Vô Thượng Thần Đế

Chương 3137: Cứu giúp trên đường

Mục Vân dặn dò:
- Thế giới lực nơi này cùng cửu nguyên khí kết hợp, cực kỳ thích hợp cho các ngươi tu hành ở chỗ này, ta cần là hộ vệ cường đại, cũng không phải là không nỡ tu hành.
- Vâng, điện hạ.
Mọi người đồng thanh đáp.
Hiện giờ, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ rất náo nhiệt.
Hơn năm trăm vị Huyền Thiên Cốt Linh, ba trăm vị Cốt Vệ chiến sĩ, còn có một Mặc Vũ cả ngày ngủ nướng, một con Hắc Kỳ Lân này, đối với Mục Vân có thể nói là mắt lạnh đối diện.
Mục Vân cũng lười phản ứng hắn, lúc nên làm việc, tên này, cũng phải làm việc.
Khoảng cách tỷ thí chấm dứt, chỉ còn lại nửa năm cuối cùng.
Trong toàn bộ Đồ Ma sơn, phóng mắt nhìn lại, có thể nhìn thấy rất nhiều hài cốt.
Những hài cốt này, một phần là giao chiến oanh kích ra khe rãnh, bày ra sự tàn khốc của vạn năm trước, còn có một ít là gần đây sinh ra.
Ác ma quỷ dị xuất hiện, khiến cho đệ tử đến từ các tông môn, tổn thất thảm trọng.
Mục Vân một năm này, đều chém giết ác ma, luyện chế thân thể cho các Huyền Thiên Sĩ, đối với ngoại giới cũng không có chú ý nhiều.
Bây giờ, đã đến lúc tìm hiểu một số tin tức.
Nhìn bốn phía, trong mắt Mục Vân xuất hiện một tia tinh quang.
Cách xa trăm dặm, từng đạo khí tức, hiện tại hoảng hốt không chọn đường, hướng phương hướng của hắn rút lui.
Mục Vân cũng không có lui bước, mà là đi tới.
- Sở Hạc, chúng ta làm sao bây giờ?
Một đội ngũ hơn mười người, trong đó ba người đạt tới Thần Vương cảnh giới, còn có mười mấy người, đều cảnh giới bát nguyên Thần Quân, cửu nguyên Thần Quân.
Một nam tử tóc tím kia, hiện tại nhịn không được gào thét nói:
- Cứ tiếp tục như vậy, tất cả mọi người đều phải xong đời.
- Lữ Phong, ngươi nói ít hơn hai câu.
Một nữ tử dáng người đầy đặn hừ nói:
- Sở Hạc có thể có biện pháp gì? Những ác ma màu đen này cùng Ác ma màu đỏ, thực lực cường đại, cực khó giết chết, hiện tại ngoại trừ chạy trốn, còn có thể làm sao bây giờ?
- Trốn, nhưng chúng ta cũng không thoát được, Thích Vi Vi, ngươi còn có biện pháp gì không?
- Được rồi.
Sở Hạc dáng người to con kia, nhất thời quát:
- Đừng nói nhảm nữa, hiện tại không chạy, muốn chạy cũng chạy không thoát.
Hơn mười người vừa đánh vừa lui, nhưng trong lúc nói chuyện, lại có vài đệ tử bị ác ma đen kia cắn xé.
Trong nháy mắt, bên trong màu đen ác ma kia lại có thêm mấy con ác ma màu đỏ.
- Mẹ nó, những súc sinh này, tăng lên quả thực quá dễ dàng.
Nhìn thấy cảnh này, ba người hít một hơi khí lạnh.
Những ác ma này, đúng là tăng lên quá mức dễ dàng.
Ầm...
Nhưng ngay khi ba người mang theo mấy người chạy về phía trước, một đạo tiếng nổ vang, đột nhiên vang lên.
Trước người ba người, một đạo thân ảnh to con, nhất thời xuất hiện.
Thân ảnh to con kia, hiện tại toàn thân cao thấp, ánh sáng màu tím lóe ra, cao chừng ba thước, một đôi mắt, ảm đảm không ánh sáng, khí tức khủng bố, tầng tầng lớp lớp chồng chất xuống, làm cho người ta không cách nào hô hấp.
- Đây là... Ác ma màu tím.
Nhất thời, ba người hoàn toàn trợn tròn mắt.
Tử sắc ác ma nhân, tương đương với cái gì?
Nhất phách Thần Hoàng đến cảnh giới tam phách Thần Hoàng.
- Đáng chết.
Sở Hạc nhất thời biết, lần này, muốn chạy trốn, cũng căn bản không có khả năng.
Thực lực của tử sắc ác ma nhân, hoàn toàn không phải bọn họ có thể so sánh.
Gặp phải tử sắc ác ma nhân, trên cơ bản có thể tại chỗ chờ chết.
- Nãi nãi nó, lão tử cho dù là chết, cũng phải chết tráng liệt một chút.
Nhìn thấy tử sắc ác ma nhân, ba người biết, lần này là thật sự xong đời.
Lữ Phong hét lớn một tiếng, tay cầm trường thương, muốn giết ra.
Mà lúc này, Sở Hạc cùng Thích Vi Vi hai người, cũng là nhìn nhau cười khổ.
Lữ Phong nói không sai, chết, cũng muốn chết trận.
Ba đạo thân ảnh hiện tại lao ra.
Phanh...
Nhưng hiện tại, một tiếng nổ vang lên, trên mặt đất, trong lúc ầm ầm, xuất hiện từng đạo ánh sáng.
Dưới hào quang kia bắn ra bốn phía, một đạo thân ảnh nhảy dựng lên.
Ngay sau đó, dưới một mảnh mê mông, tử sắc ác ma nhân hiện tại, thân ảnh bị sương mù bao phủ, biến mất không thấy.
Bên trong sương mù thật lớn, tiếng ầm ầm vẫn vang vọng.
Ước chừng qua một nén nhang thời gian, đột nhiên, một đạo tiếng nổ vang lên.
Sương khói tản ra, một đạo thân ảnh chậm rãi đi ra.
Mà tử sắc ác ma nhân kia phốc một tiếng, sớm đã ngã xuống đất, toàn thân cao thấp, không có một tia khí tức.
Chết rồi.
Nhìn thấy cảnh này, ba người trợn mắt há hốc mồm. Một đạo thân ảnh kia hiện tại lại chậm rãi bước tới, đi tới trước người hơn mười con ác ma, thân ảnh lóe lên, những ác ma kia, nhất thời ngã xuống đất, không còn tiếng động.
Đơn giản đến cùng cực, cực kỳ thoải mái.
Gia hỏa này, lai lịch gì?
Bất quá là nhị hồn Thần Vương cảnh giới, cư nhiên có thể dễ dàng chém giết những ác ma nhân này.
Những tên này, thực lực rất mạnh nha.
Giải quyết những con ác ma, Mục Vân đến bên cạnh mấy người.
- Đa tạ... Đa tạ ân cứu mạng vị huynh đài này!
Sở Hạc chắp tay nói.
Người trước mắt, có thể giải quyết ác ma dễ dàng, đối phó bọn họ, lại càng dễ như trở bàn tay.
- Không cần.
Mục Vân lạnh nhạt nói.
- Ta vừa hay có một số việc hỏi thăm các ngươi.
- Huynh đài cứ nói không sao.
- Hiện tại trong lĩnh vực Đồ Ma Sơn, là tình huống gì?
Mục Vân quả thật muốn biết, Đồ Ma Sơn hơn một năm gần đây, đã xảy ra chuyện gì.
- Ngươi không biết?
Thích Vi Vi nhìn Mục Vân, sắc mặt kinh ngạc.
- Ừm, bế quan một đoạn thời gian.
Nghe được lời này, trong lòng Sở Hạc càng hiểu.
Vị trước mắt này, nhất định là ở trong Đồ Ma sơn chiếm được chỗ tốt lớn gì đó, cho nên mới bế quan lâu như vậy.
Tuy nói bên trong Đồ Ma Sơn năm đó chính là một tòa chiến trường, nhưng trong này, một vài thứ còn sót lại, cho dù qua thời gian vạn năm, cũng chưa từng thay đổi.
- Vị huynh đài này, Đồ Ma sơn gần đây hơn một năm, bởi vì ác ma nhân xuất hiện, tổn thất nghiêm trọng.
Sở Hạc cung kính nói:
- Vốn là đệ tử tiến vào nơi này, đại khái hơn ba vạn người, nhưng hiện tại, nghe nói chỉ còn lại không tới hai vạn.
- Hơn nữa tỷ thí chấm dứt còn có nửa năm thời gian, có lẽ đã đệ tử còn lại, sẽ càng ngày càng ít.
Mục Vân gật đầu.
Điều này là sự thật, càng có nhiều người chết, những ác ma này càng mạnh mẽ, tăng lên, càng là thời gian phát triển, tổn thất, càng nghiêm trọng. Nhìn Chân Vũ học viện tỷ thí, sống sót thì có thể trở thành đệ tử Chân Vũ học viện, những lời này, nghe qua dễ dàng, nhưng sống sót, lại là khó như lên trời.
- Các ngươi muốn chạy tới đâu?
Nhìn ba người, Mục Vân hỏi.
- Nghe nói Thiên Trung Xu của Thiên Cơ Các, liên hợp với mấy người đứng đầu thế lực cấp Thiên Nguyên, ở trong Đồ Ma sơn phát hiện một tòa cổ bảo, cổ bảo kia dễ thủ khó công, rất nhiều đệ tử đều đi nơi đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận