Vô Thượng Thần Đế

Chương 3222: Thần Trận Sư (1)

Lần này thiên tài thiếu niên mười đại cổ tộc, đều tiến vào trong đó, nơi này, Thần Hoàng cũng không phải có thể chen mồm vào được.
Những đệ tử Cổ tộc này đều là cảnh giới Thần Chủ.
Với thực lực hiện tại của hắn, gặp phải Thần Chủ, vẫn là rất phiền toái.
Mà nương theo Mục Vân ở chỗ này đi về phía trước, cùng thời gian, trong Ngũ Hành giới, bên kia, một mảnh rừng rậm rộng lớn vô tận, từng đạo thân ảnh hội tụ ở nơi này.
- Là Huyết Linh Tử tới rồi.
- Có hắn ở đây, Huyết tộc chúng ta lần này, nhất định sẽ yên tâm vô ưu.
- Ừm, Mục Viễn Thanh và Mục Viễn Phong kia, nổi bật, nhìn qua đã làm cho người ta đáng hận.
- Mục tộc bọn họ là cái rắm, ở trước mặt Huyết tộc chúng ta, cũng không có phần kiêu ngạo của bọn họ.
Mấy đạo thân ảnh hiện tại tụ tập ở chỗ này, nhìn một đạo thân ảnh màu máu từ xa đến gần, đều mở lời.
- Ít nói những thứ này vô dụng.
Đột nhiên, thanh niên áo bào máu kia tiến lên, sau một khắc, đã xuất hiện trước người mọi người.
- Huyết Linh Tử.
Nhìn thấy người tới, tất cả mọi người đều vẻ mặt cung kính.
- Lần này, ta nhận mệnh lệnh của Thái Tử.
Huyết Linh Tử mở lời:
- Thái Tử Mục Tộc Mục Vân, vẫn chưa chân chính chết, mà là trở về hạ giới, trải qua hai thế, hiện tại lại trở lại thần giới.
Cái gì.
Nghe được lời này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Mục Vân, thật sự chưa chết.
Điều này thực sự làm cho mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Trận chiến năm đó, bọn họ mặc dù chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng thảm thiết như vậy, chỉ cần nghe theo miêu tả, từ tận lòng đã có thể cảm giác được.
Nhưng cho dù như thế, vị Thái Tử Mục tộc kia, cư nhiên còn chưa chết thấu.
- Hiện tại cũng không phải là thời điểm kinh ngạc.
Huyết Linh Tử lạnh lùng nói:
- Lần này, nhiệm vụ của chúng ta chính là chém giết người này.
- Hắn tuy sống lại, nhưng bất quá chỉ là cảnh giới Thần Hoàng, chúng ta phải mau chóng tìm được hắn.
- Nếu không, tu vi của hắn tăng lên cùng khôi phục khủng bố, tương lai, chỉ sợ là khó có thể ngăn cản.
- Vâng.
Vài tên đệ tử Huyết tộc đều cung kính gật đầu nói.
- Huyết Trạch, Huyết Kha.
- Ở đây.
- Ở đây.
Hai thanh niên lúc này tiến lên.
- Hai người các ngươi, mỗi người mang theo một đội, tìm kiếm Mục Vân, ta mang theo một đội người, phát hiện tin tức của Mục Vân, liên lạc.
Huyết Linh Tử trịnh trọng nói:
- Mọi người nhớ kỹ, Ngũ Hành Giới đúng là mê người, tràn ngập Ngũ Hành thần bảo, nhưng cũng có Ngũ Hành thần thú trông coi, nguy hiểm dị thường.
- Nhưng lần này, nếu có thể chém giết Mục Vân, trong tộc sẽ tiến hành quán đỉnh cho chúng ta, đạt tới cảnh giới Tổ Thần, lựa chọn trong lúc này, ta nghĩ các ngươi hẳn là hiểu rõ chứ?
Quán đỉnh, đến Tổ Thần.
Nghe được lời này, hai mắt vài thanh niên đỏ lên.
Bọn họ cực khổ ở trong Ngũ Hành Giới lịch lãm trăm năm, chỉ sợ bất quá là tăng lên một tầng tu vi.
Nhưng nếu chém giết Mục Vân, được trong tộc ban thưởng, có thể đến Tổ Thần. Rõ ràng, điều này... Hấp dẫn hơn.
- Được rồi, chuẩn bị xuất phát đi.
Bàn tay Huyết Linh Tử vung lên, nói:
- Lần này Mục tộc cũng có người tiến vào, có lẽ là Mục tộc phái người bảo vệ Mục Vân, Mục Viễn Thanh cùng Mục Viễn Phong huynh đệ kia, có chút khó chơi, chúng ta nhất định phải nắm chặt thời gian, hiểu chưa?
- Vâng.
Dứt lời, tiếng xé nát không gian lúc này vang lên, mọi người tản ra, đi tới các phương hướng.
Huyết Linh Tử hiện tại trong mắt một nụ cười, chợt lóe rồi biến mất.
- Mục Vân...
- Cư nhiên không chết, Thái Tử điện hạ nói quả nhiên không sai, Cửu Mệnh Thiên Tử không phải dễ giết như vậy, nhưng lần này, Huyết Linh Tử ta nếu có thể chém giết ngươi, có thể đạt được toàn bộ Huyết Điển Bất Diệt của Mục Tộc, đến lúc đó, huyết mạch lực Huyết tộc ta lại lên một tầng, toàn bộ thần giới, ai có thể địch lại?
Huyết Linh Tử cười hắc hắc, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy...
Mà cùng lúc đó, đệ tử cổ tộc khác, cũng đang tản ra.
Ngũ Hành giới, cho dù đối với đệ tử cổ tộc, cũng rất nhiều hấp dẫn.
Nhất là đệ tử đạt tới cảnh giới Thần Chủ, nơi này có được một lượng lớn Ngũ Hành thần bảo, rất có ích đối với cảnh giới Thần Chủ tăng lên.
Nếu có thể ở chỗ này đạt tới ngũ hành cảnh giới Thần Chủ, trăm năm thời gian chấm dứt, rời khỏi Ngũ Hành giới, có thể dựa vào thiên địa thần lực, ngưng tụ thân ngoại hóa thân, trùng kích cảnh giới Tổ Thần.
Vừa vào Tổ Thần, cho dù ở trong cổ tộc, địa vị cũng như ở trên núi cao.
Điều này đối với đệ tử cổ tộc mà nói, tràn ngập hấp dẫn.
Nhưng đối với đệ tử mười đại học viện, lại càng tràn ngập khí tức mê người.
Trong thập đại học viện, có thể nói là thiên tài hội tụ, bọn họ cũng không phải đệ tử Cổ tộc, không có huyết mạch thiên phú, nhưng lại đi tới một bước này, đủ để nhìn ra thiên tư của bọn họ.
Đối với người cổ đại, họ tràn đầy khao khát, đó là nơi thay đổi số phận của họ.
Có thể bay lên trời hay không, chỉ cần nhìn vào ngày hôm nay.
Trong toàn bộ Ngũ Hành giới, giờ khắc này, khắp nơi đều tràn ngập người dã tâm bừng bừng đi tìm kỳ ngộ.
Mục Vân hiện tại, một mình đi lại giữa một mảnh thiên địa hoang vắng này.
Nhìn cảnh tượng bốn phía, Mục Vân đại khái phán đoán, nơi này hẳn là trong thổ giới trong Ngũ Hành giới.
Mặt đất hoang vắng, cát vàng đầy trời, nhưng xung quanh, tràn ngập khí tức của đất.
Mục Vân hiện tại, tùy ý mở bích lạc hoàng tuyền đồ ra, hấp thu khí tức thổ hành nồng đậm.
Bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, dựa vào cửu nguyên khí hắn hấp thu, lại lấy cây non Thế Giới Chi Thụ trấn áp, đã ngưng tụ ra một thế giới mới.
Chỉ là thế giới này, người không cách nào ở trong đó, lại cực kỳ thích hợp với thần thú.
Thổ hành lực lượng rót vào trong đó, thế giới chi thụ cao hơn một thước, vào hiện tại, lá xanh tản ra, tham lam hấp thu lực lượng thổ hành, diện tích toàn bộ Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ chậm rãi mở rộng.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cũng có chút mừng rỡ.
Dựa theo xu thế bận này, trong vòng trăm năm này, trong Ngũ Hành giới, hắn có thể tăng lên gấp đôi Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, thậm chí không chỉ như thế...
Ầm...
Trong lúc đi tới, Mục Vân đột nhiên cảm giác được, phía trước xuất hiện một tiếng vang loạn.
Ngay sau đó, mặt đất lúc này, mơ hồ run rẩy.
Nơi run rẩy kia, đại khái cách mình hơn mười dặm.
Bóng người Mục Vân bay tới.
Không nghĩ tới, vừa mới đạt tới trong Ngũ Hành Giớiđã liền có người bắt đầu giao phong.
Chẳng qua mọi người đều vì tăng lên tu vi mà đến, nếu không phải gặp được Ngũ Hành thần bảo, cũng sẽ không như thế.
Đây mới là nguyên nhân chính khiến Mục Vân đi tới.
Ở chỗ này, không có đạo lý gì để nói, gặp phải bảo bối, ra tay cướp đoạt là được.
Phi thân đi về phía trước, Mục Vân không bao lâu đã chạy tới.
Chỉ là nhìn thấy trận tranh đấu kia, sắc mặt Mục Vân cổ quái.
- Huyền Phong Tử...
Nhìn thấy người tranh đấu, trong đó có một đạo thân ảnh, sắc mặt Mục Vân kinh ngạc.
Mà mấy người cùng Huyền Phong Tử giao chiến, Mục Vân lại liếc mắt một cái nhìn ra một đạo thân ảnh trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận