Vô Thượng Thần Đế

Chương 4256: Huyết tương (1)

Xích Linh Hoa nghiêm túc nói:
- Ngô Vân biết ngươi muốn giết hắn, nhất định sẽ không ngồi chờ chết, mà phụ thân Ngô Vân, là trưởng lão Thất Trọng cốc, càng là sư tôn của Hồng Bình.
- Hồng Bình nói không chừng sẽ giúp hắn, diệt trừ hậu hoạn.
- Ta ở bên cạnh ngươi, ít nhất an toàn một chút.
Xích Linh Hoa oán giận nói:
- Ngược lại Xích Phong Dương cùng Xích Phong Vân, hai tên gia hỏa, tự mình tìm chí bảo.
Nghe được lời này, Xích Linh Nguyệt lại không tức giận, cười nói:
- Hai người bọn họ, cùng ta vốn không đối phó, cố gắng muốn sớm hơn ta một bước tiến vào cảnh giới Quân Vương.
Nghe được lời này, Xích Linh Hoa cũng tức giận.
- Thôi, chúng ta cũng không cần dựa vào bọn họ, chỉ cần ngươi khôi phục lại Thất Nguyên Thần Cảnh, ngược lại không cần lo lắng.
- Ừm.
Hai người dứt lời, trong tay Xích Linh Nguyệt xuất hiện một lệnh bài.
Lệnh bài thoạt nhìn, giống như dương chi ngọc, mà trên lệnh bài điêu khắc từng ấn ký rồng bay phượng muas.
- Đây là mẫu hậu trước khi đi giao cho ta, nói là có thể tìm được Địa Khuyết các cùng Võ Khuyết các.
- Chúng ta đi theo vật này là được.
- Ừm.
Hai nàng mang theo mấy người, đi theo lệnh bài kia, hướng một phương hướng, phi nước đại mà đi.
Mục Vân ẩn nấp khí tức, xa xa đi theo.
Thứ tốt trên người Xích Linh Nguyệt, hắn gặp qua nhiều lắm.
Ăn hộ nguyên thần đan như ăn kẹo, nữ nhân này, không phải giàu có bình thường.
Đi theo nàng, nhất định có thể phát hiện bí tàng.
Tiểu đội hướng tây bắc, không ngừng bay đi.
Cuối cùng dừng lại giữa một ngọn núi.
Mục Vân đi theo phía sau xa xa, không dám đuổi theo quá chặt.
Dù sao, Xích Linh Nguyệt không đơn giản, ai biết trên người có bí bảo gì có thể phát hiện hắn.
Tiểu đội dừng lại, phân tán ra, Mục Vân cũng không nóng nảy, nằm sấp chờ đợi.
Mà hiện tại, Xích Linh Hoa cùng Xích Linh Nguyệt hai người, nhìn bốn phía, cẩn thận kiểm tra.
Hiện tại, trong tay Xích Linh Nguyệt xuất hiện từng thanh tiểu kỳ.
Những lá cờ nhỏ, màu sắc khác nhau, màu đen, trắng, màu xanh, bộ dạng giống nhau, màu sắc khác nhau.
Xích Linh Nguyệt vung tay lên, từng thanh tiểu kỳ, phi thăng lên.
Bá bá bá......
Sau một khắc, hơn mười cây cờ nhỏ, bay về một hướng.
Ầm...
Đột nhiên, tiếng nổ vang lên.
Chỉ thấy một thanh tiểu kỳ lúc này thay phiên nhau công kích.
Hơn nữa công kích, đều cùng một chỗ.
Tiếng nổ vang lên, tiểu kỳ không ngừng chuyển đổi, lực công kích càng ngày càng cường đại.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, cũng âm thầm kinh ngạc.
Thứ tốt trên người nữ nhân này, thật sự quá nhiều.
Từng cái một, tầng tầng lớp lớp.
Quả thật là một kho báu đi bộ.
Có bảo tàng như vậy, còn tới lịch lãm làm gì?
Nếu Mục Vân có được nhiều bảo tàng như vậy, dứt khoát tìm một chỗ, tu luyện tới Chí Tôn cảnh lại đi ra là được.
Hiện tại, lá cờ nhỏ kia không ngừng oanh tạc, mặt đất rầm rầm vang lên.
Đất bị phá vỡ, bị lõm vào.
Dần dần, một cánh cửa giống như cửa điện xuất hiện.
Xích Linh Nguyệt nhìn về phía Xích Linh Hoa, sắc mặt vui vẻ.
- Đây là Địa Khuyết các.
- Ừm.
Xích Linh Nguyệt lần thứ hai xuất thủ.
Hai tay vung lên, một thanh cự chùy xuất hiện.
Tiếng búa lớn nổ vang, cây chùy đập tới cửa cung điện.
Trong lúc tiếng sào xạc vang lên, cửa cung điện mở ra một khe hở.
Dần dần, hai cánh cửa, mở ra khe hở, càng lúc càng lớn.
- Đi!
Xích Linh Hoa cùng Xích Linh Nguyệt, mang theo mấy người, xông vào trong đại điện, biến mất không thấy.
Nhìn thấy một màn này, Mục Vân thật sự hâm mộ.
Chí bảo trên người Xích Linh Nguyệt, nhiều không đếm được.
Mặc dù thân là công chúa, cũng không có khả năng giàu có như vậy chứ?
Hơn nữa, Xích Linh Hoa kia cũng là công chúa, cũng không thấy lấy ra thứ tốt nhiều hơn so với Xích Linh Nguyệt.
Sau khi một nhóm người tiến vào cung điện, Mục Vân tiếp tục chờ đợi.
Quả nhiên, không bao lâu sau, một đệ tử đột nhiên từ trong cung điện đi ra, nhìn bốn phía.
Sau khi xác định không có người, đệ tử kia mới tiến vào trong cung điện lần nữa.
Có thể đạt tới bước này hôm nay, há lại là kẻ ngốc?
Mục Vân nhìn thấy một màn này, cũng mỉm cười.
Sau khi đệ tử tiến vào trong cung điện hồi lâu, Mục Vân thở ra một hơi.
Bây giờ, có thể đi theo.
Chỉ là, Mục Vân vừa muốn khởi hành.
Từng thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
- Người của Thất Trọng cốc...
Hơn mười thân ảnh, hiện tại nhất nhất mà đến.
Hơn mười người kia, cầm đầu ba người, chính là Ngô Vân, Hồ Song Song và Tiết Văn Uyên.
Mà ở phía trước ba người, còn có một người, Mục Vân cũng chưa từng thấy qua.
Chỉ là nhìn thái độ tôn kính của ba người đối với người nọ, không khó đoán.
Người này, sợ là Thất Nguyên Thần Cảnh.
- Hồng Bình sư huynh, các nàng đi vào...
Ngô Vân chắp tay nói.
- Ta biết.
Hồng Bình trầm giọng nói:
- Ngô Vân, nếu không phải nể mặt phụ thân ta, ta không có khả năng giúp ngươi.
- Xích Linh Nguyệt kia, không phải dễ giết như vậy, chúng ta cũng chỉ có thể nhân cơ hội làm việc.
- Ta hiểu, hiểu rồi.
Ngô Vân chắp tay nói:
- Hồng Bình sư huynh có thể hỗ trợ, ta đã rất cảm kích.
Nghe được lời này, Hồng Bình khoát tay áo, nói:
- Thật ra nói cho cùng, vẫn là vấn đề thực lực.
- Nếu ngươi có thể đạt tới cảnh giới Quân Vương, cho dù Xích Linh Nguyệt muốn đối phó ngươi, cũng không có khả năng.
- Thất Trọng cốc chúng ta, đối đãi với đệ tử Quân Vương, đều xem như bảo bối.
- Sau khi sư đệ trở về, nhất định càng thêm cố gắng tu hành.
Hồng Bình nhìn về phía trước, nói:
- Mọi người cẩn thận một chút, đừng nhìn thấy bảo bối gì, liền đi không nổi đường.
Tất cả mọi người đều vội vàng gật đầu.
Mục Vân từ xa nhìn mấy người.
Thú vị.
Vốn nghĩ, Xích Linh Hoa cùng Xích Linh Nguyệt một đám người tiến vào trong đó, hắn rất khó đục nước béo cò.
Hiện tại ngược lại, người Thất Trọng cốc tới, khả năng đục nước béo cò sẽ lớn hơn rất nhiều.
Ổn định tâm tư, Mục Vân dừng lại.
Chờ một chút.
Nói không chừng, còn có người nào tới đây?
Hắn hiện tại xem như phát hiện, người tiến vào nơi này, ai nấy đều có chút thông minh.
Tiếp tục chờ đợi, Mục Vân dần dần mất kiên nhẫn.
Có vẻ như không có ai đến.
Bá bá bá......
Mà đang lúc Mục Vân mất kiên nhẫn, từng tiếng phá không đột nhiên vang lên.
Lại có một đám người chạy đến.
Hơn mười người, cầm đầu ba người, thoạt nhìn khí độ bất phàm.
Mục Vân ngẩn ra.
Ba người này, hắn cũng đã gặp qua.
Thiết Tử Kiêu, Mộ Thăng Không cùng với Lạc Thiên Y.
Ba người này là thế tử tam vương của Xích Dương Thánh Quốc.
Thật thú vị.
Một nhóm người khác.
Những người này, từng người một thú vị hơn.
Hắn vốn chỉ nghĩ, có thể sẽ có người đến.
Không nghĩ tới, thật sự có người đến.
Ba người Thiết Tử Kiêu mang theo hơn mười người, không nói nhiều, tiến vào trong điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận