Vô Thượng Thần Đế

Chương 2463: Tất cả các ngươi sẽ hối hận

Dứt lời, một thanh trường kiếm hiện ra trong tay Lục Thanh Phong.
Đó là một thanh trường kiếm bọc vải, không nhìn ra chân dung.
- Tam Ngục Vương, nơi này giao cho ngươi.
- Ha ha, quên đi!
Kiếm Phong Tiên mở lời:
- Nếu ngươi đã quyết định, chi bằng ta bồi ngươi cùng nhau điên cuồng một phen.
- Cũng tốt!
Lục Thanh Phong gật đầu nói:
- Đã như vậy, Tứ ngục vương, Ngũ ngục vương, Bát ngục vương, Cửu ngục vương, bốn người các ngươi chiếu cố thiếu tông chủ, chín vị cung chủ Vũ Hóa Thiên Cung, sáu vị Đường chủ của Huyết Sát thần giáo, giao cho bốn người các ngươi.
- Chậm đã!
Diệp Tĩnh Vân hiện tại đứng ra, lạnh lùng nói:
- Diệp Hồng Vận, Tần Phong Tiếu, Thanh Tử Vân, Chiến Lăng Thiên, bốn người các ngươi chính là một trong bát đại tôn sứ tứ năm đó đi theo Viêm ca, Viêm ca cùng bốn vị huynh đệ đã chết, hiện tại, Mục Vân chính là hậu nhân của Viêm ca, các ngươi hiểu không?
- Tông chủ.
Tần Phong cười cười nói:
- Mục Vân tiên vương, trước kia là chúng ta nhìn hắn trưởng thành, ngài yên tâm.
- Tốt!
Diệp Tĩnh Vân xoay người, nhìn Lục Thanh Phong và Kiếm Phong Tiên, nói:
Đã như vậy, ta đi cùng các ngươi.
- Các ngươi đừng hồ nháo.
Mục Vân hiện tại nhịn không được quát:
- Phệ Linh trận này, dù các ngươi giết Kiếm Nam Thiên, hắn cũng không giải được.
- Vậy chúng ta cũng phải giết hắn.
Diệp Tĩnh Vân bình tĩnh nói:
- Vân nhi, sư mẫu không muốn trải qua cảm giác đau lòng khi chứng kiến người thân yêu của mình chết trước mặt mình nữa.
- Sư tôn ngươi không còn nữa, đại sư huynh ngươi không biết sống chết, nếu ngươi lại xuất hiện một lần ngoài ý muốn, sư mẫu sẽ áy náy cả đời.
Diệp Tĩnh Vân dứt lời, xoay người rời đi.
Mà hiện tại, Kiếm Phong Tiên nhìn Lục Thanh Phong một chút, đột nhiên xoay người.
- Vân huynh.
Kiếm Phong Tiên mở lời:
- Ngươi không cần nhiều lời, cho dù chúng ta không mang ngươi đi cũng sẽ không bỏ lại ngươi.
Vân huynh?
Một câu Vân huynh làm cho Mục Vân sửng sốt.
Vì sao hắn luôn cảm giác, Nhị ngục vương cùng Tam ngục vương trước mắt giống như có quen biết.
- Ngươi yên tâm.
Lục Thanh Phong hiện tại cũng mở miệng:
- Cho dù không tiêu diệt được Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn. Chúng ta cũng sẽ không trốn.
Dứt lời, Lục Thanh Phong dẫn đầu bay lên không trung.
Trong tay trường kiếm tỏa ra ánh sáng.
Cả người hắn giờ khắc này tựa như một ngọn núi cao trồi ra từ trong lòng đất, theo hắn bay ra ngoài, ngọn núi càng lúc càng lớn.
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn hoàn toàn trợn tròn mắt.
Kiếm Nam Thiên lúc đầu đang giao thủ với Vũ Hóa Phong, nhìn thấy một thân ảnh bay lên trời, giết tới, sắc mặt hoảng sợ, giống như thấy được chuyện gì không thể tưởng tượng nổi.
Cơ hồ đồng thời, hai người dừng lại.
Mà cùng lúc đó, Túc Tinh Hải cùng Hứa Lâm hai người giao thủ với Huyết Trung Thiên, Tần Dục cũng dừng tay lại.
- Kiếm Nam Thiên, đã lâu không gặp.
Lục Thanh Phong xông lên chân trời, nhìn đám người Kiếm Nam Thiên, hồn nhiên không sợ hãi.
- Ngươi là ai?
Sắc mặt Kiếm Nam Thiên trở nên khó coi, nhìn tử y nam tử trước người, nhất thời cẩn thận.
Mà hiện tại, ánh mắt Vũ Hóa Phong lại rơi xuống phía dưới.
- Diệp Tĩnh Vân! Bốn tôn sứ của Diệt Thiên Kiếm Tông.
Vũ Hóa Phong quát:
- Người của Diệt Thiên Kiếm Tông tới rồi!
- Mục Vân, thật sự là Mục Vân!
Vũ Hóa Phong kinh ngạc không thôi.
Hắn ban đầu cũng không quá tin tưởng, nhưng người của Huyết Sát thần giáo không phải một mực khẳng định, trong lòng hắn thủy chung bán tín bán nghi.
Bây giờ có vẻ như là sự thật.
Nếu không, Diệp Tĩnh Vân làm sao có thể dẫn cả Diệt Thiên Kiếm Tông đến đây.
Diệt Thiên Kiếm Tông, ngày xưa ngoại trừ hai vợ chồng Diệt Thiên Viêm nổi danh, còn có tám vị tôn sứ.
Bất quá tám vị tôn sứ vạn năm trước giao chiến cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đã chết bốn vị.
Bây giờ, chỉ còn lại bốn người.
Vũ Hóa Phong, Kiếm Nam Thiên, Huyết Trung Thiên, Tần Dục bốn người đều sửng sốt giữa không trung.
Huyết Trung Thiên không thể tưởng tượng nổi nhìn Tần Dục một cái.
Bọn họ nhận được tin tức, là Diệt Thiên Kiếm Tông, nhưng ngoại trừ đám người Diệt Thiên Kiếm Tông, những người còn lại là ở đâu? Đến từ đâu?
Mọi người trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn hiện tại hoàn toàn mơ hồ.
Chẳng lẽ ngoại trừ hai đại tông môn, còn có người khác?
Tràng diện nhất thời có vẻ không biết làm sao.
- Bây giờ làm gì đây?
Huyết Trung Thiên nhìn Tần Dục, thấp giọng nói:
- Người của Diệt Thiên Kiếm Tông tới rồi, còn có những người này đến...
- Nghe mệnh lệnh của giáo chủ, trước tiên xem tình huống.
Vũ Hóa Phong hiện tại cũng dừng tay, nhìn xung quanh, tựa hồ còn muốn nhìn rốt cuộc còn có người nào khác.
Lục Thanh Phong ở trong không trung, nắm trường kiếm trong tay, nhìn Kiếm Nam Thiên, nói:
- Kiếm Nam Thiên, tháo bỏ xiềng xích trên người thiếu tông chủ của chúng ta, nếu không... Ta để ngươi chết.
Bị một gia hỏa không biết từ đầu ra chỉ vào mũi uy hiếp, Kiếm Nam Thiên thân là một trong thập đại Tiên Vương, tự nhiên không cách nào tiếp nhận.
- Ngươi là ai?
Kiếm Nam Thiên nhịn không được mở lời:
- Ngươi không phải người của Kiếm Vực?
- Tại hạ, Nhị ngục vương Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, Mục Vân là thiếu tông chủ của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông chúng ta, hiện tại, ta khuyên ngươi, cởi bỏ xiềng xích trên người Mục Vân.
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông?
Túc Tinh Hải hiện tại nhất thời quát:
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông là thế lực cấp bạch ngân, ngươi muốn làm gì? Tạo phản?
- Ta không muốn tạo phản, chỉ muốn Kiếm Nam Thiên thả Mục Vân.
Lục Thanh Phong lần nữa nói:
- Ta không có thời gian ở chỗ này nói nhảm, cũng không muốn tham dự chuyện của tam đại tông môn các ngươi, thả Mục Vân, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông cùng Diệt Thiên Kiếm Tông sẽ rút lui, các ngươi muốn như thế nào thì như thế đó.
Nghe được lời này, Kiếm Nam Thiên tức giận không thôi.
Hổ lạc đồng bằng bị chó bắt nạt.
Một tiểu nhân vật không có tiếng tăm, lúc này cũng dám tới uy hiếp hắn.
- Ngươi...... Có biết ngươi đang tìm chết.
Kiếm Nam Thiên mở lời:
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông phải không? Ta nhớ các ngươi vừa mới thăng cấp đến thế lực cấp Bạch Ngân, như thế nào? Hiện tại khẩn cấp muốn lộ ra nanh vuốt?
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông các ngươi hẳn là kề vai sát cánh cùng Vũ Hóa Thiên Cung, Huyết Sát thần giáo.
Vừa nghe lời này, Vũ Hóa Phong vội vàng nói:
- Ta không biết.
- Cũng không liên quan gì với chúng ta!
Huyết Trung Thiên cũng phất tay nói.
Ba người bọn họ hiện tại khẳng định, Mục Vân chính là Tiên Vương Mục Vân khi cưa.
- Ngươi nói như vậy, là không muốn cởi bỏ xiềng xích trên người Thiếu tông chủ của chúng ta?
Lục Thanh Phong trầm giọng quát:
- Như thế nào? Là chuẩn bị cá chết lưới rách sao?
- Khụ khụ. Cởi trói?
Kiếm Nam Thiên cười nhạo nói:
- Hắn hại Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ta vạn năm trước thất bại thảm hại, mất hết thể diện, nếu ta biết hắn chưa chết, đã sớm dỡ hắn ra thành tám khối.
- Ngươi muốn giết ta, cũng phải xem ngươi có thực lực kia hay không.
Lời nói dứt lời, trong tay Kiếm Nam Thiên xuất hiện một thanh trường kiếm.
- Hôm nay, các ngươi khi dễ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ta, thật cho rằng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn mặc cho người khác ức hiếp?
Kiếm Nam Thiên dứt lời, một bước lui về phía sau, lui nhanh.
Thân ảnh của hắn nhất thời biến mất trong Kình Thiên tháp, nhưng đột nhiên xuất hiện từ tầng thứ chín của Kình Thiên tháp.
Tầng chín đứng đầu, Kiếm Nam Thiên tay cầm trường kiếm, nhìn phía dưới, quát:
- Vũ Hóa Phong, Huyết Trung Thiên, Tần Dục, Diệp Tĩnh Vân, các ngươi sẽ hối hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận