Vô Thượng Thần Đế

Chương 481: Thất Tinh Môn

Nghe đến lời này, Tiêu Doãn Nhi gật đầu nói:
- Vậy làm phiền Mục minh chủ!
- Ừm!
Vừa dứt lời, Mục Vân ngồi khoanh chân trên mặt đất.
Năm đó liên hệ cùng Thất Tinh môn, hắn biết phương thức bài trừ đại trận Thất Tinh môn, biết người biết ta, Bách Chiến Bất Đãi.
Thất Tinh môn đã muốn dùng phương thức bọn hắn phá vỡ phong ấn, vậy hắn sẽ dùng phương pháp trái ngược.
Ngồi xếp bằng xuống bên trong cơ th, Mục Vân ể, hai đạo thiên hỏa, Cửu Thiên Chân Lôi, Thất Vũ thải điện, Hắc Ngục Ngân Thủy, trong lúc nhất thời xuất hiện, quay xung quanh quanh người.
Thấy cảnh này, mắt Tiêu Doãn Nhi lộ ra kinh ngạc.
Thiên hỏa cùng Cửu Thiên Chân Lôi, nàng biết, thế nhưng Thất Vũ thải điện, Hắc Ngục Ngân Thủy, nàng lại không có nghe nói.
Thất Tinh môn Thất Tinh Trận pháp, không chỉ là kết trận, còn là dùng trận đánh trận, bài trừ đại trận, lần này, Thất Tinh môn tuyệt không ngoại lệ, vẫn y như là một tòa đại trận đến phá hủy đại trận nơi đây.
Tâm tư Mục Vân trầm định, nhìn Tiêu Doãn Nhi nói:
- Thánh nữ, ta cần một chút thời gian, lại mời ngươi ra ngoài, coi chừng tất cả mọi người, không cho phép bọn hắn tiến vào nơi đây.
- Tốt!
Tiêu Doãn Nhi mặc dù có chút lo lắng, nhưng vẫn lui ra ngoài.
Bên trong toàn bộ nhà cỏ chỉ còn lại Mục Vân một người.
Cho tới giờ khắc này, năm ngón tay Mục Vân quấn quanh, năm cỗ lực lượng cường đại vặn vẹo cùng một chỗ.
- Thất Tinh môn ngươi đã dùng Thất Tinh Đại Trận đến phá hư trận pháp ta đã từng lưu lại, ta lợi dụng Ngũ Hành Đại Trận để phá trừ trận pháp các ngươi.
Mỉm cười, trong mắt Mục Vân, một vòng tinh mang hiện lên.
Bá bá bá âm thanh vang lên, năm đạo quang đoàn hội tụ, trong lúc nhất thời tạo thành một đạo Ngũ Giác Tinh Mang, trực tiếp lao xuống mặt đất.
Thùng thùng... Thùng thùng...
Trong khoảnh khắc, toàn bộ Trì Dao thánh địa, trong lúc dãy núi vờn quanh, từng đạo thùng thùng tiếng tim đập trầm thấp, vờn quanh khắp dãy núi, âm thanh giống như mặt đất thức tỉnh trái tim điều động, làm người ta kinh ngạc.
- Xảy ra chuyện gì?
Ngoài sơn cốc, trên mặt Trì Tân Nguyệt hiện lên vẻ nghi ngờ.
- Đầu tiên chờ chút đã, Mục Vân này có thể kiến tạo ra Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận rộng rãi hùng vĩ như thế, có lẽ thật sự có biện pháp, ánh mắt Tâm nhi vô cùng tốt, phóng nhãn nhìn ra, toàn bộ Trung Châu, cũng không có thanh niên tài tuấn xuất sắc như thế.
Trì Tân Vũ ha ha cười nói:
- Ngoại tôn nữ bảo bối này của ta thật đúng là mắt sáng như đuốc, ngoại tôn nữ tế hiện tại thật sự cho ta nở mặt một lần, nếu không Dao Phá Phong kia sẽ đắc ý đến khi nào.
- Ngài đó, thật đúng là bỏ bớt tâm tư đi, cũng không biết lúc ấy ai nghe Tâm nhi tìm thanh niên Nam Vân Đế Quốc làm phu quân, tức giận đến năm khiếu bay khói.
- Ha ha... Dù sao cũng không phải ta!
Trì Tân Vũ cười ha ha, lão sắc mặt nhịn không được đỏ lên.
Mà cùng lúc đó, bên trong một tòa lầu các thánh địa, tiếng kêu thảm thiết của Dao Không Dư không ngừng vang lên.
- Đừng kêu!
Dao Phá Phong nhịn không được quát:
- Không phải gãy mấy cái xương thôi sao? Đến mức ngươi tru như sói à? Ngu xuẩn, cả hai phần thực lực của tiểu tử kia cũng đỡ không nổi.
- Nhị thúc không phải cũng thế sao?
Dao Không Dư nhịn không được rụt cổ một cái, không phục nói.
- Ngươi...
Thùng thùng...
Ngay tại giờ phút này, từng tiếng thùng thùng trầm thấp tiếng vang lên, Dao Phá Phong biến sắc.
- Đại ca, là Thánh Hiệp cốc bên kia!
Dao Khai Vân trầm giọng nói.
- Ta biết!
Sắc mặt Dao Phá Phong nhiều lần thay đổi, nói:
- Lập tức dẫn đầu đệ tử Dao gia tập hợp đến Thánh Hiệp cốc.
- Vâng!
- Ta ngược lại muốn nhìn, Mục Vân kia đến cùng là muốn làm cái quỷ gì!
Trong lúc nhất thời, bên trong toàn bộ Trì Dao thánh địa, từng tiếng xé gió lên, nháy mắt loạn cả một đoàn.
Mà cùng lúc đó, bên trong Thánh Hiệp cốc, Mục Vân ngồi ngay ngắn ở bên trong nhà tranh, Ngũ Giác Tinh Mang lơ lửng bay lên không, giờ khắc này, toàn bộ Thánh Hiệp cốc, toàn bộ Trì Dao thánh địa, thiên địa linh khí điên cuồng hội tụ đến dưới chân Mục Vân.
Từng đạo linh khí thô to trăm mét, điên cuồng hội tụ, tại hồn đàn dưới chân Mục Vân, bắt đầu áp súc.
- Đáng chết!
Mục Vân tuyệt đối không ngờ rằng dị biến như thế.
Những linh khí kia cũng không phải thật sự là thiên địa linh khí, mà thiên địa tinh thần chi lực.
- Thất Tinh môn thật dùng thủ đoạn lớn, thế mà dùng đông đảo tinh thần chi lực như thế, thay đổi một cách trong lúc vô tri vô giác ảnh hưởng hết thảy Trì Dao thánh địa.
Mục Vân giờ phút này mới cảm nhận được những thiên địa linh khí này chính là dùng tinh thần chi lực biến thành, căn bản không phải thiên địa linh khí chân chính.
Mà lượng lớn tinh thần chi lực như thế bị đám người Trì Dao thánh địa hấp thụ, đợi đến người Thất Tinh môn đột phá phong ấn, đến Trung Châu đại lục, toàn bộ đám người Trì Dao thánh địa, chính là trở thành khôi lỗi của Thất Tinh môn.
Cử động lần này quả thực là diệu!
Không động một chút binh lực liền thu nạp một trong chín đại thế lực Trung Châu - Trì Dao thánh địa làm thành của mình.
- Mục minh chủ!
- Thánh nữ, tất cả những thứ này cũng không phải thiên địa linh lực, mà là tinh thần chi lực, Thất Tinh môn cử động lần này là muốn thông qua tinh thần chi lực các ngươi tích lũy tháng ngày hấp thu, khống chế thân thể của các ngươi, trở thành nô lệ của bọn hắn.
- A!
Nghe đến lời này, Tiêu Doãn Nhi biến sắc.
- Hiện tại, toàn bộ tinh thần chi lực đang tụ lại về phía hồn đàn của ta, ngươi mau chóng rời đi nơi đây, nếu không... Hồn đàn chi lực của ta bạo tạc, chỉ sợ Thánh Hiệp cốc này sẽ triệt để tan thành mây khói!
- Không, ta không sẽ rời đi.
Tiêu Doãn Nhi gấp giọng nói:
- Ngươi không thể chết, ngươi không thể chết, là ta mời ngươi đến, nếu ngươi chết ở chỗ này, ta sẽ cùng ngươi chết ở chỗ này.
- Ta...
- Ngươi không cần phải nói, ta không sẽ rời đi nơi này!
Nghe đến lời này, Mục Vân cười khổ một tiếng.
- Ừm?
Đột nhiên, Mục Vân biến sắc, lượng lớn thiên địa linh khí từ xung quanh thiên địa lao thẳng tới mà đến, toàn bộ hội tụ đến bên trong hồn đàn Mục Vân.
Mà trong khoảnh khắc, những tinh thần chi lực tràn ngập bên trong hồn đàn dưới lòng bàn chân Mục Vân như giòi trong xương, từ đầu đến cuối không cách nào tản ra.
Cho dù Mục Vân sử xuất các loại thần thông, thế nhưng những tinh thần chi lực kia chỉ dính bám vào bên trong hồn đàn Mục Vân, không cách nào thanh trừ.
Mục Vân hiểu rõ, lại tiếp tục như thế, lục tầng hồn đàn của hắn lại bởi vì lực lượng hỗn loạn, triệt để bạo tạc.
Cho nên hắn nhất định phải để Tiêu Doãn Nhi rời đi, một khi lục tầng hồn đàn bạo tạc, chỉ sợ toàn bộ Thánh Hiệp cốc đều triệt để bị lật tung.
Mục Vân tỉnh táo nói,
- Ngươi đã không nguyện ý rời đi, vậy phóng xuất ra toàn bộ linh khí trong cơ thể ngươi, đưa vào bên trong thân thể của ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận