Vô Thượng Thần Đế

Chương 2027: Tuyển chọn ngàn dặm chọn một (2)

Kiếm Vô Song chậm rãi nói:
- Những năm qua sẽ cho các ngươi mang theo một ít Tiên khí thuận tiện truy tìm khí tức các ngươi, tiến hành so tài.
- Mà năm nay, mỗi người các ngươi sẽ đạt được một kiện Tiên khí.
Kiếm Vô Song nói, vung tay lên.
Ánh sáng khuếch tán xuống.
Cơ hồ trong tay mỗi người đều xuất hiện một thủ hoàn.
- Thủ hoàn này cũng không thể truy tìm khí tức của các ngươi, nhưng có thể ghi chép.
Ghi chép?
Ghi chép cái gì?
Mọi người nhất thời kinh ngạc.
- Nó có thể ghi chép mỗi người các ngươi bên trong thánh mộ đến cùng là giết bao nhiêu người.
Kiếm Vô Song vừa dứt lời.
Toàn bộ quảng trường cơ hồ nổ tung.
Giết bao nhiêu người? Chẳng lẽ lần này so tài so là giết người?
- Mọi người đoán không sai, lần này so tài chính là so giết người.
Kiếm Vô Song mỉm cười nói:
- Các ngươi ai giết nhiều người, người đó có thể xếp hạng thứ nhất.
- Đến lúc đó, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chúng ta sẽ lựa chọn một trăm người đứng đầu trong bảng sát lục, thu làm đệ tử.
- Sau đó, ba mươi ba ngọn núi Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, mỗi phong lựa chọn ba tên đệ tử.
- Còn có một người thì sao?
Có đệ tử hỏi lại.
- Còn thừa một người, tự nhiên là người xếp hạng thứ đệ nhất, mà về phần đệ nhất tiến vào sơn phong nào, đến thời điểm đó lại công bố.
Kiếm Vô Song vừa dứt lời, đông đảo đệ tử oán thầm.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn quả thực không xem bọn hắn như người.
Nói một cách khác, lần luyện tập này, mấy vạn người đặt chung một chỗ, trừ một trăm người mạnh nhtas, những người khác, đều chỉ là bàn đạp của một trăm người này thôi.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn sẽ lựa chọn ra thiên tài xuất sắc nhất cho tông môn của mình, lại suy yếu thực lực của Hoàng Kim cấp thế lực thuộc hạ.
Vốn là lựa chọn ra đệ tử đỉnh tiêm từ bên trong ưu tú, mà bây giờ, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn không chỉ muốn lựa chọn ra đệ tử đỉnh tiêm, còn muốn làm thịt hết những ai không phải đệ tử đỉnh tiêm, củng cố địa vị cao cao tại thượng của mình.
Nghe đến lời này, đông đảo đệ tử lại lòng tin tràn đầy.
Tất cả mọi người là thiên tài, ai sợ ai?
- Nga, đúng, còn có một điều cần nói rõ, thủ hoàn mỗi người các ngươi cũng có thể cướp đoạt nhau, mà ghi chép nhân số đã giết cũng có thể cướp đoạt! Nhưng, liệp sát tiên thú thì không tính.
- Còn nữa, nghe nói bên trong thánh mộ chia làm năm lĩnh vực lớn, bên trong ngũ đại lĩnh vực có không ít tiên thú, từ huyết mạch Phàm cấp đến huyết mạch Hồn cấp, không đồng nhất.
- Nhưng nhớ lấy, bên trong ngũ đại lĩnh vực có năm bá chủ, đều là tiên thú huyết mạch Kim cấp! Mà lại nghe nói thực lực, không tầm thường...
Vừa nghe lời này, đáy lòng một số người sớm đã chửi mẹ.
Tiên thú huyết mạch Kim cấp?
Kia tương đương với cường giả cảnh giới Kim Tiên.
Bọn hắn tiến vào, gặp phải tiên thú huyết mạch kim cấp, đây không phải là đưa lương thực đến trong miệng sao?
Mà tiên thú có thể huyễn hóa thành hình người, đến thời điểm đó, thình lình lẫn vào trong đám người, đột nhiên hạ thủ đánh lén, bọn hắn sẽ ngỏm củ tỏi.
Tất cả mọi người đều thầm mắng một tiếng.
Mục Vân lại cảm thấy càng thêm có ý tứ.
Dùng thực lực của hắn bây giờ, bên trong mấy vạn người, chỉ sợ trước một vạn tên đều không chen vào được.
Trong những người này, có ít người có thể miểu sát hắn.
Nhưng bọn hắn đi vào bên trong thánh mộ cũng không phải vô địch.
Chỉ cần có kiêng kị, bọn hắn không khả năng không chút kiêng kỵ làm loạn.
Khóe miệng Mục Vân hơi lộ ra vẻ tươi cười.
- Hảo, lời nên nhắn nhủ, ta tựa hồ đã bàn giao, còn những câu quên nói, cũng tất nhiên là râu ria.
Kiếm Vô Song chậm rãi cười nói:
- Cho nên các ngươi... Yên tâm đi vào đi.
Vừa dứt lời, Kiếm Vô Song vung tay lên.
Lập tức, mười tám vị trưởng lão đứng trên mười tám cây cột bắt đầu vận động.
Nhìn kỹ lại, toàn bộ mười tám vị trưởng lão đều có cảnh giới Đại La Kim Tiên.
Khí tức cảm nhận được từ trên người bọn họ không thể yếu hơn Khúc U Cơ.
Có lẽ, đây mới là điểm khác nhau giữa Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn và Hoàng Kim cấp thế lực.
Nhưng Mục Vân đứng trong đám người âm thầm cười lạnh.
Những đệ tử Hoàng Kim cấp thế lực tự cho là đúng, biết cái gì?
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn hiện tại lộ ra thực lực, bất quá là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.
Không nói cái khác, vẻn vẹn là ba mươi ba vị phong chủ của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, bao gồm cả Kiếm Vô Song xuất hiện ở đây, toàn bộ là cảnh giới Tiên Vương.
Xưng bá một vực, nội tình cùng sự cường đại của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bá chủ Kiếm Vực hoàn toàn không phải bọn hắn đủ khả năng biết đến.
Rầm rầm rầm...
Lập tức, từng tiếng nổ đùng đoàn vang lên.
Toàn bộ đại địa bắt đầu nhấp nhô.
Sau một khắc, tất cả mọi người biến mất không thấy gì nữa.
Kiếm Vô Song đột nhiên vỗ đầu một cái, cười nói:
- Quên nói cho bọn hắn, ở bên trong, không đến mười năm, bọn hắn sẽ không thể đi ra, mà mười năm sau, cũng không nhất định đón bọn hắn đi ra...
- Tính một cái, quên nói cho thì thôi, để bọn hắn ở bên trong hảo hảo chơi đùa đi.
- Lần này, ta ngược lại muốn nhìn một chút, tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực cùng một ít lão ngoan đồng bên trong Kiếm Vực đến cùng nuôi dưỡng bao nhiêu thiên chi kiêu tử, ra một ít thiên tài Thiên Thánh tư chất, mới có thể để cho người ta có chút hưng phấn.
Kiếm Vô Song vừa dứt lời, tiến lên bên trong phạm vi của sương mù kia.
Sau đó, hết thảy cảnh tượng trước mắt Kiếm Vô Song đại biến.
Đi ra khỏi mê vụ, xuất hiện tại một mảnh sơn phong dãy núi vờn quanh.
Phía trên từng tòa sơn phong, kiến trúc san sát nối tiếp nhau, phi cầm tẩu thú lui tới, nối liền không dứt, lần lượt từng thân ảnh tới tới lui lui, bận rộn, quả nhiên là cảnh tượng của tiên gia.
Mà tại một mảnh núi rừng, một ngọn núi nguy nga nhất, cao khoảng chừng vạn mét, phía trên ngọn núi kia có bảy chữ to, tựa như khắc ấn lên, lại giống lơ lửng trên đó.
- Thiên Kiếm môn tam thập tam phong.
Bút kình mang theo cảm giác tang thương có lực.
- Phong chủ!
Kiếm Vô Song mới vừa xuất hiện, một thân ảnh chắp tay chào đón.
- Hô... Thật đúng là khó khăn.
Kiếm Vô Song thở ra một hơi, chậm rãi nói:
- Sớm biết đã không ôm chuyện này vào thân.
- Phong chủ vất vả, còn không phải là vì tam thập tam phong chúng ta, có thể đại triển tay chân trong so tài phong hội lần tiếp theo.
- Thôi đi, ta cũng không có tâm tư kia, đều là lão đầu tử, nhất định phải như thế, môn chủ thật sự là, nhìn tam thập tam phong của ta dễ khi dễ sao, vung sạp hàng cho ta.
Kiếm Vô Song bĩu môi nói:
- Lần này, còn không biết có thể ra mấy mầm mống tốt đây.
- Phong chủ phí sức.
- Cẩn thận nhìn, trận pháp có vấn đề gì thì cứ để bọn hắn ở bên trong đợi lâu thêm một chút, ta đi nhị thập cửu phong chơi, lấy chút rượu uống.
Kiếm Vô Song vừa dứt lời, phi thân lên.
Theo thân ảnh Kiếm Vô Song bay lên, có thể nhìn thấy, dùng chủ phong tam thập tam phong làm trung tâm, trải ra trọn vẹn ngàn sơn phong.
Mà bên ngoài ngàn sơn phong, có thể nhìn thấy, tam thập nhị phong, tam thập nhất phong, tam thập phong liền nhau.
Mà tam thập tam phong vừa xuất ra, rộng rãi hùng vĩ, mênh mông giống như Cửu Tiên các, chỉ là một tòa chủ phong của toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn mà thôi.
Nếu thấy cảnh này, chỉ sợ những đệ tử tham gia thí luyện kia sớm đã là triệt để ngốc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận