Vô Thượng Thần Đế

Chương 4074: Một tiễn một mạng (2)

Một quyền công kích này, uy lực cường đại cỡ nào, Mục Vân không cân nhắc qua.
Mà hôm nay, là cơ hội để thử nghiệm.
Ầm...
Một quyền đánh ra, hai bên đường, sóng khí quay cuồng, lực trùng kích cường đại, nổ tung ra.
Hơn mười người bao gồm cả Đỗ Nguyên không ngừng chật vật lùi lại.
- Làm sao có thể!
Sắc mặt Đỗ Nguyên trắng bệch, hắn coi như tốt, những Thánh Đế phía sau, hiện tại một đám miệng phun ra máu tươi, căn bản không cách nào thừa nhận một kích của Mục Vân.
Sự khác biệt quá lớn!
Căn bản không phải một đẳng cấp.
Đỗ Nguyên khẽ quát một tiếng, bàn tay vung lên, một lệnh kỳ xuất hiện trong tay.
Lệnh kỳ vung ra, một trận cuồng phong nổi lên, hết thảy giống như đều bị cuồng phong bao trùm tiến vào trong.
Chợt, bàn tay Đỗ Nguyên vung ra, cuồng phong lệnh kỳ bao trùm giết về phía Mục Vân.
Trong lúc tiếng gào thét, thân ảnh Mục Vân lúc này bị cuồng phong bao vây, không cách nào thấy rõ.
- Được rồi!
Linh Bách Mai hiện tại thở ra một hơi, từ từ nói:
- Bị Thiên Linh Phong Kỳ của Đỗ Nguyên trưởng lão bao trùm, coi như Thiên Thánh Đế, tên này cũng...
- Cái gì đã thành? Linh trưởng lão?
Mà hiện tại, một tiếng nói có chút lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Mục Vân từ trong cơn lốc kia, tiến lên, quần áo chỉnh tề, mặt không đỏ, thở không gấp, tựa như không sao.
- Điểm công kích này muốn trọng thương ta, không khỏi quá khinh thường cảnh giới Thiên Thánh Đế sơ kỳ đi?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Đã như vậy, không đùa giỡn cùng các ngươi.
Giơ tay cài cung cài tên, vô hình, từng đạo tinh thần lực hội tụ.
- Cửu Tinh Dẫn Thiên Tiễn!
Mục Vân một tay buông ra, rống một tiếng, một mũi tên rời cung mà đi.
Phốc... Phanh...
Máu tươi nổ tung, một đệ tử Thánh Đế sơ kỳ, nổ thành huyết vụ, tinh khí thần phong phú bị Mục Vân cướp đoạt không còn.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân lại bắn ra một mũi tên, lại có một vị trưởng lão Thánh Đế hậu kỳ, thân thể phanh một tiếng nổ tung.
Một mũi tên, một mạng.
Giờ khắc này, sắc mặt Linh Bách Mai trắng bệch.
Mục Vân quá kinh khủng.
Khi Mục Vân còn là Thánh Hoàng, không giết hắn, bây giờ thì đã muộn.
Mà bây giờ, cho dù là nàng, cũng đã trở thành đối thủ không đáng nhắc tới trong mắt Mục Vân.
Tốc độ thăng cấp của tên này hoàn toàn không thể dùng lẽ thường mà cân nhắc.
Tất cả những điều này, có vẻ quá mức không thể tưởng tượng được.
Tên này, rốt cuộc là làm sao đạt tới tình cảnh như hôm nay.
Trên người Mục Vân tất nhiên có được đại bí mật, nhưng bí mật lớn như vậy, hiện tại nàng không cách nào đi thăm dò.
- Rút đi!
Đỗ Nguyên trưởng lão đột nhiên gào thét.
Mục Vân trước mắt, đã không phải bọn họ có thể đối phó.
Chỉ có cường giả Thiên Thánh Đế trung kỳ, hậu kỳ mới có thể đánh chết Mục Vân.
Mà nếu tiếp tục kéo dài, chỉ sợ cho dù là tộc trưởng đích thân đến, Mục Vân đều sẽ trở thành một phiền toái cực lớn.
Còn nữa, Mục Vân bây giờ, chính là đệ tử của Tiêu Thanh Phong, Tiêu Thanh Phong đối với Mục Vân, bảo hộ chu toàn, tộc trưởng cho dù tới, muốn giết Mục Vân, cũng phải xem Tiêu Thanh Phong có vui lòng hay không.
Tên này, những năm gần đây, ở trong Tiêu Dao sơn, từ một Thánh Hoàng không đáng một đồng, đến Thiên Thánh Đế hiện giờ.
Thật sự là đáng ghét.
- Chạy thoát sao?
Mục Vân vung tay lên, Cửu Tinh Dẫn Thiên Tiễn không ngừng đánh ra.
Bất cứ ai dám chạy, hắn ta bắn người đó.
Một mũi tên một mạng, nhìn xem những người này có thể ngăn cản được uy lực cường đại của Cửu Tinh Dẫn Thiên Tiễn hay không.
- Giết hắn đi!
Một tiếng quát khẽ vang lên, Phương Triệt trưởng lão đã cầm được máu tươi, sắc mặt khôi phục như lúc ban đầu, ngoại trừ thiếu một cánh tay trái, tựa hồ không có gì khác thường.
Hiện tại Phương Triệt đã nổi lên sát tâm, vì thương thế vững vàng, hắn tiêu hao một viên cửu phẩm thánh đan ngày thường căn bản không nỡ dùng.
Tổn thất như thế, nhất định phải từ bù đắp lại trên người Mục Vân.
Nhìn thấy Phương Triệt khôi phục, Đỗ Nguyên cũng bớt lo.
- Linh trưởng lão, ngươi cùng người khác liên hợp lại, cẩn thận Mục Vân ra tay với các ngươi.
- Tốt!
Giờ khắc này, Linh Bách Mai vội vàng cùng mấy vị Thánh Đế còn lại của Tử Linh tộc đứng chung một chỗ, cẩn thận nhìn nhất cử nhất động của Mục Vân.
- Hai lão già bị kẹt ở Thiên Thánh Đế sơ kỳ mà thôi.
Mục Vân hừ một tiếng, bước ra, Cửu Tinh Bá Thể bắt đầu mở ra.
Toàn thân cao thấp, tựa như được mạ lên một tầng tinh thần ánh sáng lấp lánh, lóe ra khí tức làm cho người ta cảm thấy sáng chói vô hạn.
Khí tức cường đại tràn ra, làm cho người ta cảm giác vô cùng cường thịnh.
Đây còn là Thiên Thánh Đế sơ kỳ sao?
Trong lòng mọi người đều sinh ra một nghi vấn như vậy.
Khí tức cường đại như thế, căn bản không giống Thiên Thánh Đế sơ kỳ.
- Chịu chết!
Mục Vân lao ra, giết ra một quyền.
Đỗ Nguyên né tránh không kịp, chỉ có thể chính diện nghênh đón.
Hai người đều cảnh giới Thiên Thánh Đế sơ kỳ, cho dù Mục Vân khí huyết cường thịnh bá đạo, nhưng bọn hắn không nhất định không hề có lực chống cự.
Phanh...
Một tiếng phanh vang truyền ra, Đỗ Nguyên đột nhiên biến sắc.
Tiếng ca ca vang lên, toàn thân cao thấp Đỗ Nguyên, máu tươi đầm đìa.
Mục Vân đánh ra một quyền tiếp một quyền, mỗi một quyền, giống như đều là một kích mãnh liệt của Thiên Thánh Đế.
Phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, Đỗ Nguyên đã hoàn toàn không có lực chống đỡ.
Sự khác biệt như vậy, làm cho Phương Triệt ở một bên hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Rút đi!
Nếu hiện tại còn không rút, chính là kẻ ngốc.
Trước mắt, có thể chạy thoát một người là một người, tốt hơn so với toàn quân bị diệt.
- Một người cũng đừng hòng rời đi.
Bàn tay Mục Vân vung lên, giương cung cài tên, tiếng bá bá bá xé gió vang vọng, từng mũi tên xuyên thủng không khí, đánh về phía trước.
Những Thánh Đế căn bản không cách nào ngăn cản, đây là một hồi đuổi giết, không phải giao chiến.
Thiên Thánh Đế sơ kỳ, Cửu Tinh Bá Thiên Thể tầng thứ hai, Mục Vân công kích bá đạo, phòng ngự càng bá đạo.
Đỗ Nguyên đã sớm không có bất kỳ phản ứng nào, khí tức tiêu tán.
Phương Triệt đã sớm mặt như màu đất.
Sự khác biệt như vậy, làm cho hắn căn bản không có bất kỳ tin tưởng nào giao thủ cùng Mục Vân.
Mà hiện tại, khí tức cường đại, một sóng chồng lên một sóng, khiến cho Mục Vân cảm giác được, bên trong thân thể, lực lượng đang chồng lên nhau, đang gầm thét.
- Phương Triệt!
Cách không một quyền, giết ra.
Phanh...
Phương Triệt còn chưa quay đầu lại, quyền phong đã đến, toàn bộ ngực hắn triệt để nổ tung.
Mục Vân liên tiếp vung ra mấy quyền, từng vị Thánh Đế nhất thời chết đi, máu tươi nổ tung.
Mạnh mẽ!
Mạnh đến vô địch.
Cuối cùng, Linh Bách Mai đã không hề chống cự.
- Linh trưởng lão, có lẽ năm đó, ngươi cũng chưa từng nghĩ tới, sẽ có như ngày hôm nay?
Bạn cần đăng nhập để bình luận