Vô Thượng Thần Đế

Chương 2334: Chín trăm điểm

- Hiện tại nhảy ra trào phúng người khác, cho dù mình cao hơn người khác, ít nhất Mặc Dương này sẽ thầm hận hắn.
Diệp Phỉ cười nhạo nói:
- Người như vậy, sống đến bây giờ, cũng là kỳ tích.
- Người ta dù sao cũng là đệ tử của Huyết Sát thần giáo, thiên phú cao, khinh thường người khác, rất bình thường, cũng không xem thường ngươi đúng không?
Mục Vân cười nói.
- Ngươi gia hỏa này...
Diệp Phỉ quát:
- Mặc Dương này không phải là Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn các ngươi à? Lúc này mà khuỷu tay ngươi vẫn còn rẽ ra ngoài?
- Ta nói thật mà thôi, Sở Phong này nếu có bản lĩnh, tự nhiên có thể xem thường người khác, bất quá ngược lại, nếu có người lợi hại hơn hắn, vậy người khác cũng có thể khinh thường hắn.
Mục Vân cười nói.
Sở Phong...
Người này tựa hồ là thiên tài của đường khẩu thứ ba của Huyết Sát thần giáo.
Mà hiện tại, Sở Phong đã khảo nghiệm xong.
Tám trăm tám mươi chín điểm, làm cho tất cả mọi người triệt để xôn xao.
Cao hơn Cát Tiểu Lượng của Vũ Hóa Thiên Cung một chút, tuy không vượt qua Vũ Thanh Thanh, nhưng cũng rất gần.
- Thiên Kiếm Tử đời thứ ba Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bất quá chỉ như thế...
Sở Phong cười nhạo.
- Ta thấy Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cả ngày khoe khoang Thiên Kiếm Tử, nhiều năm trôi qua, tựa hồ Thiên Kiếm Tử lợi hại nhất tên là Diệt Thiên Viêm, đáng tiếc. Lại đối địch cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Ngươi......
Mặc Dương nhịn không được muốn tiến lên, nhưng nhìn Mục Vân, lại không có mở miệng.
- Thiên Kiếm Tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ta như thế nào, tựa hồ còn chưa tới phiên ngươi nói?
Mục Vân không có mở miệng, Vân Lang ở một bên nhịn không được nói.
Vân Lang đi ngang qua bên cạnh Mục Vân, thấp giọng nói:
- Ngươi thật không ra gì, đồ đệ của mình bị người ta nhạo báng, cũng không dám trả lời.
Nhìn Mục Vân thật sâu, Vân Lang tiến lên, đi tới phía trước.
- Thiên cung bia này, Sở Phong ngươi cũng không phải đệ nhất, lấy đâu ra ngạo khí trào phúng người khác?
Vân Lang dứt lời, bàn tay đặt ở trên Thiên Cung bia.
Không bao lâu sau, tiếng ong vang lên, trên bia Thiên Cung xuất hiện một con số.
- Tám trăm chín mươi chín.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người dưới bia Thiên Cung nhất thời kinh hô không thôi.
Thiên cung bia có chín trăm điểm, nhưng đây là một đường ranh giới, mà Vân Lang chỉ kém có một điểm.
Mà con số tám trăm chín mươi chín thật sự rất cao.
Hơn nữa quan trọng nhất là, vượt qua tám trăm chín mươi ba điểm của Vũ Thanh Thanh.
Trên mặt Vân Lang lộ ra một tia bất mãn, hiển nhiên không quá hài lòng.
Nhìn qua Sở Phong, Vân Lang lại cười nhạo.
- Lần sau, muốn trào phúng người khác, xem mình có bản lĩnh kia hay không, nếu không, chỉ là mất mặt.
- Ngươi......
Sở Phong cực kỳ tức giận, quát:
- Có bản lĩnh thì ngươi cùng ta đánh một trận.
- Đánh thì đánh, ta sẽ sợ ngươi hay sao?
Vân Lang mấy ngày nay nhìn thấy Mục Vân đã cảm thấy tức giận, sớm chứ đầy một bụng lửa giận.
- Tốt thôi.
Dứt lời, hai người thật sự muốn đánh một trận trước Thiên Cung bia này.
- Hai vị, hai vị, không thể gây sự trước Thiên Cung bia, bình tĩnh một chút chớ nóng nảy, bình tĩnh một chút chớ nóng nảy.
Vài đệ tử Vũ Hóa Thiên Cung lập tức đi lên, khuyên giải.
Sở Phong nhìn Vân Lang, tức giận nói:
- Đừng để ta ở trong Thiên Cung chi môn gặp phải ngươi, nếu không....
- Ngươi có thể làm gì ta?
Vân Lang cắt một tiếng, xoay người rời đi.
Nhưng đúng lúc này, trong lúc bất chợt, trên Thiên Cung bia, một đạo ánh sáng hiện lên, một con số lại xuất hiện.
- Chín trăm điểm.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Đạt được chín trăm điểm, hoàn toàn là một khái niệm khác.
Tất cả ánh mắt tụ tập lên thân ảnh kia, nhìn người nọ, mọi người nhất thời ngẩn ra.
Huyết Nhất.
Hiện tại, Huyết Nhất cũng tỉnh lại từ trong Thiên Cung bia, nhìn số điểm trên tấm bia đá, thở ra một hơi.
- Vân Lang, ngươi mặc dù là Thiên Kiếm Tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, thế nhưng, ở trước mặt đệ tử Huyết Sát thần giáo chúng ta, còn không có phần ngươi càn rỡ, áp chế lại sự càn rỡ của ngươi, kẹp đuôi làm người là tốt nhất.
Huyết Nhất nhìn Vân Lang một chút, không mặn không nhạt nói.
Nghe được lời này, Mục Vân lại cười cười.
Thằng nhóc này...
Đang giúp hắn đánh mặt Vân Lang.
Chẳng qua, Huyết Nhất chín trăm điểm, quả thực làm cho hắn cảm giác kinh ngạc.
Cho dù Huyết Nhất tu luyện mấy tầng phía sau của Bất Diệt Huyết Điển, cũng không nên như thế.
Xem ra, vị Huyết Vân Giáo Chủ kia thật sự không gì không làm được, chỉ là Huyết Vân kia rốt cuộc vì sao lại coi trọng Huyết Vô Tình cùng Huyết Nhất Phụ Tử như vậy?
Điều này hoàn toàn làm cho hắn không thể hiểu được.
Đơn giản chỉ có một khả năng, đó là quan hệ huyết thống.
Nhưng có quan hệ mạch máu với Huyết Nhất, Huyết Vô Tình, chính là Huyết Kiêu.
Giáo chủ Huyết Sát Thần Giáo này, nếu như là tổ tiên của Huyết Kiêu, vậy năm đó sao có thể trơ mắt nhìn Huyết Kiêu đi chết.
Không gian phong bạo từ tiên giới đến hạ giới quả thật rất mạnh mẽ, nhưng lấy năng lực của Huyết Sát thần giáo, vẫn có biện pháp đưa vài người xuống hạ giới.
Cho nên Huyết Vô Tình cùng Huyết Nhất với Huyết Vân kia có quan hệ huyết thống gì, điểm này, giải thích không thông.
Trong lòng Mục Vân càng thêm bất an.
Nếu không phải nguyên nhân này, vậy chỉ sợ Huyết Vân có mục đích khác.
Chỉ là, đang lúc Mục Vân suy nghĩ, cảm giác có người đang đẩy hắn.
- Này, nghĩ cái gì, không phải nhìn thấy chín trăm phần điểm thì trong lòng sinh ra khiếp đảm đó chứ?
Diệp Phỉ nhìn Mục Vân nói:
- Hiện tại ra chín trăm điểm, không ai dám đi lên, ngươi còn không đi, đoạt đệ nhất, để cho ta thị tẩm.
Trong mắt Diệp Phỉ mang theo vẻ mặt trêu chọc.
Tám trăm chín mươi ba của Vũ Thanh Thanh lại bị Huyết Nhất của Huyết Sát thần giáo phá vỡ, lần này, Mục Vân tuyệt đối rơi vào tay nàng.
Nàng đã không thể chờ đợi được nhìn thấy bộ dáng xấu mặt của Mục Vân.
- Ngươi sốt ruột thị tẩm như vậy sao?
Mục Vân cười hắc hắc, đi lên phía trước, nói:
- Cũng đừng hối hận!
- Cắt, ngươi mới là không hối hận.
Diệp Phỉ cắt một tiếng, căn bản không để ý tới Mục Vân.
Mà hiện tại, khuôn mặt Vân Lang đỏ bừng.
Sao hắn lại không biết, Huyết Nhất căn bản không phải bởi vì mặt mũi của Huyết Sát thần giáo phản bác hắn, chỉ là bởi vì Mục Vân muốn làm cho hắn khó coi.
Vân Lang phát hiện, Mục Vân đến Tiên giới, chuyện và người ghê tởm bên người hắn lại là từng chuyện từng chuyện, từng người từng người xuất hiện.
Trong lúc mọi người nghị luận sôi nổi, một thân ảnh đi về phía Thiên Cung bia.
- Mục đại ca.
Nhìn thấy Mục Vân đi về phía Thiên Cung bia, Huyết Nhất thấp giọng gọi một câu.
- Tiểu tử thúi, được rồi! Thay mặt ta nói với phụ thân ngươi, tối nay có thời gian, ra ngoài gặp mặt.
- Ừm.
Huyết Nhất bất động thanh sắc, lui xuống.
Mà hiện tại, Mục Vân đứng trước Thiên Cung bia.
Đã sớm nghe qua uy danh của Thiên Cung bia, kiếp trước Mục Vân đã muốn đến khảo nghiệm, hiện tại thật vất vả mới có cơ hội, hắn tự nhiên sẽ không buông tha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận