Vô Thượng Thần Đế

Chương 2487: Cực Động Thương (1)

Vân Minh cùng Cửu Nguyên tiên môn giao tiếp, ma sát lẫn nhau tự nhiên không nhỏ, cho nên Mục Vân cùng Chu Nguyên Sơn giao thủ vài lần, tuy rằng hắn là một trong thập đại Tiên Vương, nhưng mỗi lần đối mặt với Chu Nguyên Sơn, tên này, luôn có biện pháp chạy thoát.
Nghe có vẻ mất mặt, nhưng có thể chạy thoát dưới tay thập đại Tiên Vương, đủ để kiêu ngạo.
- Phụ thân, là Vân Mộc đại sư cứu ta, bằng không, ta đã bị Tử Diễm Thiềm Thừ kia bắt đi!
Chu Thanh Thanh ủy khuất nói.
Vân Mộc?
Hai mắt Chu Nguyên Sơn như đuốc, nhìn chằm chằm Mục Vân, tựa hồ muốn nhìn thấu cả người Mục Vân.
Chỉ là, Mục Vân đứng trước mặt hắn, khuôn mặt thay đổi, Hồn Ấn thay đổi, Chu Nguyên Sơn căn bản không thể nhận ra.
- Vân tiên sinh.
Chu Nguyên Sơn nhìn Mục Vân, chắp tay nói:
- Đa tạ Vân tiên sinh ra tay cứu tiểu nữ, tại hạ Chu Nguyên Sơn, vô cùng cảm kích.
- Không cần.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Chu tiểu thư, nếu ngươi đã tìm được phụ thân ngươi, ta nghĩ phụ thân ngươi có biện pháp giải quyết vậy độc tố trên người ngươi, ta cáo từ trước.
- Vân tiên sinh.
Chu Thanh Thanh hiện tại ngăn cản Mục Vân, cười nói:
- Vân tiên sinh, muốn đi đâu?
- Cực Loạn thành.
- Vậy không bằng đi cùng chúng ta.
Chu Thanh Thanh hưng phấn nói:
- Chúng ta vừa hay cũng muốn đi Cực Loạn Thành.
- Không cần.
Mục Vân lại chắp tay nói:
- Ta thấy, chư vị tựa hồ không hoan nghênh ta, tại hạ cáo từ.
Mục Vân nói xong, muốn rời đi, nhưng Chu Thanh Thanh căn bản không cho hắn đi.
- Ngươi đi rồi, độc tố trong cơ thể ta làm sao bây giờ?
Chu Thanh Thanh ủy khuất nói:
- Ngươi không thể trị được một nửa liền bỏ lại ta chứ?
- Cha ngươi sẽ có cách.
- Độc tố?
Chu Nguyên Sơn nhìn Chu Thanh Thanh, bàn tay vung lên, một đạo khí tức vọt vào trong cơ thể Chu Thanh Thanh.
- Ừm?
Đột nhiên, sắc mặt Chu Nguyên Sơn biến đổi.
- Thanh Thanh, ngươi nói, là hắn chữa thương cho ngươi?
Một cỗ sát khí xuất hiện trong mắt Chu Nguyên Sơn.
- Đúng vậy!.
Nghe được lời này, Chu Nguyên Sơn xoay người nhìn Mục Vân, ngữ khí có chút không tốt nói:
- Các hạ có ý gì? Độc tố ở bên trong cơ thể con gái ta rất dễ giải quyết, nhưng các hạ lại bức độc tố trên người con gái ta vào trong cơ thể, điều này làm cho trị liệu càng thêm phiền toái.
Nghe được lời này, trong lòng Mục Vân vui vẻ.
- Chuyện này, ngươi tốt nhất nên hỏi nữ nhi ngươi mới đúng.
Sắc mặt Mục Vân lạnh lùng nói, nói:
- Vốn tưởng rằng Cửu Nguyên tiên môn chính là đại môn phái tiên giới, ít nhất cũng phải hiểu đạo lý, không nghĩ tới, cả đám đều cổ hủ ngu ngốc như thế.
- Cáo từ!
Mục Vân dứt lời, phất tay áo rời đi.
- Đứng lại.
Hiện tại, Hoắc Tư Viễn tiến lên, ngăn cản Mục Vân lui đường.
- Thế nào? Vừa rồi một cái tát không đủ?
- Ngươi......
Hoắc Tư Viễn sờ sờ gò má mình, mặt nóng lên.
- Nếu dám ngăn cản ta, cũng không phải là một cái tát nữa.
- Làm càn.
Mục Vân dứt lời, nam tử trung niên đứng bên cạnh Chu Nguyên Sơn quát một tiếng, đứng ra.
- Ngươi người trẻ tuổi này, tính tình thật lớn.
- Ngươi là ai?
- Cửu Nguyên Chủ - Hoắc Đô của Cửu Nguyên Tiên Môn.
Hoắc Đô tính tình nóng nảy nói:
- Thanh Thanh là ta nhìn lớn lên, ngươi muốn hại nàng, lão phu liền lấy mạng ngươi.
- Các ngươi làm gì vậy.
Đúng lúc này, Chu Thanh Thanh thật sự chịu không nổi.
- Mỗi người một các ngươi sao lại thích phỏng đoán tâm tư của người khác thế?
Chu Thanh Thanh hừ nói:
- Là ta bảo Vân tiên sinh làm như vậy, bằng không những độc tố kia đều ở trên mặt ta, ta sẽ rất khó chịu.
- Thanh Thanh....
- Ngươi câm miệng lại.
Nhìn Hoắc Tư Viễn, Chu Thanh Thanh hừ:
- Đang nói chuyện, có tin ta đánh ngươi hay không.
- Phụ thân, Hoắc Đô thúc thúc, các người đều hiểu lầm Vân Mộc tiên sinh rồi.
Mục Vân hiện tại căn bản không để ý tới mấy người, rời đi.
- Vân tiên sinh, Vân tiên sinh.
Chu Thanh Thanh đuổi theo, nói:
- Ngài đừng tức giận, mấy người cha ta không rõ đúng sai, bất quá ta biết, nếu ngươi cũng đến Cực Loạn thành, vậy hai người chúng ta cùng nhau đi đi, vừa hay ven đường ngươi có thể giúp ta chữa thương.
- Ta thấy không cần.
Mục Vân từ chối:
- Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì, phụ thân ngươi còn không bổ ta.
- Không, sẽ không!
Chu Thanh Thanh xua tay nói:
- Phụ thân ta từ trước đến nay yêu tài, huống hồ ngài còn là một Vương cấp tiên khí sư, thân mang thiên hỏa.
Cái gì?
Nghe được lời này, mấy người Chu Nguyên Sơn, Hoắc Đô đều sửng sốt.
Vương cấp tiên khí sư.
Mang thiên hỏa?
Sắc mặt Chu Nguyên Sơn nhất thời thay đổi.
- Vân tiên sinh, Vân tiên sinh.
Chu Nguyên Sơn hiện tại đi lên phía trước, nói:
- Vân tiên sinh đừng tức giận, xin lỗi, thật sự xin lỗi.
Chu Nguyên Sơn cười bồi nói:
- Vừa rồi là bỉ nhân sốt ruột ái nữ, Vân tiên sinh chớ trách tội, Chu Nguyên Sơn ta ở chỗ này bồi tội với Vân tiên sinh.
- Bồi tội? Ta không dám nhận.
Mục Vân lạnh lùng nói:
- Các ngươi nghĩ như thế nào, ta quản không được, nhưng cũng hy vọng các ngươi có thể quản tốt chính mình, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, cáo từ.
Mục Vân dứt lời, rời đi.
Chu Nguyên Sơn lại đến gần nữ nhi của mình.
- Thanh Thanh, độc tố trên người ngươi còn cần hắn giải trừ, ngươi đuổi theo hắn, nói chuyến đi này của chúng ta không có tiên đan sư, không cách nào giải độc, nhất định phải giữ hắn lại.
- Hừ.
Nhìn phụ thân mình một chút, Chu Thanh Thanh nhất thời hừ một tiếng, rời đi.
- Nguyên Sơn huynh....
Hoắc Đô hiện tại cũng rất xấu hổ.
Trong lúc vô hình, bọn họ cư nhiên đắc tội một gã Vương cấp tiên khí sư.
Tiên khí sư cùng tiên đan sư, địa vị bằng nhau, một vị vương cấp Tiên khí sư, rất hiếm thấy.
Người này thoạt nhìn tựa hồ vô môn vô phái, nếu có thể mời chào, tất nhiên sẽ là một đại trợ lực của Cửu Nguyên tiên môn.
- Vân Mộc, danh tiếng của người này, ta chưa bao giờ nghe nói, hoặc là Tiên khí sư đã lâu không xuất thế, hoặc là... Dùng tên giả.
Chu Nguyên Sơn nghiêm túc nói.
- Dùng tên giả?
Hoắc Đô nhất thời mở lời:
- Nghe nói Điện chủ Luân Hồi điện tự xưng là Vân điện chủ, chẳng lẽ là...
- Hẳn là không phải.
Chu Nguyên Sơn lắc đầu nói:
- Ta biết vị Vân điện chủ kia, là một vị Đế đan sư, dã tâm người này rất lớn, môn chủ sở dĩ không có đại quân tiến công Luân Hồi điện, một nguyên nhân là cực loạn đại địa bài xích chúng ta, một nguyên nhân khác chính là... Người này là Đế đan sư, bức bách hắn, nếu dẫn ra những Tiên Đế trong Cực Loạn đại địa, chỉ sợ xảy ra đại loạn.
- Vân Minh không lâu sau có thể sẽ mở ra, hiện tại không nên chọc thêm phiền toái, chúng ta chờ năm trăm năm, cuối cùng không thể lộn xộn.
- Vị Vân điện chủ kia chính là Đế đan sư, nếu lại là một vị Vương cấp tiên khí sư, còn đến mức nào?
- Nói cũng đúng.
Hoắc Đô cười nói:
- Vạn năm nay, ta chỉ biết một người là như thế, Minh chủ Vân Minh Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận