Vô Thượng Thần Đế

Chương 811: Ngũ Chỉ Thần Sơn

Toàn bộ binh sĩ lúc này dừng lại, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy phía trong rừng trước lít nha lít nhít, lần lượt từng bóng người đột nhiên xuất hiện.
Hai người cầm đầu lại là hai người năm đó Mục Vân thấy qua phía trên Thiên Luân đảo.
Phó lâu chủ Lãm Kim lâu - Lãm Kim Nguyệt, bên cạnh Lãm Kim Nguyệt, một thanh niên ngạo nghễ đứng thẳng, ánh mắt đánh giá đám người, cuối cùng khóa chặt trên người Mục Vân.
Còn có mộy người, là Phó các chủ Ám Ảnh các Tần Nghịch Tài, cũng là huynh đệ Các chủ Ám Ảnh các Tần Nghịch Thiên.
Bên người Tần Nghịch Tài, một thanh niên, toàn thân áo đen, thần sắc lạnh lùng, ánh mắt cuối cùng cũng khóa chặt trên người Mục Vân.
Nghe được tiếng cười ha ha, Vu Tổ tuyệt không mở miệng, mà Trĩ Tiệp đi đến phía trước, chắp tay nói:
- Hai vị, đã lâu không gặp!
Một mạch Cổ thuật thường xuyên làm giao dịch cùng Lãm Kim lâu, Thiên Bảo các, Trĩ Tiệp đương nhiên quen biết hai người.
- Tần Nghịch Tài, Lãm Kim Nguyệt, Vu tộc ta mặc dù thường xuyên giao dịch cùng Lãm Kim lâu và Ám Ảnh các, hôm nay chuyện bên trong Vu tộc ta, không có quan hệ gì với các ngươi, còn mời tránh đường.
Vu Sơn Vũ nhịn không được nói.
- Tránh đường?
Lãm Kim Nguyệt cười lạnh:
- Vu tộc trưởng, việc quan hệ đến long động, cái hang rồng kia là do Vân tôn giả phát hiện vạn năm trước, hình như cũng không có quan hệ gì với các ngươi nha?
- Chẳng lẽ, chỉ cho phép Vu tộc các ngươi đi tới, những người khác, cũng không thể đi?
- Ngươi...
- Sơn Vũ...
Ngay tại giờ phút này, Vu Tổ mở miệng:
- Người tới là khách, Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các muốn tham gia, Vu tộc chúng ta đương nhiên không ngăn cản được, chỉ là đến long động, có khả năng nguy cơ càng lớn, hi vọng hai vị làm tốt dự tính xấu nhất.
- Vu Tổ không hổ là tộc lão Vu tộc, lòng dạ cùng khí phách thế này, khó được a!
Tần Nghịch Tài hơi chắp tay, biểu đạt biết ơn.
- Lần này đi long động, các đại thế lực các ngươi cũng nhìn chằm chằm không ít thời gian, Vu tộc ta đã nguyện ý mở ra, đương nhiên sẽ đi cùng các ngươi, mà nơi đây vô cùng hung hiểm, Vu tộc ta cũng không nắm chắc, thêm một người, nhiều một phần lực lượng.
Vu Tổ mặt ngoài nói thì nói như thế, thế nhưng Mục Vân nghe thế nào cũng cảm giác là thêm một người, thêm một thi thể cho chó ăn đây?
Mà Mục Vân cũng lười phản ứng mấy người này.
- Nghĩ không ra Mục minh chủ cũng ở chỗ này.
Mục Vân muốn thành thành thật thật đợi trong đám người, thế nhưng có người lại không nguyện ý hắn yên tĩnh.
- Ừm? Vị huynh đài này, chúng ta quen biết sao?
Mục Vân nhìn thanh niên đứng sau lưng Lãm Kim Nguyệt, lễ phép hỏi.
- Mục minh chủ đương nhiên thân cư cao vị, không biết tiểu nhân vật như ta, tại hạ Lãm Vân!
Lãm Vân cao ngạo nói:
- Muội muội ta bản và Huyền Không sơn Huyền Vô Tâm định ra việc hôn nhân, thế nhưng Huyền Vô Tâm chết trong tay Mục minh chủ, còn mời Mục minh chủ lần này cẩn thận.
- Nha!
Mục Vân ồ một tiếng, đứng bên cạnh Vu Vũ, không lên tiếng nữa.
Nga?
Vu Vũ nhìn biểu hiện củ Mục Vân, không khỏi cười một tiếng.
Thế nhưng một bên khác, Lãm Vân lại tức giận không thôi.
Lãm Kim lâu vốn là giao dịch các mạnh nhất bên trong ba ngàn tiểu thế giới, thế nhưng bởi vì Mục Vân xuất hiện, mấy năm qua này giao dịch mật thiết cùng Thiên Bảo các, khiến cho hiện tại Thiên Bảo các phát triển không ngừng, Lãm Kim lâu bọn hắn cũng bị áp một đầu.
Mà lần này nghe nói, Thiên Bảo các đi tới Vu tộc chuẩn bị không ít thần binh cùng đan dược chất lượng cao.
Hiện tại, phía trên toàn bộ Thiên Vận đại lục, phàm là thần binh đan dược chất lượng cao, đều xuất ra từ Lạc Hồn đảo, đây là điều mọi người công nhận, ngay cả Thiên Đan tông cùng Khí Cụ môn cũng không khỏi không phục.
Mục Vân thể hiện rõ giúp đỡ Thiên Bảo các.
Kẻ này, quả thực muốn chết!
Vu Vũ nhìn Mục Vân không quan tâm, cười nói:
- Ngươi thật dám đi, ngươi nhìn dáng vẻ Lãm Vân thẹn quá hoá giận kia, ta đoán chừng khi tiến vào long động, hắn sẽ bắt ngươi khai đao.
- Hắn bảo ta cẩn thận, ta có thể làm sao? Chẳng lẽ co lại thành một đoàn, run lẩy bẩy?
Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Một số thời khắc, ngươi không tìm phiền phức, phiền phức đều tới tìm ngươi, thật không biết những công tử ca này nghĩ gì, thấy ai cũng không vừa mắt.
- Còn không phải ngươi quá thiên tài!
Vu Vũ cười hắc hắc nói:
- Lãm Vân này và Tần Minh hai người đều là thiên chi kiêu tử của Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các, người ta còn không có lợi hại như ngươi, ngươi tuổi còn trẻ đã là đan khí đại sư, bọn hắn nhiều lắm thì thực lực cao trong thế hệ trẻ tuổi thôi, thế nhưng ngươi đã được các bậc tiền bối thế hệ trước xem như đại sư đỉnh tiêm, ngươi nói không buồn bực ngươi thì còn buồn bực ai?
- Nói như vậy, ta ưu tú, trách ta rồi?
- Ha ha, ngươi cái này...
Vu Vũ nghe thế cũng không có cách nào.
Bất quá một đoạn thời gian ở chung, Vu Vũ có thể rõ ràng tính cách của Mục Vân.
Ngẫu nhiên có phần chơi xấu, giả vờ ngớ ngẩn, thế nhưng trên thực tế, lại là âm thầm tính toán tốt hết thảy.
Mà điểm quan trọng nhất là Mục Vân không tham lam, biết mình muốn cái gì, có thể muốn cái gì.
Vu Vũ làm sao biết, Mục Vân, rất tham.
Chỉ là giờ phút này, người đến đều là cường giả cấp bậc thủ lĩnh các đại thế lực, thiên tài sáng chói, cũng không có võ giả phía dưới Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, cảnh giới của hắn, thực sự không đủ để biểu đạt ra lòng tham của hắn.
Bất quá trứng rồng kia, có cơ hội, Mục Vân tuyệt không từ bỏ.
Hiện tại người Lãm Kim lâu cùng Thiên Bảo các đến, chỉ sợ Huyền Nguyệt thánh địa, Vô Cực Ma Tông, Thiên Đan tông ở gần Thập Vạn đại sơn phía Đông cũng sẽ có người tới.
Chỉ là không biết, những đại tông môn này phái người nào đến.
Dọc theo đường, mọi người đi trong núi rừng trọn vẹn hơn mười ngày, càng chịu không ít khổ.
Lần này đến đây, phần lớn là cường giả Vũ Tiên cảnh, điểm ấy khổ ngược lại không sao.
Bất quá Vu tộc vốn sinh tồn bên trong Thập Vạn đại sơn, đương nhiên có biện pháp đối mặt độc trùng chướng khí, thế nhưng mấy người Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các lại chịu không ít khổ.
Mục Vân hiểu rõ điểm này, cũng âm thầm phỏng đoán, Vu Tổ rất có ý tứ.
Đi qua thời gian nửa tháng, cuối cùng, Vu Tổ dẫn đầu đại bộ đội rốt cục ngừng chân không tiến trước một khu núi cao liên miên.
- Lão tổ!
Một nam tử Vu tộc dáng người hơi gầy, làn da trắng nõn đi đến bên cạnh Vu Tổ, thấp giọng nói gì đó.
Mục Vân biết, nam tử gầy teo tên Long Ngọc Tử, nhìn rất phổ thông, nhưng lại là Tộc trưởng bộ lạc Cổ Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận