Vô Thượng Thần Đế

Chương 452: Tịch Diệt Lôi Châu (2)

Hai vị luyện khí đại sư bây giờ nhìn lại, thật sự là một thân chật vật.
- Tịch Diệt Lôi Châu!
Cổ Vũ Phàm hưng phấn nói:
- Ha ha, sư tôn dùng Cửu Thiên Chân Lôi của hắn, dung hợp với thiên hỏa, một mình khai sáng thủ đoạn luyện khí, Tịch Diệt Lôi Châu!
- Tịch Diệt Lôi Châu?
Mặc Dương ngẩn người, nhìn dáng vẻ hai người khoa tay múa chân.
- Là các ngươi luyện chế sao?
- Không phải!
- Vậy các ngươi hưng phấn như vậy làm gì?
Mặc Dương bĩu môi nói:
- Là sư tôn luyện chế, cũng không phải thủ đoạn của các ngươi, nhìn các ngươi hưng phấn, đắc ý như vậy kìa!
Nghe thấy lời này, Cổ Vũ Phàm và Tề Minh liếc nhìn nhau, lần nữa nhìn về phía Mặc Dương.
- Các ngươi làm gì?
- Ngươi bây giờ là Thông Thần mấy tầng rồi? Ta thấy Hắc Viêm Phích Lịch Đạn này không tệ, cái này ngược lại là chúng ta có thể luyện chế, không bằng cho ngươi thử xem uy lực như thế nào!
Hai người vừa dứt lời, đuổi kịp Mặc Dương, ba người lập tức vui đùa một trận ầm ĩ.
Mục Vân từ trong phòng luyện khí đi ra, hơi thở dài một hơi.
- Tịch Diệt Lôi Châu!
Mục Vân mỉm cười.
Đây đã là hắn luyện chế Phích Lịch Đạn đời thứ ba.
Chỉ là, so với Hắc Viêm Phích Lịch Đạn, Lôi Viêm Phích Lịch Đạn, cái đồ chơi này không thể luyện chế rộng rãi, cho dù hắn nói phương pháp cho mấy người Cổ Vũ Phàm, bọn hắn cũng căn bản không luyện chế ra.
Tịch Diệt Lôi Châu này chỉ có thiên hỏa kết hợp với Cửu Thiên Chân Lôi thì mới có thể đạt thành.
Mà cho dù là dùng tốc độ của hắn, chỉ sợ một ngày cũng chỉ có thể luyện chế mười viên.
Tịch Diệt Lôi Châu này không thể nào luyện chế phạm vi lớn.
Nhưng uy lực lại mạnh nhất đẳng.
Mục Vân có nắm chắc, nếu đối mặt mấy tên Ma Vương cảnh giới Niết Bàn lục trọng - Mộng Yểm, Xích Ảnh kia, căn bản không cần hắn làm ra hơn vạn viên Hắc Viêm Phích Lịch Đạn, chỉ một viên Tịch Diệt Lôi Châu đã đủ để bọn hắn ngỏm củ tỏi.
- Mặc Dương, gần đây Vân Minh ta không tham gia bất kỳ thế lực nào phân tranh, Ma tộc đến, chúng ta đánh, Ma tộc không đến, chúng ta chuyện gì cũng mặc kệ.
Mục Vân phân phó.
- Mà Hắc Viêm Phích Lịch Đạn và Lôi Viêm Phích Lịch Đạn vẫn tiếp tục luyện chế số lượng lớn, các thế lực lớn, ai cần thì bán cho ngươi đó, trừ Vũ Tiên Môn và Tam Cực điện, còn lại giá cả tăng lên gấp đôi!
- Giá cả tăng lên gấp đôi!
Nghe thấy lời này, Mặc Dương cười cười, nói:
- Vâng!
Hắn đương nhiên là hiểu rõ ý tứ của Mục Vân, trước mắt, đại quân Ma tộc bày ra tư thái điên cuồng như thế, bất kể như thế nào, bất kỳ thế lực nào cũng sẽ có nhu cầu đối với Phích Lịch Đạn càng lúc càng lớn.
Hiện tại, sở dĩ Lục Ảnh huyết tông kia còn có thể chống đỡ, hoàn toàn là bởi vì bọn hắn mua Hắc Viêm Phích Lịch Đạn.
Chỉ cần Ma tộc vẫn còn, Phích Lịch Đạn đối bọn hắn chính là nhu yếu phẩm, cho dù giá cả cao, bọn hắn cũng sẽ mua.
Hoặc là diệt môn, hoặc là tốn linh tinh mua Phích Lịch Đạn, cứ nhìn những thế lực lớn Lục Ảnh huyết tông lựa chọn như thế nào.
Mà một ngày này, trong Lục Ảnh huyết tông.
Bàn tay Mạnh Nhất Phàm đau khổ chống đầu, thỉnh thoảng lắc đầu nhíu mày, trên mặt lộ ra thần sắc mỏi mệt không chịu nổi.
- Tông chủ, thế công của Ma tộc càng ngày càng mãnh, chúng ta mua Phích Lịch Đạn...
- Mua, tiếp tục mua!
Mạnh Nhất Phàm quát:
- Loại chuyện này còn cần ta dạy cho các ngươi sao? Không có Phích Lịch Đạn, Lục Ảnh huyết tông có thể chống đến một bước này sao?
- Thế nhưng là...
- Nhưng cái gì?
- Thế nhưng bên phía Vân Minh đã tăng giá cả Phích Lịch Đạn lên gấp đôi, mà lại nghe nói, Mục Vân lại luyện chế ra Tịch Diệt Lôi Châu, Tịch Diệt Lôi Châu kia dung hợp với Cửu Thiên Chân Lôi của Lôi Thần cốc, cho dù là cường giả cảnh giới Niết Bàn lục trọng, không cẩn thận cũng sẽ chết!
- Cái gì?
Nghe thấy lời này, Mạnh Nhất Phàm triệt để sững sờ.
Niết Bàn lục trọng, hắn hiện tại chính là cảnh giới Niết Bàn lục trọng.
Tịch Diệt Lôi Châu!
Một viên là đã có thể lấy mạng hắn.
- Tông chủ!
- Ta biết, các ngươi đi xuống đi, tiếp tục mua Phích Lịch Đạn.
- Vâng!
Nhìn thấy đám người tản ra, thân thể Mạnh Nhất Phàm đột nhiên một co quắp, dựa vào ghế.
- Mục Vân, ngươi quả nhiên đủ hung ác!
Trong hai mắt Mạnh Nhất Phàm lộ ra một vòng kiên định, cuối cùng cắn răng đi vào trong một gian mật thất ở phía sau cung điện.
Trong mật thất này, khí tức lạnh lẽo, từ đầu đến chân rót vào trong thân thể Mạnh Nhất Phàm, dùng tu vi của hắn, trong lúc nhất thời cũng khó mà chống cự.
Mà trong mật thất kia, phía trên một xe trượt tuyết, một bóng người toàn thân hiện ra thần sắc tái nhợt, lẳng lặng nằm.
- Lăng nhi...
Nhìn một bộ thi thể kia, Mạnh Nhất Phàm lẩm bẩm nói:
- Lăng nhi, phụ thân không muốn ngươi chịu khổ, chỉ là, phụ thân không muốn nhìn ngươi chết đi như vậy, cho nên...
Trên mặt Mạnh Nhất Phàm đột nhiên lộ ra một tia thần sắc kiên quyết, duỗi bàn tay ra, cuốn thi thể Mạnh Quảng Lăng vào trong tay, bóng người lóe lên, biến mất tại chỗ.
Không bao lâu, bóng người Mạnh Nhất Phàm đã xuất hiện trong một vùng cấm địa của Lục Ảnh huyết tông.
Huyết trì!
Một vò huyết trì ầm vang xuất hiện trong cấm địa kia, thần sắc Mạnh Nhất Phàm không thay đổi, sắc mặt lạnh lùng.
- Lăng nhi, cha hiện tại ban cho ngươi lực lượng vô hạn, những lực lượng này vốn nên thuộc về ngươi!
Mạnh Nhất Phàm vừa dứt lời, đặt thi thể Mạnh Quảng Lăng vào phía trên ao máu, trong miệng thì thầm hô hào.
- Truyền nhân thứ bảy trăm sáu mươi ba của Lục Ảnh huyết điện - Mạnh Nhất Phàm, dùng lòng chân thành nhất, cầu nguyện tiền bối, tổ tiên của Lục Ảnh huyết điện ta, Lục Ảnh huyết điện thay tên Lục Ảnh huyết tông, hiện tại gặp được người thích hợp, hi vọng tổ tiên giúp ta hoàn thành Huyết Thi cô đọng!
Nói xong đây mọi việc, Mạnh Nhất Phàm mở bàn tay ra.
Cô cô cô...
Trong chốc lát, huyết trì lúc đầu bình tĩnh đột nhiên bốc lên bọng máu, từng bọng máu vỡ ra, huyết thủy giống như trở nên sôi trào.
Hai mắt Mạnh Nhất Phàm mang theo thần sắc điên cuồng tàn phá bừa bãi, một tay lấy thi thể Mạnh Quảng Lăng đặt vào trong huyết trì.
Âm thanh ùng ục ùng ục không ngừng vang lên, toàn bộ huyết trì bắt đầu điên cuồng phun trào. Ngay sau đó, trong toàn bộ Lục Ảnh huyết tông cũng bắt đầu dần dần lăn lộn.
Âm thanh ầm ầm không dứt bên tai, dần dần, mặt ngoài thi thể Mạnh Quảng Lăng xuất hiện một tia ửng hồng.
Mà ngay sau đó, tơ máu mặt ngoài thi thể kia dần dần trở nên sáng tỏ.
Mọi việc tuyệt không kết thúc.
Trong tiếng ầm vang, một tiếng nổ vang vang lên, sau một khắc, Mạnh Quảng Lăng lúc đầu chết đi, một đôi mắt lại đột nhiên mở ra.
Chỉ là, đó là một đôi mắt như thế nào!
Hai mắt vô cùng huyết hồng, lộ ra giết chóc, lộ ra nổi giận điên cuồng.
Cho dù chỉ từ xa nhìn lại cũng đã cảm giác cả người đều bị tiên huyết bao phủ, triệt để biến thành điên cuồng.
- Huyết Vương đại nhân!
Nhìn thi thể kia mở hai mắt ra, Mạnh Nhất Phàm đột nhiên hai đầu gối quỳ xuống đất, đầu thật sâu thấp đi.
- Đứng dậy!
Âm thanh khàn khàn từ trong miệng Mạnh Quảng Lăng truyền ra, Mạnh Nhất Phàm khẽ ngẩng đầu, đứng dậy.
Mạnh Quảng Lăng mở miệng nói:
- Mạnh Nhất Phàm, ngươi rất hữu tâm, Lục Ảnh huyết điện ta chắc chắn thức tỉnh trong tay ngươi, mà bây giờ, là lúc để bọn hắn nhìn thấy sự lợi hại của Lục Ảnh huyết điện vạn năm trước!
Âm thanh u lãnh truyền ra, trong toàn bộ đại điện, huyết khí lăn lộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận