Vô Thượng Thần Đế

Chương 4051: Hộp gỗ nổ tung (2)

- Tên này, trên người thật sự có bí bảo?.
Một lão giả tóc xám trắng, nhìn về phía La Đức Cáp Đặc, mở lời.
- Cát lão, thiên chân vạn xác.
Hiện tại, gần mười vị lão cảnh giới Giả Thiên Thánh đế sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, bức Mục Vân cùng Diệu Tiên Ngữ đến góc chết.
Một màn này, rất nguy hiểm.
Mục Vân hiện tại nhíu mày.
- Tiểu tử, giao ra đồ ngươi ở chỗ này lấy được, ta tha cho các ngươi không chết.
Cát lão lúc này mở lời.
Giao nộp?
Mục Vân hừ nói:
- Ngươi nghĩ rất đẹp, người của mình vô dụng không chiếm được, liền đến cướp?
- Cá lớn nuốt cá lớn, vốn nên như thế.
Cát lão kia mỉm cười, cũng không tức giận, nói:
- Giao ra, miễn cho các ngươi không chết, nếu không, hai người các ngươi, phải làm một đôi uyên ương uổng mệnh.
Mục Vân nhìn Diệu Tiên ngữ bên cạnh.
Hiện giờ Diệu Tiên Ngữ là Thiên Thánh Đế sơ kỳ, thực lực cường hoành không sai.
Thế nhưng đối phương lại là tồn tại gần mười vị Thiên Thánh Đế cảnh giới, cường đại không gì sánh được.
- Tốt, ta cho các ngươi.
Mục Vân hiện tại đột nhiên mở miệng.
Nghe được lời này, Diệu Tiên ngẩn ra.
- Nếu các ngươi muốn, cho các ngươi là được.
Mục Vân một lần nữa nói:
- Nhưng ta hy vọng các ngươi có thể nói lời giữ lời.
Cát lão cười tủm tỉm nói:
- Ngươi yên tâm, nhất định.
Mục Vân hiện tại ho khụ, sắc mặt trắng hơn vài phần.
La Đức Mặc kia chính là Thiên Thánh Đế hậu kỳ, cho dù là một kích đơn giản, đối với hắn mà nói, cũng không khác gì trọng thương.
Nếu không phải tu hành Cửu Tinh Bá Thiên Thể, khả năng vừa rồi, hắn đã hoàn toàn xong đời.
Mục Vân hiện tại có chút đau đớn lấy ra cái hộp cổ xưa kia.
Nhìn thấy cái hộp, La Đức Cáp Đặc vội vàng nói:
- Là cái hộp đó.
Trên mặt mấy người Cát lão, La Đức Mặc hiện tại cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Từ khi tiến vào trong Trung Bách cổ thành, bảo vật không có được gì, ngược lại vẫn bị đám dong binh cổ vây khốn, hành động bị hạn chế.
Dựa theo miêu tả của La Đức Cáp Đặc, Mục Vân lấy được ba món chí bảo, hai món còn lại, đối với hắn mà nói, cũng không có hấp dẫn gì. Hộp gỗ này, chắc là giá trị không nhỏ.
- Tiểu tử, ngươi xác định là cái này?
- Đương nhiên.
Mục Vân vẫn rất không nỡ, nói:
- Hộp gỗ này, lấy cảnh giới Thánh Đế ta căn bản đánh không ra, trong này rốt cuộc là cái gì, ta cũng không biết.
Nghe được lời này, Cát Lão nhìn về phía La Đức Cáp Đặc, nói:
- Ngươi lấy hộp gỗ kia tới.
- Tốt!
La Đức Cáp Đặc hiện tại cũng biết, Mục Vân đã là con cừu trong bầy sói, nếu dám làm bậy, chắc chắn sẽ chết, hắn căn bản không sợ.
Tiếp nhận hộp gỗ, La Đức Cáp Đặc thật cẩn thận, đi tới bên người Cát lão, đưa hộp gỗ lên.
- Ừ?
Cát lão hiện tại tiếp nhận hộp gỗ, lại cảm giác nặng trịch, nhưng hộp gỗ kia vẫn còn khóa, không có gì đặc thù.
Đột nhiên, đúng lúc này, Mục Vân kéo Diệu Tiên Ngữ lên, đang muốn nhanh chóng chạy trốn.
- Tiểu tử thúi, ngươi lừa ta!
Cát lão nhìn thấy Mục Vân muốn chạy, tự cho bị lừa, hộp gỗ này, nhất định là trống rỗng, theo bản năng mở hộp gỗ ra.
Ầm...
Oanh oanh oanh...
Trong nháy mắt, toàn bộ hộp gỗ nổ tung.
Liên tiếp đó là cổ trạch cũng nổ tung ra, toàn bộ cổ thành đều loạng choạng lung lay.
Một trận nổ này, kinh thiên động địa.
Mục Vân cùng Diệu Tiên Ngữ hai người, sớm đã có chuẩn bị, nhưng cho dù là như thế, vụ nổ mạnh mẽ kia vẫn đánh bay hai người...
Mà La Đức Cáp Đặc thân trong vụ nổ, căn bản không có phản ứng gì, mệnh nhỏ ô ô.
Ngay cả Cát lão là Thiên Thánh Đế hậu kỳ, cả người cách hộp gỗ rất gần, không hề phòng bị, cũng là tính mạng đã không còn sót lại chút gì.
Còn lại mấy vị Thiên Thánh Đế, đều gặp nạn.
Toàn bộ cổ trạch, nhất thời bị hủy diệt, bạo liệt phá hủy tất cả đồ đạc, hóa thành bột mịn.
Mục Vân mặc dù có chuẩn bị, nhưng ba động cường đại, vẫn như trước bắn bay ra xa, một cỗ cự lực dị động trong thân thể, làm cho hắn ngất đi.
Nghĩ đến tinh khí thần cường đại ẩn chứa trên người những Thiên Thánh Đế đã chết kia, trước khi Mục Vân ngất xỉu, lại cảm thấy đáng tiếc.
Toàn bộ thành cổ hiện tại, khắp nơi đều là tiếng run rẩy, tiếng bạo liệt tàn sát bừa bãi thiên địa.
- Khụ khụ...
Một tiếng ho khụ khụ vang lên, trong phế tích, ba thân ảnh đi ra.
- La Đức Mặc tế tự!
Hai gã trung niên nam tử nhìn La Đức Mặc, vội vàng đi tới.
- La Tư, La Ma, còn những người khác thì sao? Cáp Lặc đâu?
La Đức Mặc hiện tại cả người máu tươi đầm đìa, trên đầu đều là vết máu.
Hắn đứng dậy, nhìn về phía trước, đôi mắt trống rỗng.
Vừa rồi khoảng cách giữa ba người hơi xa một chút, làm ra phòng ngự, nhưng mặc dù như vậy, cũng bị thương nặng.
Mà Cát Lão cùng La Đức Cáp Đặc, đứng mũi chịu sào, cường đại như Cát lão, Thiên Thánh Đế hậu kỳ, đều bị nổ chết, chứ đừng nói La Đức Cáp Đặc.
Sắc mặt La Đức Mặc lúc này âm trầm xuống.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Trong mắt La Đức Mặc tràn đầy sát khí.
- Bây giờ thì sao? La Đức Mặc?
La Tư cùng La Ma hai người hiện tại lộ vẻ lo lắng.
Lần này gần mười vị Thiên Thánh Đế xuất động, thế nhưng hiện tại, chỉ còn lại có ba người bọn họ.
Tổn thất thảm trọng không nói, cái gì cũng không có được.
Bên trong hộp gỗ kia căn bản không phải trân bảo tuyệt thế gì, mà là một món đại sát khí có thể khiến bọn họ mất mạng.
- Đuổi theo!
La Đức Mặc hiện tại răng cắn chặt, hung tợn nói:
- Ta muốn tiểu súc vật kia chết không có chỗ chôn.
- La Tư, La Ma, hai các ngươi đạt tới cảnh giới Thiên Thánh Đế trung kỳ, đuổi giết Mục Vân kia, ta muốn sống.
Dừng một chút, La Đức Mặc lại nói:
- Chết cũng được.
- Vâng!
La Đức Mặc một lần nữa nói.
- Ta muốn nữ tử đó, ta muốn nàng đi cùng cháu trai của ta vào quan tài.
Nhìn thấy bộ dáng hung ác của La Đức Mặc, La Tư cùng La Ma nhất thời cả thể xác lẫn tinh thần phát lạnh.
Bọn họ biết, La Đức Mặc chính là cuồng ma bảo vệ cháu.
Vốn lần này hai vị Thánh Đế hậu kỳ đi theo, bọn họ đã cho rằng không cần phải trở lại, nhưng La Đức Mặc kiên trì muốn tới.
Mà vừa rồi, cứu La Đức Cáp Đặc.
Nhưng hiện tại lại bị Mục Vân âm một tay.
Quan trọng nhất là, La Đức Cáp Đặc miêu tả ba vật Mục Vân lấy được vô cùng cường đại.
Quyển trục thánh quyết, Chỉ Thiên kiếm, hộp gỗ.
Ai có thể nghĩ đến, bên trong hộp gỗ kia, lại là một kiện đại sát khí.
La Tư cùng La Ma hai người, không nói hai lời, phi thân truy tung.
Bọn họ tuy rằng bị thương, nhưng Mục Vân kia nhất định còn bị thương hơn bọn họ.
Truy đuổi một tiểu tử Thánh Đế trung kỳ, đối với bọn họ mà nói, cũng không tính là việc khó gì.
Trải qua trận chiến này, bọn họ tất nhiên sẽ cẩn thận từng li từng tí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận