Vô Thượng Thần Đế

Chương 2286: Thực lực cực mạnh

Xung quanh thực sự không có ai.
Nhưng sao Mục Vân vẫn muốn ăn thịt bọn họ?
Chuyện này là...
- Tiểu tử thúi, bớt ở chỗ này làm bộ làm tịch.
Lâm Hoài Sơn hét lớn một tiếng, khu kiếm, đánh về phía Mục Vân.
Lâm Hoài Hải cũng không dám trì hoãn, đi theo đại ca của mình, đánh về phía Mục Vân.
Bọn họ đã xác định, Mục Vân cố tình làm huyền ảo, cố ý hù dọa bọn họ, làm cho bọn họ không dám ra tay.
- Tiểu tử thúi, ngươi chỉ là một hỗn đản tứ phẩm Đại La Kim Tiên, muốn địch lại chúng ta, ta xem ngươi chán sống.
- Chán sống không dám nói, nhưng làm thịt hai người các ngươi, ta vẫn có chút tin tưởng.
Mục Vân dứt lời, Tam Linh kiếm giết ra.
- Vũ Lạc Nhao Nhao.
Ba thanh trường kiếm lúc này nở rộ ngàn vạn đạo kiếm khí, giết về phía hai người. Lâm Hoài Sơn giơ lên một kiếm, ngăn cản công kích của Mục Vân.
Mà Lâm Hoài Hải đi đường vòng ra phía sau Mục Vân, chém ra một kiếm.
Một kiếm này, đủ để lấy mạng Mục Vân.
- Trảm!
Một kiếm chém xuống, kiếm quang gào thét, phanh một tiếng, nện lên lưng Mục Vân.
Nhưng kiếm hạ xuống, thân ảnh Mục Vân vẫn xông tới, không có thương tích.
Không đời nào.
Lâm Hoài Hải gần như tưởng mình nhìn hoa mắt.
Nhưng lần thứ hai nhìn về phía Mục Vân, thật không bị nửa điểm thương thế.
Làm thế nào có thể xảy ra?
Áo giáp.
Trên người Mục Vân có hộ giáp.
Lâm Hoài Hải mắng nhẹ một tiếng.
- Coi như ngươi thông minh, còn có thể nhìn ra trên người ta mặc hộ giáp.
Mục Vân cười nhạo.
Thiên La Kim Giáp, lực phòng ngự kinh người, điểm này, Mục Vân không chút hoài nghi, nếu không, đối mặt với hai người, hắn cũng không có khả năng tùy tiện ra tay, biết rõ hai người lưu lại ấn ký trên người mình, còn đang chờ đợi hai người đến.
Mà hiện tại bên kia, Vương Tâm Nhã và Phong Khải giao thủ, không phân biệt cao thấp, Mục Vân yên tâm một chút.
Nhìn hai người, giơ kiếm giết ra.
- Thiên Kiếm Phong Khiếu.
Một kiếm vung ra, kiếm giới ngưng tụ, phối hợp với không gian lực, lực khống chế không gian bên trong Thương Thiên Chi Nhãn, ba tầng chồng lên nhau, đừng nói thất phẩm Đại La, chính là bát phẩm, ở phương diện khống chế không gian, cũng không sánh bằng Mục Vân.
Mà hiện tại, Lâm Hoài Sơn và Lâm Hoài Hải cũng nhìn ra, Mục Vân không phải cố tình làm huyền ảo, cũng không phải cuồng vọng tự đại, mà là dựa vào chiến giáp trên người không e ngại bọn họ.
Càng như thế, trong lòng bọn họ càng thoải mái.
Chém giết Mục Vân, có thể lấy được một kiện chiến giáp, chiến giáp phòng ngự thất phẩm Đại La Kim Tiên công kích, ít nhất cũng là thánh cấp trung phẩm Tiên khí, giá trị có thể sánh với thánh cấp thượng phẩm Tiên khí,.
Hai người hiện tại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hưng phấn không thôi.
Mục Vân nhìn hai người, mang theo ý cười nhạo.
Hai tên này còn muốn cướp lấy chiến giáp của hắn.
- Không chơi với các ngươi nữa.
Ba thanh trường kiếm lơ lửng trước người Mục Vân, lực lượng toàn thân dâng trào.
- Để cho các ngươi nhìn, cái gì gọi là tiên quyết chân chính.
Dứt lời, bàn tay Mục Vân nhẹ nhàng vung lên, điểm ra một chỉ.
Một chỉ kia rất nhẹ nhàng, không có bất kỳ cảm giác lực lượng nào.
Lâm Hoài Sơn và Lâm Hoài Hải nhìn thấy cảnh này, đều cười nhạo.
Mục Vân quá coi trọng mình.
- Song Tinh Kiếm Quyết.
Dứt lời, hai đạo thân ảnh, một trước một sau, một kiếm ở bên trái, một kiếm ở bên phải.
Hai thân ảnh chồng lên nhau, từng đạo kiếm khí đột nhiên vây quanh hai người, xoay tròn, ngưng kết thành một đạo kiếm long, chém về phía Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mục Vân mang theo một tia cười nhạo.
- Vừa hay, thử Thiên La Thần Chỉ - Diệt Địa Tiên Chỉ của ta xem.
Điểm ra một chỉ, khí tức bàng bạc gào thét từ không trung mà đến, khí thế to lớn không gì sánh kịp.
Một chỉ này, khí thế kinh người, ngưng kết ra một đạo hư ảnh lớn nhỏ trăm thước, đánh ra ngoài.
Chỉ Ấn và Kiếm Long gặp nhau.
Chỉ ấn kia giống như ẩn chứa thiên địa đại đạo, chỉ điểm ra, chỉ ấn đánh vào trên đầu rồng của kiếm long, tiếng nổ vụn ca ca vang lên, đầu rồng của kiếm long hiện tại bắt đầu xuất hiện xu thế vỡ vụn...
Hết thảy cũng không dừng lại, tốc độ chỉ ấn không giảm, cuồng bạo bốc lên, từng bước từng bước nghiền ép tới Lâm Hoài Sơn cùng Lâm Hoài Hải.
Tiếng bùm bùm, nhất thời vang lên.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai thân ảnh dây dưa cùng một chỗ, chập chờn giống như diều không có dây.
Phanh phanh hai tiếng nổ tung nặng nề vang lên, kiếm long sụp đổ, hai đạo thân ảnh bị chỉ ấn nghiền ép thành một mặt giấy, triệt để tiêu tán.
Một ngón tay, diệt!
Hiện tại, toàn bộ núi rừng triệt để bị hủy hoại, hết thảy biến mất không thấy.
Tất cả sự tồn tại đều bị giết chết.
Phong Khải nhìn thấy cảnh này, sắc mặt sợ hãi tới mức trắng bệch.
Chuyện gì đã xảy ra với hắn ta vậy?
Mục Vân là tứ phẩm Đại La Kim Tiên, điểm ra một chỉ, uy lực quả thực là cảm giác của cửu phẩm Đại La Kim Tiên.
Chạy!.
Chạy ngay bây giờ.
Phong Khải bỏ lại Vương Tâm Nhã, chạy trốn khỏi nơi này, không quay đầu lại.
Chỉ là Mục Vân há lại cho hắn cơ hội.
Bàn tay vung lên, ba thanh tiên kiếm trước người Mục Vân phi nhanh ra ngoài.
Phốc phốc phốc...
Ba đạo kiếm ảnh, hai đạo chém xuống hai tay Phong Khải, cuối cùng một đạo, cắt đầu Phong Khải.
Tất cả mọi thứ, tan thành mây khói.
Mục Vân kéo Vương Tâm Nhã rời khỏi nơi đây.
Dọc đường đi, nhìn cánh tay mình, Mục Vân mừng rỡ không thôi.
- Thiên La thần chỉ, quả thật gánh nổi xưng hô thần chỉ.
Trong lòng Mục Vân vô cùng kích động.
Môn tiên quyết này còn uy vũ bá đạo hơn một ít tiên quyết hắn gặp phải ở kiếp trước.
Hơn nữa, hắn hiện tại tuy rằng trong đầu khắc tam thức của môn tiên quyết này, nhưng hắn biết, thực lực của mình quá thấp, nếu thi triển chỉ pháp này ở cảnh giới Tiên Vương, chỉ sợ một ngón tay đủ để rung chuyển thiên địa.
Hiện tại rút lui, là vì phòng ngừa những người khác đuổi theo.
Tiếp tục đi về phía nam, không biết sẽ gặp phải những gì.
Cảnh giới tứ phẩm Đại La Kim Tiên, so với trong tông môn mà nói, thực lực rất cao, nhưng so với Tiên Vương đỉnh phong ở tiên giới, vẫn là quá yếu, ví dụ như tam đại Ma Vương hiện tại, một đám đều là cảnh giới Tiên Vương, tuy rằng chỉ là Tiên Vương nhất phẩm, nhưng bọn họ lại có thể dễ dàng tiêu diệt mình.
- Thiên La bí cảnh, Thiên La đại tiên, rốt cuộc là thần thánh phương nào, nếu lưu lại truyền thừa, thực lực của ta nhất định tăng trưởng trên phạm vi lớn, đến Tiên Vương, còn chưa biết.
Trong lòng Mục Vân lẩm bẩm:
- Thiên La đại tiên, vì sao ta chưa từng nghe qua cái tên này.
Hai người tiếp tục đi tới, không ngừng đi về phía trước, Mục Vân phát hiện, hai người tựa hồ đi tới đầu cực phía nam.
Đập vào mắt là núi cao liên miên, tầng tầng lớp lớp, cảnh tượng tráng lệ không thua gì Lạc Nhật sơn mạch cùng Thiên Mạc, nhưng sơn mạch liên miên làm bình chướng cho hai đại vực.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, trong từng đạo sơn mạch có khí tức cường đại, không kể xiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận