? Không có gì quan trọng, đừng gọi chúng ta!
Vu Thừa Phong cười hắc hắc nói, đi tới một đài đá vị trí cuối bên trái, lẳng lặng ngồi xuống.
- Vu Thừa Phong, chỉ ngươi nói nhảm nhiều, từ xa đều nghe được tiếng ngươi rồi.
Đang lúc này, ngoài cửa lớn, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Một đạo thân ảnh dáng người cao lớn, khí vũ hiên ngang, đầu đầy tóc xám, nhưng tinh thần phấn chấn, một đôi mắt, làm cho người ta có một loại cảm giác ánh sáng sắc bén.
- Vương Ngự Phong, một lão già xấu ngươi còn không chết, chiếm vị trí bát ngục vương, làm cho bao nhiêu người thèm nhỏ dãi đây?
Nhìn thấy người tới, Vu Thừa Phong cười quái dị.
- Vậy cũng mạnh hơn Vu Thừa Phong ngươi, có muốn so tay hay không...
- Đến đây, chờ thương nghị xong đại sự, chúng ta qua hai chiêu.
- Không thành vấn đề.
Hai người ngươi một lời ta một câu, có vẻ rất thân thiết.
- Vương Ngự Phong...
Nghe đến cái tên này, Vô Cực Ngạo Thiên luôn cảm thấy rất quen thuộc, nhưng trong lúc nhất thời không thể nhớ được ở nơi nào đã nghe qua cái tên này.
Bất quá Cửu Ngục Vương Vu Thừa Phong, chính là Thiên Lý Thừa Phong tiếng tăm lừng lẫy cực loạn đại địa, bát ngục vương này, chỉ sợ càng không đơn giản.
Vô Cực Ngạo Thiên giờ khắc này chỉ biết, hiện tại không có phần hắn nói chuyện.
Nếu Mục Vân hiện tại ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra Vương Ngự Phong, chính là Vương lão bản của cửa hàng Kiểm Lậu Vương ở trong Tam Cực thành kia.
- Tốt lắm, hai người các ngươi đến là đủ rồi.
Kiếm Phong Tiên hiện tại mở lời.
Lời nói vừa dứt, Kiếm Phong Tiên vung tay lên, tiếng ong ong không ngừng vang lên.
Bên trong đại điện, trên vị trí trống rỗng đột nhiên xuất hiện từng đạo thân ảnh.
Tổng cộng bốn thân ảnh, chỉ có thể nhìn thấy bộ dáng hư ảo, nhìn không rõ ràng.
- Tứ Ngục Vương, Ngũ Ngục Vương, Lục Ngục Vương, Thất Ngục Vương, đã lâu không gặp.
Kiếm Phong Tiên nhìn bốn đạo thân ảnh kia, chắp tay cười nói.
Thất Ngục Vương chắp tay cười nói:
- Kiếm Phong Tiên, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn như cũ, không biết kiếm thuật của ngươi và Nhị Ngục Vương thì ai lợi hại hơn chứ?
- Lục Thanh Phong được xưng Thanh Sơn Kiếm Thánh, sư thừa Diệt Thiên Viêm tiền bối, trò giỏi hơn thầy, ta tự thẹn không bằng.
Kiếm Phong Tiên chắp tay cười nói.
- Vậy cũng chưa chắc, danh hiệu Nhất Kiếm Phong Tiên - Kiếm Phong Tiên cũng không phải có không, năm đó ngươi cùng Mục Vân tiên vương là chí giao, ta biết Mục Vân tiên vương, tâm cao khí ngạo!
Lục Ngục Vương xen vào nói:
- Có thể trở thành chí giao với hắn, ai cũng là Tiên Vương đứng đầu trong thiên địa, bốn vị hộ pháp Vân Minh, Thanh Long thánh sứ Hác Đằng Phi, Bạch Hổ thánh sứ Chung Hào, Chu Tước thánh sứ Hàn Tuệ, Huyền Vũ thánh sứ Tôn Diễn Châu. Bốn người này, năm đó chính là nổi danh cực loạn đại địa, so với lão đầu thì kinh khủng hơn nhiều, có thể bị Mục Vân tiên vương thu phục, vạn năm trung thành không thay đổi, đủ để nhìn ra, chỗ hơn người của Mục Vân tiên vương, ngươi và hắn là chí giao, làm sao có thể kém?
- Lục Ngục Vương, ngươi khen Kiếm Phong Tiên, còn không quên hạ thấp ta?
Vu Thừa Phong hừ hừ nói:
- Lão tử làm sao kém hơn tứ thánh thi kia? Ta thấy kiến thức của ngươi có không đủ.
- Có tiếng không có miếng?
Lục Ngục Vương cười ha ha nói:
- Vân Minh không còn Mục Vân một trong thập đại tiên vương, còn có thể sừng sững vạn năm không ngã, không thể không nói đến công lao của Mạnh Tử Mặc vị đệ nhất đan tiên này, ta không phủ nhận, nhưng nếu không phải tứ thánh sứ này trấn thủ tứ phương Vân Minh, chỉ sợ lấy Triệu vực Triệu gia cùng Cửu Nguyên Vực Cửu Nguyên tiên môn, đã sớm nuốt chửng khối bánh ngọt lớn Vân Minh này.
Tiên giới mênh mông, địa vực rộng lớn, Vân Minh năm đó chính là một mảnh hoang vu, mà Mục Vân dẫn dắt một đám người, cứng rắn mở ra đệ thập vực Vân Vực, phần thủ đoạn này, danh xưng một trong mười đại tiên vương, hoàn toàn xứng đáng.
- Ta thấy các ngươi rất hứng thú với Mục Vân, một người đã chết vạn năm, Vân Minh hiện tại, có thể miễn cưỡng chống đỡ mà thôi, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ sụp đổ.
Tứ ngục vương khàn khàn trầm thấp nói.
Tràng diện có chút lúng túng.
- Vạn nhất Mục Vân tiên vương chưa chết thì sao?
Kiếm Phong Tiên hiện tại đột nhiên mở lời:
- Vạn nhất hắn lấy một loại thân phận khác còn sống thì sao?
Kiếm Phong Tiên vừa nói lời này, trong đại điện nhất thời có một trận gió lạnh thổi qua.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều trợn mắt há hốc mồm.
Kiếm Phong Tiên nói như vậy, tựa hồ có ý?
Trên thực tế, bọn họ đều là người tông chủ thu phục, tông chủ tụ tập bọn họ cùng một chỗ, rốt cuộc làm cái gì không biết, nhưng bọn họ chỉ biết, hiểu được một chuyện là được.
Đó chính là không được cãi mệnh lệnh của tông chủ,.
- Hắn đến rồi!
Kiếm Phong Tiên không nói nhiều, nhìn bên ngoài đại điện.
Nhất thời, hô hấp mọi người đều trở nên không quá tự nhiên.
Hắn kia, mọi người tự nhiên biết là ai.
Một đạo thân ảnh chậm rãi bước tới, thân mặc thanh sam, chân đạp giày vải, bên hông buộc một cái đai lưng màu xanh, hai tay ôm trước ngực, trong ngực ôm một thanh trường kiếm, từng bước một đi vào.
Bước chân không tiếng động, nhưng người trước mắt lại làm cho người ta có một cỗ áp lực vô hình.
- Lục huynh.
Nhìn thấy người tới, Kiếm Phong Tiên chắp tay cười nói.
- Mọi người đã đến đông đủ chưa?
Lục Thanh Phong thản nhiên mở miệng.
Nếu người ta biết được, Diệt Thiên Viêm từng được tôn xưng một đời kiếm thần, đại đồ đệ Lục Thanh Phong, lại là Nhị Ngục Vương của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, chỉ sợ tròng mắt đều sẽ lồi ra.
- Ừm.
Kiếm Phong Tiên gật đầu, ngồi xuống.
Lục Thanh Phong hiện tại cũng đi tới bên phải, ngồi xuống.
Vô Cực Ngạo Thiên thì đứng ở phía sau Kiếm Phong Tiên, đi cũng không được, không đi cũng không được, đứng tại chỗ, quả thực giống như ở trong chảo dầu.
Hắn hiện tại vô cùng hy vọng, Vu Thừa Phong đến mắng hắn một câu…
Mắng hắn một câu, hắn rời khỏi đại điện, thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ những đại lão này ở đây, tiến hành một cuộc họp chính thức, hắn đứng ở đây giống như một con ruồi...
- Hôm nay, hai vị hộ pháp sẽ đến, các vị nhớ kỹ, thả lỏng tâm tính, đừng nói lung tung!
Lục Thanh Phong thản nhiên nói.
Một câu nói thản nhiên lại giống như một mệnh lệnh, làm cho mấy vị đại lão ở đây nhất thời ngồi nghiêm chỉnh.
Vô Cực Ngạo Thiên nhìn thấy, bốn vị Ngục Vương kia mỗi người sửa sang lại ống tay áo, ngay cả Vu Thừa Phong cùng Vương Ngự Phong hai người cũng là thành thành thật thật ngồi.
Hắn biết, một nguyên nhân để hắn không thấy rõ thân ảnh của bốn vị Ngục Vương là chân thân bốn vị Ngục Vương cũng không có ở đây, một nguyên nhân khác là, thực lực của hắn quá thấp, nhìn không rõ.
Thế nhưng những đại lão này cũng có thể rõ ràng nhìn thấy đối phương.
Hội nghị quan trọng như vậy, bốn vị Ngục Vương này không ở đây, chỉ sợ bốn vị này tuyệt đối là cường giả Tiên Vương mà hắn không thể tưởng tượng được, nói không chừng là cao tầng của các vực giới khác, hoặc là an bài ở các vị trí nên có...
Bạn cần đăng nhập để bình luận