Vô Thượng Thần Đế

Chương 1946: Quá Khủng Bố Đi (1)

- Sỉ nhục mấy năm trước, lần này Càn Khôn sơn trang ta muốn đòi lại.
- Vâng!
Ngọc Huy Nhân không lên tiếng nữa.
Chỉ là, lòng hắn sáng tỏ.
Cho dù Sở Bất Phàm nói như vậy, thế nhưng vẫn không coi Mục Vân thành chuyện gì.
Mặc dù hắn rất muốn nói, xem thường Mục Vân sẽ ăn đau khổ lớn.
Thế nhưng hắn biết, mấy thiên tài này căn bản sẽ không đặt Mục Vân vào trong mắt.
Nhưng lần này, dù bọn họ không đặt Mục Vân vào trong mắt, chỉ cần gặp được Mục Vân, mỗi một phương đều nắm giữ thực lực có thể chém giết của Mục Vân.
- Mục Vân, lần này, Ngọc Huy Nhân ta nhất định cam đoan nhìn thấy ngươi tử vong.
Lời nói âm lãnh, nước chảy bèo trôi...
Mà lúc này, Mục Vân mang theo Thần Vũ Trúc một đường phi nước đại, tốc độ không giảm.
- Ngươi không sao chứ?
Nhìn sắc mặt Mục Vân tái nhợt, ngực chảy ra máu tươi cuồn cuộn, chưa hề đình chỉ, Thần Vũ Trúc lo lắng hỏi.
- Bây giờ không phải thời điểm lo lắng ta.
Mục Vân miễn cưỡng nói:
- Ta có thể ẩn nấp khí tức linh hồn của mình, bọn hắn không cảm thấy được ta, thế nhưng ngươi không được, bọn hắn khẳng định sẽ truy tìm linh hồn khí tức đuổi theo, cho nên không thể ngừng.
Mục Vân nói, vết thương vỡ ra.
Trong lúc cao tốc tiến lên, hắn căn bản không có thời gian làm lành vết thương.
- Ngươi vừa rồi một kích kia, không phải rất lợi hại à?
Thần Vũ Trúc sợ hãi than nói:
- Chỉ cần ngươi xuất ra mấy lần, bọn hắn đều sẽ chết chắc.
Lại đến mấy lần?
Nghe đến lời này, Mục Vân cười khổ.
Đại tiểu thư, ngươi cho rằng đó là cái gì, kia là Huyết Phách lực lượng ta mấy năm nay dành dụm, tinh huyết huyết châu bạo tạc, mới có uy lực này.
Lại đến mấy lần?
Chỉ sợ còn chưa tới lần thứ hai, hắn đã mất máu quá nhiều, chết queo.
- Loại thủ đoạn kia, ta rất khó xuất ra lần thứ hai.
Mục Vân khổ sở nói:
- Hiện tại quan trọng nhất là kéo dài khoảng cách, bọn hắn không cảm thấy được linh hồn khí tức của ngươi.
- Vậy ngươi thả ta xuống đi.
Thần Vũ Trúc trấn định nói:
- Ta có một kiện bảo vật phụ thân ban cho, có thể ngăn cách hết thảy linh hồn khí tức dò xét, trừ phi Chân Tiên, nếu không căn bản không có khả năng dò xét khí tức của ta.
Mẹ nó.
Nghe đến lời này, Mục Vân cơ hồ muốn phun máu.
- Thần đại tiểu thư...
Mục Vân thật sự im lặng.
Ngươi có pháp bảo, sớm nói ra, chúng ta cũng không cần chạy xa như vậy.
Mục Vân chỉ dám nói ở trong lòng.
- Ở nơi đó, nghỉ ngơi đi!
Mục Vân nhìn thấy một cung điện phía trước, chạy tới.
Hai người bọn họ đều có thể ẩn nấp linh hồn khí tức của mình, Hoàng Cực Bích Thiên, Thái Tử mấy ngườ, muốn tìm được bọn hắn, khó như lên trời.
Mục Vân dứt khoát không chạy, bay đến bên trong một cung điện phía dưới.
Bên trong Kiếm Thần Phủ, cung điện từng tòa từng tòa, những người kia không có khả năng sẽ điều tra từng cái.
Mà bên trong toàn bộ Kiếm Thần Phủ, không chỉ có hai người bọn họ, đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông cùng Tam Cực Thiên Minh đều tại nơi này.
Gặp được đệ tử Tam Cực Thiên Minh còn dễ nói, nếu đệ tử tam đại Bạch Ngân cấp thế lực gặp phải đệ tử Bích Lạc hoàng tuyền tông, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào.
Những tên kia rất khủng bố.
Mục Vân lòng có minh ngộ, nhìn cảnh trí bên trong đại điện, yên lặng không nói.
- Bây giờ ta cần khôi phục, ngươi cũng nghỉ ngơi thật tốt, chỉ sợ trong một khoảng thời gian tiếp theo, tất cả mọi người toàn bộ Kiếm Thần Phủ sẽ không dễ trôi.
- Ừm!-
Thần Vũ Trúc cũng biết, chuyện lần này, vượt qua dự kiến, một khi vô ý, bọn hắn rất có thể chết ở chỗ này.
Nhìn tình huống Mục Vân cũng không khá lắm, Thần Vũ Trúc an ủi:
- Chờ chúng ta rời đi nơi, Hoàng Cực thế gia, Tử Hoàng tháp, Càn Khôn sơn trang đều muốn trả giá bằng máu.
- Trước không được tự tin như vậy.
Mục Vân lại đột nhiên ngắt lời nói:
- Ta biết, tự tin của ngươi đến từ nơi đâu, Tam Cực Thiên Minh, mấy năm trước chèn ép Hoàng Cực thế gia, Tử Hoàng tháp cùng Càn Khôn sơn trang không ngẩng đầu được lên, rất cường đại.
- Lại thêm Bích Lạc hoàng tuyền tông xuất thủ, Hoàng Cực thế gia bị triệt để bức bách co đầu rút cổ tại bên trong Hoàng Cực thành, Tam Cực Thiên Minh lấy một địch hai, cấp tốc đánh bại hai đại Bạch Ngân cấp thế lực, thực lực thật không tầm thường.
- Thế nhưng ngươi không nên quên... Lần này, bọn hắn biết mình lần thất bại mà còn chủ động gây sự.
Mục Vân vừa dứt lời, đáy lòng Thần Vũ Trúc lộp bộp một tiếng.
Không sai, Tam Cực Thiên Minh lần này là bị động khiêu khích.
Mà tam đại Bạch Ngân cấp thế lực biết Tam Cực Thiên Minh cường hoành, thế nhưng vẫn khiêu khích Tam Cực Thiên Minh.
Dưới tình huống bực này, chỉ có thể nói rõ một chút.
Tam đại Bạch Ngân cấp thế lực lần này là có nắm chắc mười phần.
Niềm tin này đến từ nơi đâu?
Tự thân đề thăng? Không có khả năng.
Ngắn ngủi thời gian mấy năm, tam đại Bạch Ngân cấp thế lực xem như đề thăng nổi bật, thế nhưng chỗ nào một bước lên trời.
Kia chỉ có một cái khả năng.
Ngoại lực.
Có người trợ giúp bọn hắn.
Cho nên tam đại Bạch Ngân cấp thế lực mới có thể không kịp chờ đợi ngóc đầu trở lại sau mấy năm thất bại.
Mà lại là chủ động xuất kích, lòng tin tràn đầy.
- Nói như vậy, bọn hắn có cứu binh? Thế nhưng sao lại như vậy? Nơi này là Nam Kiếm vực, trừ ngũ đại Bạch Ngân cấp thế lực còn có cứu binh nào?
Thần Vũ Trúc lo lắng nói.
- Đã như vậy, chỉ có hai loại khả năng.
Mục Vân gật đầu nói:
- Khả năng thứ nhất, trong ngũ đại Bạch Ngân cấp thế lực, Bích Lạc hoàng tuyền tông lật lọng, muốn trợ giúp tam đại Bạch Ngân cấp thế lực, đối phó Tam Cực Thiên Minh...
- Không có khả năng.
Mục Vân vừa nói dứt lời, Thần Vũ Trúc quát:
- Đây tuyệt đối không có khả năng.
Nhìn thần sắc Thần Vũ Trúc khẩn trương, Mục Vân im lặng nói:
- Ta chỉ suy đoán.
- Loại tình huống này không tồn tại.
Thần Vũ Trúc chém đinh chặt sắt nói:
- Phụ thân ta nói qua, Bích Lạc hoàng tuyền tông vĩnh viễn sẽ không ra tay với chúng ta, trừ phi...
- Trừ phi cái gì?
- Dù sao không thể nào là Bích Lạc hoàng tuyền tông xé rách hiệp nghị.
Thần Vũ Trúc tựa hồ không nguyện ý giải thích cho Mục Vân quá nhiều, lắc đầu nói.
- Thế chỉ còn lại một loại khả năng, tam đại Bạch Ngân cấp thế lực nhờ cứu bình từ Đông Kiếm vực hoặc tây Kiếm Vực lân cận Nam Kiếm vực.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Bá chủ bên trong Tây Kiếm Vực, Hoàng Kim cấp thế lực Tứ Tượng hiên, kẻ thống trị Đông Kiếm vực là Hoàng Kim cấp thế lực Sinh Tử tông.
Nhìn Thần Vũ Trúc, Mục Vân lần nữa nói:
- Ngươi biết, Càn Khôn sơn trang, Tử Hoàng tháp, Hoàng Cực thế gia quan hệ tốt với Bạch Ngân cấp thế lực phụ thuộc nào của hai đại bá chủ không?
Thần Vũ Trúc nghe đến lời này, rơi vào trầm tư.
- Tứ Tượng hiên chính là bá chủ Tây Kiếm Vực, tứ đại Bạch Ngân cấp thế lực môn hạ phân biệt là Thương Hải cung, Huyền Vân kiếm phái, Quy Nguyên môn, Thái Hư tông.
- Mà Sinh Tử tông thân là kẻ thống trị Đông Kiếm vực, môn hạ cũng là tứ đại Bạch Ngân cấp thế lực, Huyết Vân cốc, Ngũ Hành thần giáo, Thánh Nho thế gia cùng Xích Lôi điện.
- Trong số này, nếu như quan hệ tốt...
Thần Vũ Trúc đột nhiên khẽ giật mình, nói:
- Ta nhớ tới, Sở Bất Phàm chính là nhi tử của Sở Lăng Thiên, trang chủ Càn Khôn sơn trang, lúc trước gia hỏa này nói là bởi vì mẫu thân hắn cùng phụ thân bất hòa, về sau mẫu thân hắn mang theo hắn, giận dữ rời đi Nam Kiếm vực, trở lại nhà mẹ của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận