Vô Thượng Thần Đế

Chương 2605: Bên trong bức tượng khổng lồ

Mục Vân hiện tại khóe miệng mang theo một nụ cười, thản nhiên nói:
- Ta cực khổ phá vỡ trận pháp, chẳng lẽ để cho bọn họ cùng ta chia sẻ thắng lợi?
- Chàng cố ý?
- Đó là tự nhiên.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Bức tượng khổng lồ nhỏ này, bản thân chính là một khôi lỗi, ta cũng quan sát được khi phá giải trận pháp, bất quá trận pháp kia chính là khí phù cấu tạo nó, ta vẫn chưa phá bỏ xong, mà là làm cải tạo nhất định!
- Cải tạo?
- Đúng vậy, cải tạo thành khôi lỗi thuộc về ta.
Trong mắt Mục Vân, một nụ cười hiện lên.
- Trước tiên để cho nó hảo hảo ở chỗ này ầm ĩ ầm ĩ, đem mọi người xung quanh đuổi đi, ta lại thu hồi.
Trong mắt Mục Vân lóe ra hào quang.
Một khôi lỗi này, giá trị liên thành, hơn nữa bên trong rốt cuộc có cái gì, hắn còn không biết.
Ước chừng một ngày một đêm, cả thành cổ bị khôi lỗi tượng khổng lồ khuấy động long trời lở đất, người khổ sở chờ đợi, hiện tại cũng đã sớm rời đi.
Dưới ánh trăng, khôi lỗi tượng khổng lồ dần dần an tĩnh lại, một đôi mắt nhắm nghiền, đứng trong thành cổ, không nhúc nhích.
Mục Vân, Diệp Thu bốn người, hiện tại đứng ở phía trước tượng khổng lồ.
Bức tượng khổng lồ này, ước chừng cao lớn mấy trăm thước, thân thể to lớn, hơn nữa thân mặc một kiện khôi giáp màu vàng sậm, hổ hổ sinh uy, tựa như những tướng lĩnh binh lính trên thế gian vậy.
- Đi vào xem một chút đi.
Mục Vân hiện tại chắp hai tay ra sau, cười nhạt nói.
Bốn đạo thân ảnh, từ dưới chân khôi lỗi, tiến vào bên trong khôi lỗi.
Trong lúc ngắn, bốn người giống như đứng trong lúc một thiên địa rộng lớn, bọn họ ở vị trí bắp chân khổng lồ, nhưng nhìn từ bên ngoài, vị trí bắp chân này bất quá chỉ là mấy chục thước, nhưng tiến vào trong đó, lại có thể cảm giác, bắp chân khôi lỗi tựa hồ cao mấy trăm thước.
Thật không thể tin được.
- Các ngươi xem.
Diệp Tuyết Kỳ hiện tại chỉ vào đỉnh đầu bốn người, nhất thời sửng sốt.
- Hỗn Loạn Nguyên Thạch.
Nhất thời, trong mắt Mục Vân xuất hiện một tia mừng như điên.
- Hỗn Loạn Nguyên Thạch là cái gì?
Diệp Thu khó hiểu nói.
- Tinh thạch nhất định phải có cho việc kiến tạo truyền tống trận.
Mục Vân nhìn bên trong thân thể khôi lỗi khổng lồ treo đầy từng viên hỗn loạn nguyên thạch, kích động không thôi.
- Tiên giới cực ít tồn tại truyền tống trận, không phải bởi vì các thế lực tông môn lớn kiến tạo không nổi, mà là bởi vì hỗn loạn nguyên thạch khan hiếm.
- Nếu kiến tạo ra truyền tống trận, giữa các vực giới, có thể trong nháy mắt là tới, chỉ tiếc không có Hỗn Loạn Nguyên Thạch, vẫn không cách nào hoàn thành.
Trong lòng Mục Vân quả thực vui mừng, nhìn phía trước, tràn đầy nhảy nhót.
Nhiều hỗn loạn nguyên thạch như vậy, cũng đủ ở trong các vực giới thành lập truyền tống trận.
Quả thực là một bảo tàng giá trị to lớn.
Hạ quyết tâm, Mục Vân nhìn về phía trước, trong lòng dâng lên một tia hi vọng.
Trong này, xem ra là có động thiên khác.
Thân ảnh chợt lóe, phi nước đại bay lên, Mục Vân đi tới phía trên.
Từng viên hỗn loạn nguyên thạch, nhiều như rừng ở bên trong cự tượng, nhìn kỹ xuống, ít nhất không kém hơn vạn khỏa.
Trong lòng Mục Vân vui mừng, khó có thể che dấu.
Mà đi tới vị trí bụng của cự tượng, cảnh tượng thay đổi.
Giữa tầng tầng lửa lượn lờ, sóng nhiệt bốc lên.
Thậm chí còn là từng đạo sóng nước, bôn ba không ngừng.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Mục Vân, một tia kinh ngạc, triệt để bày ra.
Thiên Hỏa.
Dị thủy.
Hơn nữa, không chỉ một loại.
Thiên hỏa cùng dị thủy hỗ trợ lẫn nhau để cung cấp năng lượng cho các bức tượng khổng lồ.
Tiếp tục đi về phía trước, đi tới vị trí ngực, nhiệt lượng mới dần dần tiêu tán, nhưng vị trí ngực cự tượng, từng viên tinh thạch cổ linh tinh quái tản ra hào quang thiên kỳ bách quái, quỷ dị khó lường.
Mặc dù không biết, Mục Vân cũng nhìn ra, những tinh thạch này rất trân quý.
Lại tiến lên, Mục Vân muốn nhìn trong đầu tượng khổng lồ có gì, nhưng chỗ cổ kia lại xuất hiện một đại môn huyền ảo phức tạp, đại môn đóng chặt, ngăn cách con đường tăng lên.
Mục Vân thử mấy lần, muốn phá cửa lớn, nhưng kết quả đều kết thúc ảm đạm...
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cũng bỏ qua chủ ý.
Xem ra bên trong đạo môn này mới là hạch tâm của đại gia hỏa này, chỉ là không biết bên trong rốt cuộc là vật gì.
Cực Động Thương không hổ là Tiên Đế truyền kỳ trong lời đồn của tiên giới, chỉ cần kiến tạo khôi lỗi này, đã khiến người ta rất thán phục.
Tuy rằng không cách nào dò xét hạch tâm, nhưng một tay đấm cơ giới này đã là đủ rồi.
Mục Vân mang theo ba người rời khỏi cơ thể cự tượng khôi lỗi.
Nhìn thân thể khôi lỗi cực lớn, Diệp Tuyết Kỳ mím môi cười nói:
- Là có thêm một tay đấm bên người, nhưng thân hình to lớn như vậy, ngươi làm sao thả?
- Tự nhiên có biện pháp.
Tâm niệm Mục Vân vừa động, muốn thủ khôi lỗi cự tượng thu vào trong Tru Tiên đồ, nhưng nghĩ lại, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, tụ tập cửu nguyên lực, hơn nữa lực lượng cường hoành, hoàn cảnh ác liệt, nếu thu khôi lỗi cự tượng vào trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, uy lực như thế nào?
Hạ quyết tâm, Mục Vân làm theo.
Thân ảnh khôi lỗi cự tượng nhất thời biến mất, xuất hiện bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ.
Mà trong nháy mắt khi khôi lỗi khổng lồ xuất hiện, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, nhất thời gió nổi mây bay, sấm chớp, núi lửa phun trào, hết thảy thoạt nhìn, đều giống như tận thế.
- Cái này...
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân ngẩn ra.
Tựa hồ giống khôi lỗi khổng lồ đến, khiến cho toàn bộ Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ đều xao động.
Sấm chớp nhấp nháy toàn bộ chào hỏi trên cự tượng khổng lồ, toàn bộ Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ vào hiện tại, triệt để lật sông đảo hải.
- Kỳ quái.
Trong miệng Mục Vân nỉ non, nhìn cảnh trí bên trong Hoàng Tuyền đồ.
- Thật sự thu lại?
Diệp Tuyết Kỳ kinh ngạc không thôi.
- Được rồi, chúng ta rời khỏi nơi này trước đi.
Mục Vân nhìn về phía trước, nói:
- Chuyện bên trong bức tượng khổng lồ này, còn chưa xong, những gì chúng ta nhìn thấy bây giờ, bất quá chỉ là một bộ phận cực nhỏ trong đó, địa phương lớn hơn, còn ở phía sau.
- Ừm.
Bốn người lại lần nữa xuất phát, lần này, Mục Vân ngược lại không sốt ruột.
Diệp Thu ở bên cạnh, hành động có rất nhiều bất tiện, hơn nữa hắn cũng muốn dừng lại để nghiên cứu khí phù, đan dược trong đầu mình, suy nghĩ cẩn thận một lần.
Thuận tiện chữa thương cho Diệp Thu, mấy chuyện này cũng cần tốn không ít thời gian.
Bốn người đi khoảng một tháng, rốt cục cũng thấy được một ít cảnh sắc đặc biệt.
Bình nguyên đại địa xuất hiện trước mặt bốn người, biến thành rừng cây.
Và khi bốn người dần dần di chuyển về phía trước, rừng cây biến thành sâm lâm, xuất hiện xuất hiện những ngọn núi.
- Không gian bên trong cự tượng này, cư nhiên to lớn như vậy!
Diệp Tuyết Kỳ thán phục nói.
- Có lẽ mênh mông không chỉ có vậy.
Mục Vân gật đầu nói:
- Bố trí và cấu tạo nơi này, hoàn toàn là bộ dáng tự thành một thế giới, có thể làm ra thủ đoạn như thế, Cực Động Thương, cũng không đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận